Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1098: Ảnh tử! (2)

- Giết nàng, chỉ cần giết nàng, căn cứ thành phố Giang Nam sẽ khôi phục nguyên dạng!

- Giết nàng, Vương Song sẽ tỉnh lại, bọn họ sẽ được yêu thích lần nữa.

- Giết nàng, hai người bọn họ sẽ trở thành chủ mẫu của căn cứ thành phố Giang Nam…

- …

Suy nghĩ khủng bố này sinh ra, trong mắt bọn họ trở nên đỏ thẫm, giống như Vu Bà chuẩn bị hóa điên.

- Giết, chỉ cần giết nàng thì mọi thứ sẽ trở về nguyên dạng, Vương Song sẽ thức tỉnh, chúng ta sẽ được yêu thích lần nữa, chúng ta sẽ trở thành chủ mẫu!

Hai nữ nhân không ngừng lập đi lập lại câu nói.

- Không ổn rồi, Đóa Nhi tiểu thư chạy mau!

Hai nữ hầu nghe hai người Từ Đông Đông không ngừng lẩm bẩm, hoảng sợ đến biến sắc, hét lên một tiếng, lập tức tiến lên ngăn hai nữ nhân kia lại. Đồng thời, không ngừng hô hoán gọi mọi người xung quanh, hy vọng bọn họ có thể chạy đến, trong trang viên có rất nhiều Ám Vệ, âm thầm bảo vệ tất cả, cách đó không xa, hai Tiến Hóa Giả phát hiện động tĩnh ở nơi này, nghĩ không có chuyện gì, dù sao cũng chỉ là ba nữ nhân nói chuyện mà thôi, đâu có ngờ mọi chuyện lại phát triển đến mức này.

Miêu Đóa Nhi mà lại gặp nguy hiểm ở trong trang viên, mà hai người Từ Đông Đông lại muốn làm thương tổn đến nữ nhân và hài tử của thành chủ!

- Bảo vệ Đóa Nhi tiểu thư!

Một thủ vệ kịp phản ứng, quát to một tiếng, thân ảnh lao ra nhanh như chớp, đồng thời, phát ra âm thanh cảnh báo bốn phía.

Nhất thời, trang viên giống như ong vỡ tổ, vô số thủ vệ chạy đến nơi này, khắp nơi truyền đến âm thanh ồn ào. Chỉ có Vương Song đang ngủ say trong phòng, được hai Tiến Hóa Giả nhất giai canh bên ngoài cửa, có chút buồn bực nhìn ra ngoài.

Bọn họ là những người phụ trách bảo vệ Vương Song, dù sao nơi này cũng là trang viên của Vương Song, có thể nói là tuyệt đối an toàn, nhưng đám người Triệu Hân vì để phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn xảy ra, vẫn sắp xếp hai Tiến Hóa Giả nhất giai ở đây trông coi.

- Nghe nói cấp cao của căn cứ liên tục gặp khó khăn, bây giờ đã lâm vào tình trạng phòng thủ toàn diện, cũng không biết chúng ta có thể kiên trì được bao lâu!

Một thủ vệ có chút cảm thán trò chuyện với thủ vệ còn lại.

- Chứ còn sao nữa, có trách cũng chỉ có thể trách chúng ta không có cao thủ đỉnh cấp để tọa trấn, chỉ có mỗi mình thành chủ thì lại lâm vào hôn mê, nếu thành chủ đại nhân mà tỉnh lại, để xem có thế lực nào dám khai chiến với chúng ta không!

Một thủ vệ khác cũng cảm thán nói.

- Cũng không biết khi nào thành chủ mới tỉnh nữa, thật hy vọng thành chủ sẽ đột nhiên tỉnh lại, nếu không, e rằng căn cứ của chúng ta sẽ chìm trong bóng tối.

- Nhưng mà, căn cứ của chúng ta đã trải qua biết bao phong ba bão táp rồi, vẫn có thể cố gắng vượt qua được, ta tinh chắc căn cứ của chúng ta sẽ không dễ dàng sụp đổ đâu.

Tuy hai người đang nói chuyện phiếm, nhưng Tinh Thần Lực vẫn luôn cảm ứng vào trong phòng, lại không chú ý đến một bóng dáng nhàn nhạt xuất hiện.

- Ừm…

Hai người cảm thấy trước mắt tối sầm, cả người trong nháy mắt lâm vào hôn mê, không một ai chú ý đến.

Cửa phòng lặng lẽ mở ra, một bóng đen lập tức lướt vào bên trong.

Đi vào phòng, ảnh tử kia nhìn thấy Vương Song đang lẳng lặng nằm trên giường, nhìn không khác nào một thi thể.

- Chậc chậc, trước đó ta còn tưởng căn cứ thành phố Giang Nam chỉ cố ý lừa người thôi, không ngờ lại là thật, đường đường là một cường giả tam giai mà lại lâm vào tình trạng này!

Cái bóng phát ra âm thanh chói tai, nghe giống như cú vọ.

Dáng vẻ Vương Song như không nghe được gì, mảy may thờ ơ, nhưng giống như cảm nhận được bị ngoại giới uy hiếp, thân thể của Vương Song không ngừng rung động, tựa hồ muốn tỉnh lại từ trong cơn hôn mê.

- Muốn tỉnh lại sao, bây giờ thì có hơi muộn rồi!

Cái bóng cười lạnh một tiếng, một con dao găm màu đen xuất hiện trong tay ảnh tử, đâm thẳng về phía Vương Song.

Dao găm xẹt qua không gian, không có chút âm thanh xé gió nào, giống như một con rắn độc, duỗi cơ thể hung tợn của mình về phía trước.

Lúc này, bên trong cơ thể của Vương Song, ở trong đan điền, năng lượng sôi trào mãnh liệt giống như bị hút cạn sạch, toàn bộ đều hóa thành một đám lửa nhỏ, ngọn lửa nhỏ này mặc dù là hỏa diễm, nhưng lại không có bộ dáng gì, có chút dở dở ương ương.

Cảm nhận được ngoại giới kích thích, hỏa diễm trong người trong nháy mắt phát tác.

- Phù

Một ngọn lửa màu đỏ bỗng tản ra trên người của Vương Song, giống như phủ thêm một tầng lụa hỏa diễm mỏng.

Trong không khí đột nhiên xuất hiện hỏa diễm khiến ảnh tử run lên, nhưng cũng chỉ dừng lại trong nháy mắt, lại lần nữa đánh về phía Vương Song.

- Xuy xuy

Dao găm tiếp xúc với hỏa diễm bao bọc bên ngoài Vương Song, khiến ảnh tử chợt chấn kinh, dao găm kia lại giống như ánh mặt trời chiếu vào băng tuyết, biến mất đi với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.

- Chuyện này, sao có thể, đây là vũ khí nhị giai đỉnh phong mà, sao lại dễ dàng bị tan ra như vậy!

Cái bóng có chút run rẩy nói.

- Không gì là không thể hết!

Đột nhiên, một thanh âm hùng hồn vang lên trong phòng, khiến toàn bộ không khí trong phòng trong nháy mắt ngưng lại!

Bạn cần đăng nhập để bình luận