Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1411: Hỗn Độn Tinh Thạch (2)

Mặt đất bao la, không biết bao la đến mức nào, trên bầu trời, từng đạo từng đạo tinh thần dường như kim cương tô điểm trên đại lục cuồn cuộn này.

Thời gian giống như bị ngừng lại, không có gió thổi, khí lưu đình chỉ bất động, cho dù không gian cũng bị định trụ, nơi này dường như bị thời gian quên lãng, chôn giấu trong một xó xỉnh không biết tên, từng đạo từng đạo khí tức khủng bố ảnh lại giống như con rối.

Trong trung tâm chiến trường cuồn cuộn, một toái phiến sáng chói đến cực hạn lẳng lặng sừng sững, giống như là trung tâm vũ trụ, một cỗ dao động cuồn cuộn mơ hồ truyền đến, khí tức kia, đủ để đập vụn Tam Giới Lục Đạo.

Vương Song xuyên thấu qua Vạn Giới Châu, nhìn thấy một màn này, ánh mắt sáng lên.

Toái phiến này, hẳn là bị toái phiến của Hỗn Độn trường mâu đánh nát, Tuyệt Thế Thần Binh kia hẳn là Vĩnh Hằng Bất Hủ, nhưng vẫn bị nhất chưởng đánh nát, Vương Song không dám tưởng tượng thân ảnh kia đến rốt cuộc kinh khủng đến mức nào.

- Đi, chúng ta ra ngoài.

Nơi này trong không gian không có Hỗn Độn Chi Lực, Vương Song thử nghiệm đi ra.

Mà lúc này, Vương Song cũng nhìn thấy mấy bóng người khác.

- Chỉ là là Tiên Thiên cảnh giới mà ngươi lại có thể đến nơi này, xem ra, món kia bảo vật kia của ngươi cũng không tồi.

Bên tay trái, nhìn thấy một thanh niên trẻ tuổi giống như Thần Linh lúc này trên thân chiến giáp màu đen biến mất, lộ ra khuôn mặt hắn, sắc mặt lạnh lùng, con mắt hơi hơi nheo lại, giống như liệp ưng săn mồi.

Bên tay phải, là một nữ nhân mang mặt nạ Hồ Ly, phía sau nàng còn có một thị nữ đi theo. Giờ phút này, nữ tử này cũng gắt gao nhìn chằm chằm Vương Song, trong tay Phượng Vũ cung lần nữa kéo động, trở thành trăng tròn, một đạo thần hồng tiễn mất xuất hiện lần nữa.

- Phượng Vũ cung, ngươi là đệ tử của Thần Linh tông!

Nhìn thấy cây cung này, nam tử bên cạnh thần sắc nhất động, hơi kinh ngạc mở miệng.

- Hắc Ám Thần Giáp trong trí nhớ của ta, dường như chỉ có chân truyền mạnh nhất của thế hệ Chùa Cổ Tông mới có ---- Cổ Hà!

Yêu Nguyệt lạnh lùng liếc nam tử, thanh âm biến ảo khôn lường truyền đến!

- Chùa Cổ Tông!

Ánh mắt Vương Song ngưng tụ, tông môn này hắn không quen thuộc lắm, trong ghi chép của tông môn, hắn biết cũng là một trong chín tông mông của Tây Tinh Vực, lúc Thanh Nguyên Tông xuống dốc đã quật khởi rất nhanh.

Có thể nói, hai tông môn này không chết không thôi, cuối cùng chỉ có thể có một phương còn sống sót, thậm chí trước đó Chu lão đã từng nói với mình, sau lưng của Nguyên Linh Tông rất có thể có bóng dáng của Chùa Cổ Tông!

Bây giờ thấy người của Chùa Cổ Tông, Vương Song sao có thể không kinh ngạc!

- Hắn là đệ tử chân truyền của Chùa Cổ Tông, thế nhưng hắn đến nơi đây làm cái gì?

Trong lòng Vương Song thoáng qua một vòng nghi hoặc, Chùa Cổ Tông ở gần Tinh Vực cùng Đại Hoang Tinh Vực, vẫn luôn muốn chiếm đoạt Đại Hoang Tinh Vực, nhưng có cây đinh lớn như Thanh Nguyên Tông cho dù thực lực của Chùa Cổ Tông có mạnh hơn, cũng rất khó làm được!

- Ta từng nghe nói, thế hệ này, Thần Linh tông có hai tên thiên kiêu, một nam một nữ, nam là Thần Linh thể, tư chất tuyệt thế vô song, có thể so với Tôn Giả thời niên thiếu, một thân chiến lực quét ngang Thiên Thần Tinh Vực, có thể xưng là đệ nhất trong thế hệ trẻ tuổi của Thiên Thần Tinh Vực.

Nam tử lạnh lùng mở miệng:

- Nhưng mà, nghe nói còn có một nữ nữa, là trời cáo chi thể, tu luyện tông môn đỉnh phong Thần Quyết...Thiên Mị Thần Quyết, có lẽ người này hẳn là ngươi nhỉ...Yêu Nguyệt!

- Hừ, ngươi biết cũng không ít!

Yêu Nguyệt hừ lạnh một tiếng, cũng không kinh ngạc, nàng có thể từ trên chiến giáp của đối phương suy đoán ra thân phận Cổ Hà đồng thời, đối phương cũng có thể đoán ra thân phận của nàng!

Hai người, đều là thiên kiêu đỉnh phong trong Tây Tinh Vực, trong Thanh Nguyên Tông, đoán chừng có thể cùng so sánh cũng chỉ có hoàng kim Thần Thể Dương Mạt, những người khác, cho dù đám người Đoạn Thiên Nhai cùng Sở Vân phàm cũng không thể so sánh nổi!

- Nhưng mà, gia hỏa này là ai? Ta thực sự nhìn không ra, trong Tây Tinh Vực, có thiên kiêu như này sao?

Ánh mắt Cổ Hà nhìn về phía Vương Song, trong mắt lóe lên một vòng hiếu kỳ.

- Yêu Nguyệt, ngươi cùng gia hỏa này rốt cuộc có quan hệ gì, vì sao lại theo đuổi hắn không bỏ!

Cổ Hà nhàn nhạt dò hỏi.

- Chỉ là một tên tiểu tặc vô sỉ mà thôi!

Yêu Nguyệt lạnh lùng hừ một tiếng nhìn Vương Song, trong tay thần tiễn thần hồng chứa đầy năng lượng, trước cây tiễn kia, không gian vặn vẹo, phá vỡ đi ra!

- Vèo!

Tiễn quang quét ngang hư không, lực lượng kinh khủng đủ để cho Hóa Thần trọng thương, dưới cái nhìn của Yêu Nguyệt đây chẳng qua chỉ là một gia hỏa Tiên Thiên cảnh giới cản bản không thể kháng trụ!

Một bên, Cổ Hà cũng hứng thú nhìn lấy, không thèm để ý chút nào, đối với hắn mà nói, hai người này một người siêu phàm, một người Tiên Thiên, đều khó có thể là đối thủ của mình!

Giữa không trung Hỗn Độn Tinh Thạch toái phiến, Trân Bảo này cuối cùng vẫn thuộc về mình!

Vương Song đối mặt với một kích này, ánh mắt bỗng nhiên ngưng tụ, trong tay trống rỗng xuất hiện một thanh trường đao, một cỗ sinh tử vòng ý cảnh xuất hiện, không khí chung quanh dường như cũng đang lưu động chầm chậm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận