Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 744: Trở về thành phố Giang Nam (2)

- Bá phụ bá mẫu bọn họ cũng rất ổn, chỉ là có chút lo lắng cho ngươi...

- Đúng rồi, còn có Long Quy, bây giờ ở Kinh Hàng Đại Vận Hà là bá chủ một phương, may mắn nó quen biết bọn ta...

Vương Song lẳng lặng nghe Triệu Hân kể cho mình nghe tình hình xảy ra ở thành phố Giang Nam, sắc mặt bình tĩnh, chỉ có lúc nghe đến cha mẹ thần sắc hơi dao động một chút.

- Còn có trái cây sinh mệnh , theo ngươi nói bây giờ đã chín mười mấy quả trái cây sinh mệnh rồi, hơn nữa còn mọc ra mấy quả chưa chín.

Triệu Hân nói đến trái cây sinh mệnh, hơi ngập ngừng:

- Có điều, cũng bị Lục Ma Đằng bảo vệ nghiêm ngặt, trừ ngươi ra không có ai có thể hái được trái cây sinh mệnh.

Nói xong, Triệu Hân cười khổ một tiếng. Nàng thực sự thèm trái cây sinh mệnh nhỏ dãi, dù sao trái cây sinh mệnh lúc ấy của Vương Song, ngay lập tức biên Lam Lam thành Tiến Hóa Giả, nếu như nàng cũng có thể ăn trái cây sinh mệnh tiếp theo, có lẽ cũng sẽ có chuyện kỳ lạ xảy ra lần nữa, bây giờ kể cả nằm mơ nàng cũng muốn có thể có một loại kỹ năng chiến đấu!

Đáng tiếc, trái cây sinh mệnh bị Lục Ma Đằng thủ hộ, trừ Vương Song, vốn dĩ không có ai có thể cầm tới, bây giờ Vương Song đến, nàng nhắc lại chủ ý này lần nữa.

Hai mắt Vương Song hiện lên vẻ hưng phấn, sự thần kỳ của trái cây sinh mệnh hắn cũng biết, nghe được có vài trái đã chín, hắn làm sao không vui cho được.

Có điều hắn cũng có thể hiểu được ý của Triệu Hân, nhưng số lượng trái cây sinh mệnh ít ỏi như thế, hắn cũng cần phải suy nghĩ thật kỹ một chút.

- Tất cả mọi thứ bọn ta đều phát triển theo hướng tốt nhất, nhưng nửa tháng trước, bọn ta lại có được một tin tức ngoài ý muốn, tỉnh Đông Sơn còn có ba thế lực muốn đối phó ta, có thể là kiêng kị thực lực của chúng ta, bọn họ lại liên kết với nhau!

Lời nói của Triệu Hân chuyển biến, nói với Vương Song tình hình hiện tại của thành phố Giang Nam.

Chân mày Vương Song nhíu lại, có thể đặc biệt được Triệu Hân nhắc đến, xem ra ba thế lực này cũng không bình thường, quả nhiên, lời nói tiếp theo của Triệu Hân đã làm rõ điều này.

- Ba thế lực bọn họ lần lượt có một Tiến Hóa Giả, mỗi người đều có số lượng lớn thủ hạ là Tiến Hóa Giả, liên kết lại, Thiên Chi Thành chúng ta rơi vào thế yếu!

- Trong đó, tên Tiến Hóa Giả nhất giai kia của thành phố La Môn ta đã từng giao thủ với hắn, thực lực rất mạnh, ta với hắn kẻ tám lạng người nửa cân!

Thu Ảnh Đồng ở một bên nói thêm.

- Tam đại Tiến Hóa Giả.

Vương Song cẩn thận tiêu hóa một chút, nhàn nhạt hỏi:

- Ba thế lực này tên gì?

-Căn cứ thành phố La Môn, căn cứ Mãnh Hổ Hội, căn cứ Chiến Phủ!

- Thông tin cụ thể của bọn họ thế nào?

- Căn cứ thành phố La Môn, La Hạo, Tiến Hóa Giả nhất giai, năng lực là Quang Minh Chi Lực. Căn cứ Mãnh Hổ Hội, Phùng Hổ, kỹ năng là Thú Hóa, căn cứ Chiến Phủ, Dương Thành, kỹ năng là một thanh Phủ Đầu.

- Ảnh Đồng đã từng giao thủ cùng ba người bọn hắn, biết rõ nhất.

Triệu Hân nhìn Thu Ảnh Đồng nói.

- La Hạo này, am hiểu Quang Minh Chi Lực, cũng chính là lợi dụng năng lượng mặt trời, chiến đấu ban ngày, năng lực của hắn có thể tăng đến năm mươi phần trăm, lúc này, ta rơi vào thế yếu, chiến đấu ban đêm, ta có thể đánh hòa!

- Phùng Hổ, sau khi Thú Hóa, không khác biệt với biến dị thú nhất giai lắm, nhưng lại có tư duy chiến đấu tỉnh táo, nếu như không phải đẳng cấp của hắn tương đối thấp, e là thực lực còn cao hơn La Hạo!

- Dương Thành, kỹ năng là một thanh hắc sắc Phủ Đầu, sức lực vô cùng mạnh, một búa bổ xuống, thậm chí có thể chém nát một ngọn núi nhỏ. Điển hình lực lượng Tiến Hóa Giả!

Thu Ảnh Đồng chậm rãi giới thiệu mấy người họ, những người này nàng đều đã từng giao thủ, bởi vậy, vô cùng rõ thực lực bọn hắn.

- Đám người này đợi sau khi ta quay về sẽ từ từ tính sổ với bọn hắn, dám đánh có ý đồ đánh Thiên Chi Thành, bọn chúng thật sự không muốn sống nữa rồi!

Vương Song lạnh lùng nói, vốn dĩ vẫn còn có chút do dự với hành động của mình, nhưng nghe được bọn người Triệu Hân nói, tất cả lo lắng đều vứt qua một bên, Mạt Thế cũng tàn khốc như thế, ngươi dự định trêu chọc người khác, sẽ bị người khác xem như miếng thịt béo bở nuốt chửng, cho nên, chỉ có mạnh tay, thôn tính những người khác, nói cho tất cả mọi người biết thực lực của mình mạnh thế nào, như thế mới có thể ngăn ngừa chủ ý đánh mình của người khác.

Bọn người Triệu Hân gật đầu, mấy người Bạch Manh Manh đều ngồi ở xe khác, xì xào bàn tán trong xe.

- Đồng Vũ, ngươi nói đến thành phố Giang Nam rồi chúng ta phải làm sao bây giờ đây?

Bạch Manh Manh nhìn Đồng Vũ, các nàng sớm đã biết, vẫn luôn là một đôi oan gia, nhưng bây giờ đi đến nơi xa khác, lại cảm giác được đối phương bỗng trở nên thân thiết.

Trong lòng Đồng Vũ cũng có một chút lo sợ bất an, đến sinh sống ở một nơi xa lạ, mặc dù có Vương Song, nhưng các nàng cũng biết ở thành phố Giang Nam Vương Song cũng có một số nữ nhân, đến lúc đó các nàng gặp mặt chắc chắn sẽ rất xấu hổ, hơn nữa các nàng không quên Vương Song còn có cha, mẹ, người thân, các nàng nên dùng dáng vẻ gì để đi gặp bọn họ đây!

Bạn cần đăng nhập để bình luận