Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1514: Tu luyện Chu Tước Ấn (3)

- Cái gì, ngươi gặp qua Chu Tước rồi?

Vương Song chấn kinh mở miệng, cho dù Tiểu Không vẫn luôn trầm mặc cũng kinh ngạc.

- Chu Tước là một trong tứ đại Thần Thú của vũ trụ, gánh vác trách nhiệm Trấn Áp Thiên Địa, gần như không thể hiển hóa người trước, ngươi gặp kiểu gì?

- Tổ tiên Long chồn nhất tộc ta đã từng gặp qua Chu Tước, bởi vậy dùng đại thần thông chép lại cảnh tượng đó, cũng truyền thừa!

Tiểu Thất đắc ý nói:

- Nếu không, ta làm sao có thể học được chứ.

Vương Song giật mình, Long chồn nhất tộc cũng là một trong những nhất tộc vô cùng khủng bố của Yêu Tộc, trong đó trưởng bối gặp qua Chu Tước còn chép lại cũng không phải là chuyện không thể!

- Nếu đã như vậy, vậy ta không phải ta cũng có thể quan sát một phen rồi sao!

Vương Song có chút kích động mở miệng, đây quả thực là ngủ gật thì đúng lúc có người đưa gối đầu tới mà!

- Loại ngọc giản này ta cũng chỉ mới nhìn qua một lần, làm sao có thể ở trong tay ta chứ!

Tiểu Thất nói, Vương Song nghe vậy hai mắt không khỏi hiện lên một vòng thất vọng.

- Không ở trên người ngươi!

- Nhưng mà ngươi cũng chớ gấp, mặc dù ta không có ngọc giản này, nhưng ta đã tận mắt thấy qua, chờ ngươi nắm giữ thuần thục một thức này, ta sẽ phóng thích ký ước của ta, để ngươi tận mắt thấy Chu Tước chi thần!

Tiểu Thất không nhanh không chậm mở miệng, dường như đang cố ý gợi sự tò mò trong lòng Vương Song.

- Được lắm, ngươi cố ý trêu đùa ta sao!

Vương Song tức giận mở miệng, nhưng mà trong lòng lại hiện lên một dòng nước ấm, ký ức của một người là chuyện quan trọng nhất của mỗi người, căn bản không muốn bị những người khác đoán được, Tiểu Thất có thể phóng thích ký ức để cho mình quan sát, tuyệt đối xem mình thành bằng hữu chân chính rồi!

Sau đó, Vương Song tiếp tục kết ấn Chu Tước Ấn, bảy ngày nháy mắt trôi qua, trong bảy ngày này, khí tức của Vương Song không hề mạnh lên, giống như núi lửa chết lặng, mặc kệ hấp thu bao nhiêu Thuần Dương chi khí, cũng không biến hóa chút nào.

Nhưng mà, nếu có người có thể nhìn thấy đan điền của hắn sẽ phát hiện đan điền tựa như Vô Hạn Tinh Không, từng đạo từng đạo nguyên lực tản ra một loại huỳnh quang nhàn nhạt chảy xuôi trong đó, tản ra ba quang lăn tăn, trong đó càng ẩn chứa một loại khí tức vô cùng linh động.

Ba người Chu Thông yên lặng chờ bên ngoài lấy, lúc này, bọn họ bỗng nhiên phát giác được một số biến hóa trong Thuần Dương Chi Hà, nguyên khí lưu lại trong đó, không hề bị hắc động kia nuốt hết!

- Đây là... sắp xuất quan rồi sao!

Ánh mắt ba người Chu Thông ngưng tụ, có chút kích động nhìn Thuần Dương Chi Hà trông có vẻ rất yên tĩnh này!

Thời gian lần nữa đi qua nửa nén hương, Vương Song dường như rơi vào trạng thái ngủ say lại từ từ mở mắt, trong ánh mắt dường như có hai bóng dáng Chu Tước hiện lên, một cỗ khí tức vô cùng nóng rực xuất hiện.

- Ầm.

Sau một khắc, một cỗ khí tức như núi lửa bạo phát phóng lên tận trời, không chút nào che giấu, giống như một con Chân Long con, tùy ý bay lượng trên không trung, tản ra quang mang vô tận!

Nước trong Thuần Dương Chi Hà cuốn ngược, nhấc lên sóng nước vạn trượng, trong mắt của hắn hai đạo thần quang sáng chói nổ bắn ra.

- Ầm.

Thân ảnh Vương Song tựa như tia chớp, trực tiếp từ trong sông xông ra, đứng vững giữa không trung, khí tức trên người Vương Song mạnh đến đáng sợ, giống như một con yêu thú, ánh mắt hắn cũng đỏ bừng.

- Vương sư đệ!

Ba người Chu Thông nhìn thấy Vương Song, đều kinh hô một tiếng, bọn họ cảm nhận được khí tức đáng sợ phát ra trên người Vương Song, đều hít vào một ngụm khí lạnh.

- Cái này, đây là khí tức siêu phàm trung kỳ, hay là Hóa Thần hậu kỳ.

Huyền U có chút lắp bắp mở miệng.

Trong cảm giác của bọn họ, Vương Song giờ khắc này khí tức bạo phát ra giống như Viễn Cổ Hung Thú tỉnh lại từ ngủ đông, muốn hủy diệt thế giới!

- Chu Tước Ấn!

Vương Song một tiếng bạo hống, dường như muốn phát huy hết tất cả lực lượng ra, hai tay nhanh như tia chớp kết xuất từng đạo từng đạo ấn ký, ánh mắt sắc bén đến cực hạn, tản ra một cỗ quang mang đáng sợ, trong đầu hắn, càng có một con Chu Tước khổng lồ đến cực hạn chấn động chín tầng trời, vung cánh lên, từng mảnh từng mảnh Tinh Vực trong chốc lát sụp đổ, trở thành bụi bặm vũ trụ!

Một tiếng kêu to vang lên, hỏa hồng sắc liệt diễm đốt cháy Thương Khung, ở trước mặt loại sức mạnh này, nhân lực không còn ý nghĩa gì nữa, không gian, thời gian, đối mặt với loại tồn tại này đều trở nên vô nghĩa!

Theo động tác của hắn, một bóng người màu đỏ ra phía trên hắn, đây là một con Chu Tước được hình thành từ vô tận Nguyên Lực, toàn thân hiện ra kim sắc, vô cùng tinh xảo, giống như thủy tinh, giương cánh bay ra, lớn khoảng trăm trượng bay về phía một tòa núi lớn nơi xa!

- Rầm!

Lực lượng khủng bố đến cực hạn xuất hiện, Vương Song đánh ra hình bóng Chu Tước này, đụng tòa núi nhỏ lớn gần ngàn trượng, còn chưa tới gần, ngọn núi lớn này chính là “phụt” một tiếng rồi bốc cháy, cả hai tới gần, ngọn núi lớn này trực tiếp bị nổ ầm vỡ nát, bụi mù đầy trời bay tứ tán cùng với một cỗ chấn động mạnh mẽ đến quét ngang bốn phía.

Bạn cần đăng nhập để bình luận