Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1412: Hỗn Độn Tinh Thạch (3)

Nguyên lực màu tím trong cơ thể như đại dương mênh mông xuất hiện, chậm rãi dung nhập vào trong trường đao của mình, một đạo tử sắc đao mang xuất hiện, một cỗ Đao Ý chí cường xuất hiện!

- Nguyên Lực Bát Chuyển!

Cổ Hà thấy thế, biến sắc, nhìn thấy khí tức của Vương Song như vậy, lúc này hắn mới phát hiện bản thân vậy mà xem nhẹ thực lực của đối phương, mặc dù là Tiên Thiên cảnh giới, nhưng lại là Nguyên Lực Bát Chuyển, loại thực lực này, đã ở trình độ Tuyệt Thế Thiên Kiêu giữa vũ trụ, tiến lên trước một bước, cũng là mức độ cao cấp nhất rồi!

Cho dù là hắn lúc trước cũng chỉ là Nguyên Lực Thất Chuyển!

- Đây là thế lực thiên tài nào, vậy mà ở trình độ Tiên Thiên cảnh giới tự mình xuất thủ! Chẳng lẽ không sợ vẫn lạc sao!

Trong mắt Cổ Hà lóe lên một vòng dị sắc, trong các đại thế lực đỉnh tiêm, phàm là không đạt tới cảnh giới nhất định, bình thường sẽ không được phái ra, xuất ra, cũng sẽ an bài trưởng bối âm thầm bảo hộ.

Nếu không rất dễ dàng bị một số cường giả lòng mang ý đồ xấu đánh giết! Giống như Yêu Nguyệt, hắn cũng nghe nói, nữ nhân này thường xuyên trốn khỏi tông, tính cách vô cùng phóng khoáng, làm tông môn rung chuyển.

Cho nên, Yêu Nguyệt trốn khỏi tông môn, căn bản chẳng có gì lạ!

Mà phát giác được khí tức trên người Vương Song, ánh mắt Yêu Nguyệt cũng ngưng tụ, tâm lý có chút chấn động, Nguyên Lực Bát Chuyển, loại Nguyên Lực tinh khiết này, cho dù nam tử thần đồng trong tông môn bọn họ cũng không thể đạt đến trình độ này!

- Gia hỏa này là người của Tinh Thần Điện đường, không hổ là thể lực đỉnh tiêm của Tinh Vực, một đệ tử thôi mà đã khủng bố như thế, cũng không khỏi quá mức dọa người rồi!

Trong lòng Yêu Nguyệt thấp thoáng một suy nghĩ!

Mắt thấy thần hồng mũi tên rơi vào trước mặt Vương Song, Vương Song muốn xuất thủ, ai biết lúc này đột nhiên dị biến, trên không Hỗn Độn Toái Phiến bỗng nhiên phát ra một đạo Hỗn Độn lưu quang, ngăn trước người Vương Song, trước cỗ Hỗn Độn lưu quang này thần hồng mũi tên trực tiếp tiêu tán ở giữa không trung!

- Chuyện gì đây?

Vương Song giật mình, dừng động tác trong tay mình, kinh ngạc nhìn một màn này.

Một bên khác, Cổ Hà cùng Yêu Nguyệt đều ngây người, bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía Hỗn Độn Toái Phiến trên bầu trời!

- Đã bao lâu rồi...

Một đạo chấn động xa xưa xuất hiện, rơi vào trong tai đám người Vương Song, giống như lôi đình nổ vang, một cỗ tang thương, vĩnh hằng ý cảnh xuất hiện.

Trong mắt đám người Vương Song lóe lên một vòng kinh hãi, thanh âm này giống như vang lên từ sâu trong linh hồn, bọn họ trước mặt thanh âm này, linh hồn cũng sẽ hoàn toàn vỡ vụn!

- Đây là... Hỗn Độn Toái Phiến!

Đám người Vương Song kịp phản ứng, đồng tử co rụt lại, theo thanh âm này, một hư ảnh nhàn nhạt hiện ra trước mặt bọn hắn.

Thân ảnh mơ hồ, nhưng đứng ở nơi đó, đám người Vương Song cảm thấy dường như đang đối mặt với Nhất Phương Thế Giới, Nhất Phương Vũ Trụ!

- Không tệ, nghiêm chỉnh mà nói, ta là toái phiến của Thẩm Phán Chi Mâu, lúc trước bời vì một trận đại chiến, dẫn đến bản thể bị đánh nát, khí linh tứ phân ngũ liệt, phân biệt bám vào trong một số toái phiến , mà ta, cũng chỉ là Tàn Linh trong đó mà thôi...

Thân ảnh này nhàn nhạt mở miệng, ngữ khí bình thản, giống như đang nói một chuyện không liên quan đến mình.

Đám người Vương Song nghe vậy, trong lòng run lên, nhưng mà là một toái phiến trong Tàn Linh, vậy mà khủng bố như thế, có thể thấy được uy thế của binh khí này vào thời điểm hoàn chỉnh, nhưng mà hắn càng kính sợ toái phiến của binh khí này hơn, ngay cả loại Thần Binh này cũng có thể nhất chưởng đánh nát, đối phương rốt cuộc đáng sợ đến cỡ nào cũng có thể nghĩ ra!

- Tiền bối, chiến trường viễn cổ này là thế nào? Đại chiến song phương thân phận là sao?

Vương Song cung kính mở miệng hỏi thăm, đây là vấn đề mà bản thân vẫn luôn nghi hoặc, thậm chí ngay cả Tiểu Không cùng Tiểu Thất cũng không hiểu.

Một bên, Cổ Hà cùng Yêu Nguyệt trong mắt cũng hiện lên vẻ nghi hoặc, đối với vấn đề này cũng có chút hiếu kỳ.

Mặc dù bọn họ là thiên kiêu đỉnh tiêm thế lực, nhưng đối với trận Đại Chiến Viễn Cổ này cũng không có chút tin tức nào.

- Ha ha, các ngươi không cần biết những thứ này, sau này thực lực các ngươi mạnh hơn, tự nhiên sẽ biết...

Thân ảnh mơ hồ lắc đầu, cũng không có ý định tiết lộ cho đám người Vương Song.

- Các ngươi đi vào nơi này, hẳn là vì ta nhỉ.

Thân ảnh dường như cười một chút, thân ảnh nhất động, chậm rãi tiến lên, dường như đang xem lại chiến trường năm xưa.

- Địa phương này, là ký ức của ta, ta lựa chọn tái hiện những ký ức nà, chỉ là không muốn quên đi...

Bóng người tiến lên, từng bước một đi qua sông núi.

Đám người Vương Song sắc mặt nghiêm túc, nhìn thân ảnh này, đều không mở miệng. Bọn họ biết thân ảnh này đang nhớ lại ký ức đã xảy ra, đều lẳng lặng nghe đối phương nói.

- Trận chiến đấu này, đáng tiếc ta vỡ vụn quá sớm, về sau kết cục như thế nào, ta cũng không biết được, đáng tiếc, đáng tiếc...

Toái phiến tiếc nuối mở miệng, quay đầu nhìn đám người Vương Song phía sau.

- Các ngươi hẳn là thiên kiêu của Vũ Trụ này, muốn thu hoạch được toái phiến của Hỗn Độn Chiến Mâu nhưng mà các ngươi lại có dũng khí tiến vào Đọa Nhật lĩnh này, thật không biết nên nói các ngươi can đảm hay là to gan lớn mật!

Bạn cần đăng nhập để bình luận