Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 635: Đến lượt ngươi xuống đài rồi! (2)

Đàm người ngạc nhiên lên tiếng, phát hiện ra thực lực chân chính của Nguỵ Thông, bọn họ cũng không được gì nữa. Dù gì, một Tiến Hoá Giả cấp chín, người mạnh hơn hắn chỉ có thể là Nhất Giai Cường Giả mà thôi. Với thực lực này hắn đủ sức để làm phó xã trưởng của Hoà Bình Xã, bọn họ cũng không tìm được lý do gì nữa!

- Ha, chức vị phó xã trưởng Hoà Bình Xã của ta, đám ngu ngốc các người tưởng rằng ai ai cũng ngồi lên được sao! Không có chút thực lực, sao mà được!

Sơn Bổn Nhất Phu vẻ mặt lạnh lùng nhìn đám người, cười mỉa mai trong lòng.

Sơn Bổn Nhất Phu nghĩ vậy rồi nhìn sang ba người khác, có phần cảnh giác. Trước khi đến, xã trưởng đã nói với hắn ta, Nguỵ Thông tuyên bố như vậy chắc chắn sẽ đặc tội hoàn toàn với ba thế lực còn lại, bảo hắn chú ý hành động của cả ba. Còn Nhất Gia Cường Giả, căn bản không cần phải lo lắng, xã trưởng của bọn họ sẽ xử lý, chỉ cần lo lắng có bị những Tiến Hoá Giả cấp chín khác ra tay hay không mà thôi.

Nhưng hắn ta thấy sắc mặt của Quản sự Thường và Hà Phương đều rất bình tĩnh, hệt như một đầm lầy chết chóc, nhìn không ra chút tức giận trên đó, thậm chí còn có phần trào phúng mờ nhạt.

- Trào phúng?

Sơn Bổn Nhất Phu cau mày nhìn bọn họ, rồi lại nhìn Nguỵ Thông, trong lòng chợt loé lên cảm giác bất an.

Nguỵ Thông ngang ngược nhìn đám người bên dưới, giọng nói lạnh lùng lại vang lên lần nữa:

- Hiện giờ trong các người còn ai cho rằng ta không thích hợp làm phó xã trưởng của Hoà Bình Xã nữa không!

Không ai lên tiếng, đều là vẻ mặt trầm ngâm, bao gồm cả ba thế lực lớn khác cũng vậy, nên bọn họ càng không dám lên tiếng. Thầy vậy Nguỵ Thông càng thêm đắc ý, tinh thần phấn chấn nhìn đám người.

- Được, nếu đã như vậy, tiếp sau đây sẽ bắt đầu tiến hành hôn lễ!

- Chờ đã!

Một giọng nói lười nhác đột ngột vang lên, giống như một tia sấm xuất hiện trong lỗ tai tất cả mọi người.

- Xoẹt xoẹt!

Từng tia sáng trong mắt bắn ra ngoài, hệt như phát hiện đại lục mới, lòng mọi người đều cảm thấy tò mò. Rốt cuộc là người nào không sợ chết, lại dám lên tiếng vào lúc này.

Mà nghe được giọng nói này, quản sự Thường và Hà Phương đều lộ ra ý cười, dường như bọn họ đã dự đoán được điều gì đó, vẻ mặt khinh thường nhìn Sơn Bổn Nhất Phu và Nguỵ Thông. Mà Điền Tinh chú ý đến nét mặt của bọn họ, nàng giật mình trong lòng. Chủ nhân của giọng nói này chính là chỗ dựa lần này của bọn họ sao! Nàng không kìm được mà nhìn sang nơi phát ra giọng nói.

Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Vương Song ung dung đứng dậy, người hầu cũng đứng dậy theo hắn. Nguỵ Nhiên ở bên cạnh trợn tròn mắt nhìn sư phụ của mình, cảm nhận được ánh mắt xem kịch hay của những người xung quanh, hắn cảm thấy cả người rất không thoải mái.

- Vị bằng hữu này, ban nãy là ngươi lên tiếng à! Không biết ngươi có ý gì?

Vẻ mặt Nguỵ Thông u ám nhìn Vương Song, khí thế của Tiến Hoả Giả cấp chín khoá chặt Vương Song. Nếu Vương Song không đưa ra đáp án khiến hắn hài lòng, hắn sẽ chẳng nề hà mà triển khai sức mạnh cường đại của Tiến Hoá Giả cấp chín đến những người khác!

Sơn Bổn Nhất Phu cũng nhìn Vương Song với vẻ mặt u ám, hắn ta không hài lòng việc Vương Song dám làm gián đoạn việc tiếp theo.

- Không có gì, ta chỉ cảm thấy những lời nói ban nãy của Bang chủ Nguỵ có phần sai lệch.

Vương Song không chút để ý đến khí thế của Nguỵ Thông, hắn vẫn chưng ra bộ mặt bình thản như cũ.

- Sai lệch, sai lệch chỗ nào?

Nguỵ Thông lạnh lùng hỏi.

- Tỷ như, ngươi vẫn chưa đủ tư cách làm phó xã trưởng của Hoà Bình Xã, thậm chí còn không có tư cách trở thành bang chủ của Thanh Long Bang!

Lời nói của Vương Song kinh động lòng người, khiến những người có mặt ở đây mất hết hồn vía.

- Chậc, tên này điên rồi à! Lại dám nói chuyện như thế với Tiến Hoá Giả cấp chín!

- Không ai rồi, vậy mà lại phát hiện ra một tên bệnh thần kinh, Tiến Hoá Giả cấp chín mà còn không thể trở thành bang chủ của Thanh Long Bang, lẽ nào hắn được à!

- Nhanh gọi xe cấp cứu đi, à không đúng, nhanh đưa người này đến bệnh viện tâm thần đi!

- Hắn ta chết chắc rồi, lại dám nói năng như vậy với Nguỵ Thông. Đây không chỉ khiêu khích mỗi Nguỵ Thông nữa, mà khiêu khích cả Hoà Bình Xã. Không ai bảo vệ được hắn ta đâu!

- …

Trong nháy mắt, đâm người trở nên ồn ào, ai ai cũng nhìn Vương Song bằng ánh mắt nhìn kẻ ngốc. Dám sỉ nhục Tiến Hoá Giả cấp chín như vậy, dù hắn cùng cấp bậc cũng phải trả một cái giá.

Nguỵ Thông nheo mắt, dường như không có nổi giận. Hắn ta nhìn đối phương, khoé miệng lộ ra ý cười, quay đầu nhìn sang Nguỵ Nhiên ở một bên:

- Nguỵ Nhiên, nhi tử ngoan của ta, đây chính là trợ thủ mà ngươi mời về phải không. Muốn giết chết ta, trở thành bang chủ của Thanh Long Bang? Nhưng thủ đoạn có vẻ không cao siêu cho lắm.

Lúc này Nguỵ Nhiên cũng gắng lấy hết can đảm, hiện giờ hắn đã không còn đường lui, chỉ đành lựa chọn tin tưởng Vương Song vô điều kiện, như vậy biết đâu còn có hy vọng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận