Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1518: Chia binh hai đường (2)

Nghe thấy lời phân tích của Vương Song ba người Chu Thông đều gật đầu, bọn họ cũng cảm thấy cách của Vương Song trước mắt là con đường tốt nhất, tìm đồng môn sư huynh đệ, làm lớn mạnh thực lực của mình, sau đó cùng đệ tử Tam Tông chiến đấu bọn họ mới có thể có lực lượng nhất định.

Dù sao đệ tử Tam Tông, chân truyền đệ tử khoảng mười người, nói cách khác đệ tử Hóa Thần đỉnh phong chỉ có mười người, hiện tại chỉ tính Vương Song cũng chỉ có thể miễn cưỡng đánh cùng một trận, còn không thể cam đoan có thể thắng, chớ nói chi là những người khác!

- Thế nhưng chúng ta đi đâu tìm kiếm nhưng đệ tử khác đây?

Chu Thông cười khổ mở miệng nói:

- Trước đó đệ tử chúng ta vì ẩn núp đệ tử Tam Tông giảo sát, mà toàn lực đào mệnh, ẩn núp cực kỳ chặt chẽ, chúng ta chỉ sợ rất khó tìm thấy!

Mạc Lăng cùng Huyền U nghe vậy cũng tràn đầy cay đắng, dường như nghĩ đến khoảng thời gian trốn đông trốn tây trước đó.

- Có cách, chúng ta có thể đi theo đệ tử Tam Tông, người của bọn họ so với chúng ta nhiều lắm, bọn chúng lại đuổi cùng giết tuyệt đệ tử Thanh Nguyên Tông chúng ta, chỉ cần chúng ta đi theo bọn hắn, nhất định có thể tìm được những đệ tử khác.

Vương Song chậm rãi mở miệng.

- Nhưng mà, bởi như vậy, tính nguy hiểm cũng sẽ tăng lên rất nhiều, lỡ như bị phát hiện, rất dễ dàng chạm mặt Sở Ca, cho nên ta không đề nghị các ngươi cùng đi, ta đi một mình là được rồi!

Vương Song nhàn nhạt mở miệng.

- Cái gì, ngươi đi một mình, như vậy chúng ta thì sao?

Ba người Chu Thông đều sắc mặt giật mình, hơi kinh ngạc mở miệng.

Bọn họ bây giờ đã đột phá, trở thành Hóa Thần cường giả, trong lòng đều có cảm giác nóng lòng muốn thử, nghĩ đến làm chuyện hơi lớn nhưng ai mà ngờ Vương Song vậy mà không đồng ý để bọn họ đi cùng!

Mạc Lăng cùng Huyền U cũng đều nhìn Vương Song, trong mắt có vẻ không hiểu.

- Một mình ngươi, có thể sẽ quá nguy hiểm!

- Ta đi một mình, thật sự gặp phải nguy hiểm, đánh không lại còn có thể trốn, bàn về sức chiến đấu, ta không phải là giỏi nhưng, nhưng muốn nói đến chạy trốn, cho dù đám chân truyền đệ tử kia liên thủ cũng không có khả năng sinh ra uy hiếp gì với ta cả!

Vương Song tự tin mở miệng.

Nhưng lời này đúng là sự thật, mặc dù không phải là đối thủ của đông đảo chân truyền đệ tử, nhưng hắn cũng có tự tin có thể tự vệ.

- Các ngươi có thể phân một đường khác, đi tìm đệ tử còn lại, tập hợp lại, âm thầm phát triển, đến lúc đó chúng ta phương tụ hợp lại là có thể.

Ba người Chu Thông cũng hiểu rõ chuyện này, cho nên không nhiều lời, chỉ nhìn Vương Song, sắc mặt nghiêm túc mở miệng:

- Nếu đã như vậy, như vậy ba người chúng ta không đi theo làm vướng víu sư đệ nữa, chúng ta đi tìm đệ tử khác, chờ đến khí chúng ta cảm thấy khá ổn rồi sẽ cùng ngươi tụ hợp.

Chu Thông nói, trong tay xuất hiện một ngọc giản, sau đó đưa cho Vương Song.

- Đây là phương thức liên lạc của ba người chúng ta, chỉ cần ngươi muốn liên hệ với chúng ta thì có thể thông qua ngọc giản này!

Vương Song tiếp nhận ngọc giản trịnh trọng thu lại, mở miệng dặn dò ba người nói:

- Ba vị sư huynh, các ngươi cũng phải cẩn thận nhiều hơn, nếu có việc gì cần ta giúp đỡ, cứ mở miệng, ta sẽ mau chóng đuổi tới!

Ba người Chu Thông đều nhìn Vương Song gật đầu cảm tạ, sau đó hóa thành ba chùm ánh sáng rời đi.

Vương Song nhìnba người rời đi, ngẩng đầu lên, nhìn về phía nơi xa, trong mắt lóe lên một vòng sắc bén, nơi này là một bảo địa, bản thân chẳng những phải cứu càng nhiều đệ tử Thanh Nguyên Tông còn cần phải tăng thực lực của mình lên tới cực hạn, như vậy mới có cơ hội chiếm quyền chủ động trong bí cảnh này!

- Rầm.

Một tiếng nổ vang, tốc độ của Vương Song trực tiếp vượt qua tốc độ của âm thanh, vẽ ra trên không trung một dấu vết màu trắng rất dài, giống như vân vụ, kéo dài hơn mười dặm...

- Đệ tử Thanh Nguyên Tông, ta đến đây!

Giữa thiên địa một tiếng tự lẩm bẩm vang lên, một trận gió thổi tới, thổi tan, dường như tràn ngập trong thiên địa!

Bầu trời xanh biếc mênh mông, giống như một khối Tinh Thạch hoàn mỹ, mà đúng lúc này, một đạo lưu quang lam sắc xuất hiện từ đằng xa, lộ ra thân ảnh phía sau, một người mặc phục sức đệ tử Thanh Nguyên Tông.

Tô Nhan chính là đệ tử của Thanh Nguyên Tông, đệ tử Nguyên Khí Phong, tu vi siêu phàm hậu kỳ tu vi ở trong hàng ngũ đệ tử Thanh Nguyên cũng coi như không tệ, nhưng mà lúc này vẻ mặt hắn hốt hoảng, trông vô cùng bối rối, trên thân thể mang theo vài vết máu, sắc mặt tái nhợt vô cùng.

Khí tức Tô Nhan vô cùng uể oải, nhưng ngay cả như vậy, hắn vẫn không dám dừng bước chân, giống như phía sau mình có Hồng Thủy Mãnh Thú gì đó đang truy đuổi.

- Phốc.

Tô Nhan bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt có chút tối sầm, nhìn phía sau, cắn răng một cái, nguyên lực trong cơ thể phun trào, muốn lần nữa hóa thành một đạo lưu quang bay đi.

- Tô Nhan, bây giờ bản thân ngươi bị trọng thương, còn muốn chạy đi đâu, ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, đầu quân vào tam tông chúng ta, có lẽ chúng ta còn có thể tha cho ngươi một mạng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận