Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 441: Giết Lôi Thành

Đám người Lý Tân, Chương Nghiệp, Đặng Mai, Viên Doanh đều tiến lên một bước, linh khí tụ lại giống như sóng lớn dũng mãnh lao về phía đối phương, dọa cho hai tên Tiến hóa giả cấp chín sắc mặt tái nhợt.

- Không thể nào, điều này là không thể!

Lôi thành tự lẩm bẩm, sắc mặt trở nên vô cùng tái nhợt, nhưng dường như nghĩ đến điều gì đó, hai mắt sáng lên, quát to:

- Dù cho ngươi có thể thắng được ta thì đã sao, đám người Thu Báo Quốc, Thu Ảnh Đồng, Tô Vũ, Trương Thiên Khải đều trong tay ta, nếu ngươi đụng đến ta, bọn họ cũng đừng mơ còn ai sống sót!

Dường như bản thân đã tìm được cho mình một lá bài bảo mệnh tuyệt hảo, Lôi Thành càng không chút sợ hãi.

- Ha ha, bọn họ đều trong tay ta, chỉ cần ta ra lệnh một cái, tất cả bọn họ đều xong đời! Đến lúc đó, tiểu tình nhân của người cũng không còn!

- Lôi thành, ngươi đúng thật là điên rồi, Tô Vũ là người của ngươi, vậy mà ngay cả hắn ngươi cũng tính kế!

Nhìn bộ dạng của Lôi Thành như vậy, Lý Tân tức giận nói.

Nghe vậy, Lôi Thành ngừng cười lại, nhìn về phía mọi người, cười lạnh lùng nói:

- Tô Vũ thật sự không tệ, dựa vào năng lực chính mình tiến hóa đến trình độ như vậy, ta cũng rất tự hào về hắn, có điều, hắn quá không nghe lời, thường xuyên làm trái mệnh lệnh của ta, cái ta cần là một con chó biết nghe lời, không phải một cái con chó hoang có thể ăn tươi nuốt sống chủ nhân của nó bất cứ lúc nào!

- Ta vì để bí mật che dấu thực lực của bản thân cho ngày này, đã nuôi dưỡng ba con chó biết nghe lời, không ngờ rằng lại sử dụng sớm như vậy, vốn dĩ nó được dùng để đối phó với lão già Trương Thiên Khải kia, không ngờ rằng là ông trời cũng đang giúp ta, gặp phải chuyện Zombie bao vây như vậy, càng làm cho ta phấn khích hơn chính là tất cả các ngươi đều bị trọng thương, mà trong căn cứ zombie cũng bị các ngươi đánh lui, đây thật sự là chuyện đáng mừng!

- Nếu như ta không nắm chặt lấy cơ hội này, chính ta cũng sẽ không tha thứ cho chính mình.

Lôi Thành nói, có chút tiếc nuối nhìn Vương Song,

- Đáng tiếc Vương Song ngươi hết lần này đến lần khác nằm ngoài dự đoán của ta, đến bước đường này, Vương Song, chúng ta mỗi người có thể lui một bước, ngươi trở về Thiên Chi Thành của ngươi, mọi người từ nay về sau nước sông không phạm nước giếng?

Nghe xong những lời nói vô liêm sỉ như vậy của Lôi Thành, Vương Song nhịn không được cười phá lên.

- Lôi thành, mặc dù ta đã gặp qua rất nhiều người vô liêm sỉ, nhưng loại người như ngươi lại là lần đầu tiên nhìn thấy!

- Có điều, chủ ý đánh ta bây giờ lại nghĩ kết thúc đơn giản vậy rồi sao, ngươi cảm thấy là ngươi ngốc, hay là ta ngốc?

- Giết!

Vương Song hét một tiếng lạnh lùng, thân ảnh phóng ra như điện, những người phía sau cũng như vậy, từng người một lao về phía trước giết.

Lôi Thành thấy vậy, sắc mặt biến đổi, ra lệnh cho hai tên Tiến hóa giả cấp chín ngăn cản, còn bản thân hắn thì chạy trốn.

Vương Song đấm ra một quyền, năng lượng khủng khiếp nổ tung trong không khí, hai tên Tiến hóa giả không dám chống cự, trên người xuất hiện một chùm tia sáng, dung hợp với nhau, hình thành một cột năng lượng to bằng ngón tay, lao về phía Vương Song.

Những người khác đang vạch kế hoạch giết những kẻ còn lại, Lý Tân, Viên Doanh khai triển tốc độ, hướng về phía Lôi Thành chạy trốn đuổi theo.

Hai người bọn họ càng đuổi càng xa, dần dần rời khỏi tầm mắt của đám người Vương Song, vết thương của Lý Tân và Viên Doanh còn chưa hồi phục, tốc độ chưa thể đạt đến đỉnh cao, nhưng bọn họ tự tin cho dù vết thương chưa hồi phục hoàn toàn, nhưng tốc độ cũng vượt qua được Tiến hóa giả cấp sáu, thế nhưng, tốc độ của Lôi Thành đột nhiên càng lúc càng nhanh! Bọn họ ngay lập tức cảm giác Tiến hóa giả cấp bảy cũng chưa chắc nhanh bằng tốc độ của hắn!

- Lôi Thành này chẳng phải là người bình thường sao, tốc độ làm sao có thể nhanh như vậy được?

Lý Tân ngạc nhiên nói.

- Xem ra chúng ta đều bị hắn lừa rồi, hắn ít nhất cũng là Tiến hóa giả cấp tám, rất có thể là Tốc Độ Hình!

Viên Doanh suy nghĩ một lúc, rồi trầm giọng nói

- Ha ha...

Đột nhiên, Lôi Thành phía trước dừng bước, xoay người lại, nhìn hai người, khóe miệng lộ ra nụ cười gian xảo.

- Ngươi chỉ mới nói đúng một nửa, ta không chỉ là Tiến hóa giả cấp tám, còn là Tiến hóa giả song hệ!

- Đứng đó cho ta!

Lôi Thành đánh ra một chưởng, một luồng năng lượng xoẹt qua cơ thể bọn họ, hai người cảm giác dường như thân thể không có chút sức lực nào, cảm thấy đầu óc choáng váng.

- Ha ha, năng lực khác của ta là phong ấn năng lượng! Có thể phong ấn toàn bộ năng lượng!

Lôi thành cười phá lên man rợ.

- Đám người Thu Ảnh Đồng tại sao lại bị ta chế ngự, đó là bởi vì năng lượng của bọn họ đều bị ta phong ấn cho đến chết đi! Ta đánh không lại Vương Song, nhưng hai thứ nửa tàn các ngươi chẳng lẽ cho rằng ta cũng đối phó nổi sao!

Sắc mặt của Lý Tân và Viên Doanh đều biến sắc, cảm nhận được sự suy yếu của nội lực, đây là một loại suy yếu chỉ có người phàm như bọn họ mới có thể cảm nhận được, bất lực, muốn động thủ nhưng lại không có chút sức lực nào!

- Vừa hay hai người các ngươi làm con tin cho ta!

Bạn cần đăng nhập để bình luận