Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1311: Thiên Long vương quốc! (2)

Nghe vậy, Vương Song từ trong nhẫn trữ vật lấy ra mười viên hạ phẩm nguyên thạch, đưa cho đối phương.

Sau khi nhận được Nguyên Thạch, người đệ tử ra hiệu cho Vương Song đứng trên bục giảng.

- Một lần truyền tống ít nhất cần mười người, ngươi phải chờ thêm đợi một lúc!

Vương Song gật đầu, đứng trên bục , nhìn những người khác, có nam có nữ, đều là những người trẻ tuổi, tu vi của bọn họ bình thường đều ở Tiên Thiên cảnh giới, bọn họ cũng nên đi hành tinh khác làm nhiệm vụ!

Ngoài Vương Song ra chỉ có bảy người, còn lại ba người, giữa mọi người giao tiếp không nhiều, chỉ nhìn nhau tập trung vào mình.

Không bao lâu sau, mười người đã tụ tập cùng một chỗ, Vương Song nhìn thấy phía dưới đài đệ tử lần lượt thi triển kết ấn, lập tức, đài phía trên hào quang sáng ngời, không gian vặn vẹo, một cỗ lực lượng bao phủ lấy Vương Song. Ngay lập tức, Vương Song cảm thấy mắt mình tối sầm lại, như thể đã bước vào một đường hầm thời gian.

Bóng dáng của đám người Vương Song biến mất, một bóng người xuất hiện ở đây, chính là Đinh Bằng, nhìn thấy bóng dáng biến mất của Vương Song, trong mắt hắn hiện lên một tia u ám cùng... sát khí!

- Vương Song, hy vọng ngươi sẽ thích món quà lần này!

Đinh Bằng lẩm bẩm một mình, khóe miệng cong lên, thần sắc cực kỳ lạnh lùng!

Ở một nơi khác, trước cửa Ngộ Đạo Thất, Thạch Nghị, giống như một hòn đá, đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt như thể nhìn xuyên qua không gian, nhìn thấy Vương Song rời đi.

- Tiểu gia hỏa này cư nhiên rời khỏi Thanh Nguyên Tinh!

Thạch Nghị khẽ cau mày, trong mắt hiện lên một tia hàn ý, sau đó, một cái bóng dáng ngưng tụ bởi nguyên lực xuất hiện, trực tiếp xé rách không gian, lập tức nhảy vào trong đó!

- Phân thân ngưng tụ bởi nguyên lực, mặc dù không có toàn bộ lực lượng của ta, chỉ cần không gặp phải tồn tại cấp bậc Tinh Chủ, hẳn vẫn có thể bảo vệ an toàn cho ngươi!

Thạch Nghị lẩm bẩm, sau đó nhắm mắt lại.

....

Khi Vương Song lần nữa mở mắt ra, hắn đã thấy mình đang đứng trong một quảng trường được bao quanh bởi các công trình kiến trúc, vô số phủ đệ, cung điện san sát nhau, thậm chí từ những tòa kiến trúc này, Vương Song còn cảm nhận được không ít khí tức cường đại, nhưng so với Thanh Nguyên Tông, những khí tức này quá yếu, trong cảm giác của hắn, cường giả cảnh giới siêu phàm chỉ đếm trên đầu ngón tay.

- Xem ra nơi này hẳn là kinh đô của Thiên Long vương quốc đi!

Vương Song nghĩ thầm, sau đó đi ra quảng trường, chung quanh quảng trường có mấy người nhìn thấy Vương Song, đều theo bản năng tránh ra một bên, bọn họ đều rõ ràng, người có thể thông qua truyền tống trận tới đây, bình thường đều là người có thực lực, có bối cảnh.

Rời khỏi quảng trường, Vương Song cảm giác như trở lại nhân gian, một trận ồn ào ập tới trước mặt, dòng người hối hả nhộn nhịp cùng tiếng rao hàng rong hai bên đường gợi lại cho Vương Song một cảm giác vô cùng quen thuộc .

Vương Song dạo quanh đường phố, những người bình thường xung quanh hắn theo bản năng đều tránh xa Vương Song, Vương Song vừa đi bộ, vừa lấy ra viên Linh Châu Đinh Bằng cho hắn, đến nơi này, ba động bên trong Linh Châu dường như bắt đầu sống dậy, chỉ thị về một phương hướng.

- Phương hướng kia...

Vương Song nhìn về phương xa, bóng người hóa thành một tia sáng đột ngột biến mất, đám người bình thưởng xung quanh tựa như đã vô cùng quen thuộc, cũng không có gì kinh ngạc, bọn họ chỉ là ngẩng đầu nhìn lại, sau đó tiếp tục làm công việc của mình.

Ngay khi Vương Song đến vương quốc Thiên Long, trong Thanh Linh Tông, đã xảy ra một sự cố nhỏ.

- Sư muội, ta nhận được tin tức về di tích của Tinh Chủ, không biết ngươi có hứng thú hay không.

Một nam nhân vóc dáng cao ráo, phong thái như ngọc mìm cười nhìn Đường Tâm Liên đang lẳng lặng tu luyện, nói:

- Vừa hay có thể đi giải sầu, miễn cho bị một số lời đồn trong tông môn quấy rầy.

Nam tử là Lý Đông Đào, một vị tuyệt thế thiên tài của Nguyên Linh Tông, thiên kiêu cảnh giới Siêu Phàm, có phụ thân là một vị cảnh giới Tinh Chủ, là tồn tại tối cao nhất trong các đệ tử của tông môn.

Tồn tại phía trên hắn, chỉ có một hai vị sư huynh sư tỷ cảnh giới Hóa Thần, nhưng cho dù là bọn họ, thì cũng sẽ không tùy ý đắc tội Lý Đông Đào.

Đường Tâm Liên lẳng lặng ngồi xếp bằng, giống như hợp nhất với thiên địa, nguyên khí xung quanh điên cuồng vọt vào trong thân thể nàng, giống như một cỗ phong bạo nguyên khí, Đường Tâm Liên tựa như nghe thấy giọng nói của Lý Đông Đào, từ từ mở đôi mắt như thu thủy ra.

"Hô"

Miệng thơm khẽ phun nhẹ một tiếng, nguyên khí xung quanh lập tức tiêu tán, Đường Tâm Liên nhìn đối phương, khuôn mặt thanh tú hoàn mỹ không có bất kỳ biểu cảm gì, nói:

- Lòng tốt của sư huynh, Tâm Liên xin nhận, nhưng lần này Tâm Liên đã làm mất mặt tông môn, không có mặt mũi lại đi ra, chỉ muốn chăm chỉ tĩnh tu.

- Tâm Liên sư mượi, thắng bại này là chuyện thường tình của binh gia, chuyện này thì có gì to tát?

Lý Đông Đào thấy Đường Tâm Liên lên tiếng, vội nói:

- Mặc dù lần này, khí vận của Nguyên Linh Tông chúng ta tổn thất không ít, nhưng có phụ thân ta và đám người sư tôn ngươi, một lần thất bại như thế tính là gì, chờ Tiên Thiên Linh Thể của ngươi đại thành, vậy thì, một cái bạt tai có thể chụp chết tên kia, cần gì phải bận tâm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận