Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2327: Nhân Hoàng bút! (2)

Có một thứ dung hợp, từ trời đất sinh ra, ta không biết kỳ danh, chữ “Cường” này gọi...

Một thanh âm trống rỗng dường như xuyên qua trường hà, trong mơ hồ, bọn họ tựa như nhìn thấy một thịnh thế hoàng giả, đứng ở thượng du lịch sử trường hà, phát ra thanh âm của mình.

Nhưng mà, cảnh tượng như này cực kỳ ngắn ngủi, sau một khắc, bọn họ lần nữa khôi phục lại thị giác, lập tức phát hiện, bản nguyên đế khí đang ở trên đầu Vương Song phát ra từng tia sáng, tùy ý biến hóa các loại hình dạng, họ dường như là đại đạo chi căn!

Về phần Vương Song, hiện tại, thân thể của hắn được bao phủ những vết nứt kinh khủng, giống như đồ sứ sắp đổ xuống hỏng mất, chỉ có bản nguyên đế khí, mới bảo đảm hắn sẽ không ngã xuống.

Một tia sáng rơi xuống, vết thương của Vương Song dần dần hồi phục với tốc độ kinh người.

- Rầm…

Trong mắt Vương Song dường như có vô số phù văn lóe lên, cùng lúc đó, trên đầu hắn Bản nguyên đế khí, vậy mà chậm rãi lan tràn ra bốn phương tám hướng, mục tiêu chính là những người vừa mới bị công kích kia!

Thạch Hạo, Tôn Ngôn, Thời Thương, Chu Vô Tâm...

Mỗi người bọn họ đều chiếm được một phần của bản nguyên đế khí, mặc dù số lượng mỗi người tuy không nhiều, nhưng mà đám người cộng lại thu được đều trọn vẹn bảy mươi phần trăm!

Nó gần như tương đương với hơn một nửa trong số họ!

Đương nhiên, có người lấy được nhiều, có người lấy được ít, như Thạch Hạo, hắn được gần mười phần trăm, là nhiều nhất trong tất cả mọi người.

Bản nguyên đế khí lưu chuyển, trực tiếp dung nhập vào trong cơ thể bọn hắn, theo bản nguyên đế khí dung hợp, tất cả mọi người đều biến sắc, đều khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tiến hóa lên.

Đây là bảo vật mạnh nhất trên thế giới, phù hợp với họ hơn bất kỳ bảo vật nào khác.

Mà Vương Song một mình chiếm cứ bản nguyên đế khí chiếm tận ba mươi phần trăm, những đế khí này tiến vào trong cơ thể hắn, mười phần trăm đều phân tán, cùng thân thể dung hợp, khiến thân thể hắn trở nên cường đại hơn, mười phần trăm bị hắc động hấp thu, giống như mở ra một thế giới hoàn toàn khác biệt.

Mười phần trăm cuối cùng là bước vào tiểu thế giới mà hắn đã mở ra. Với sự dung nhập thành đế khí, quy mô của tiểu thế giới tăng vọt, đồng thời, sinh mệnh nguyên thủy nhất bắt đầu xuất hiện, sinh ra từ trong đại dương, ngay sau đó tiến hóa nhanh chóng, dần dần đi đến lục địa, từng vì sao đã xuất hiện trên bầu trời hết cái này đến cái khác, có ánh sáng và đêm tối.

Có thể nói, cơ hội này đã cho Vương Song trùng sinh lần nữa, khiến cho tu vi của hắn trực tiếp tăng vọt đến Tôn Giả đệ cửu trọng thiên đỉnh phong, gần như có vẻ sắp bắt đầu tấn thăng tới cảnh giới Thánh giả!

Thánh giả chi cảnh, nhất định phải khai sáng con đường của chính mình, Vương Song nắm giữ con đường luân hồi, trong thâm tâm xuất hiện vô số mộng cảnh dị tượng, như thiên hà sụp đổ, vũ trụ tiến hóa, sinh sôi nảy nở và tiến hóa vô số chủng tộc suy tàn, sự mục nát của trời đất, rồi lại trùng sinh, đại diện cho sự luân hồi của vũ trụ.

Không có tồn tại bất hủ, vạn sự vạn vật cuối cùng cũng sẽ bị diệt vong, cái này, chính là kỷ nguyên cuối cùng!

Sau khi diệt vong, có cuộc sống mới chính là tân sinh, không có gì đại diện cho khởi nguyên của mọi thứ.

Giống như cỏ cây, lửa rừng không bao giờ cháy, gió xuân thổi qua rồi lại trùng sinh, giống như sự phát triển của loài người, sinh mệnh của họ chỉ hơn mấy chục năm, từ cất tiếng khóc chào đời đến già đi, cả cuộc đời này là một vòng luân hồi nhỏ!

Vương Song cảm thấy giữa thiên địa, có vô số luân hồi điên cuồng tiến vào trong đầu hắn, khiến hắn đột nhiên nhận biết kiến thức về cảnh giới thánh giả.

Bên ngoài ngoại giới, Áo Đô vẫn đang không ngừng tấn công sắc mặt đột nhiên biến đổi, mặc dù bị Vĩnh Hằng Điện Dường ngăn cản, nhưng hắn cũng cảm nhận được bên trong xảy ra chuyện gì, theo cảm giác của hắn, hơn mười đạo khí tức bên trong trong nháy mắt tăng vọt, đã đạt tới cấp độ khiến hắn khiếp sợ, trong đó đáng sợ nhất thậm chí sẽ dẫn động thánh kiếp, chính là trở thành thánh!

Trong nháy mắt hắn đã sáng tỏ tất cả, đám người Vương Song ở trong Vĩnh Hằng Điện Đường nhất định đã thu được Bản nguyên đế khí, cho nên mọi người mới có tiến bộ kinh khủng như vậy!

Nghĩ đến sự quý giá của Bản nguyên đế khí, Áo Đô sắc mặt lạnh lùng, trong lòng tràn đầy thù hận sắp phát điên, lúc trước bản thân hắn tràn đầy tự tin tiến vào nơi này, cho rằng bản thân có thể quét sạch tất cả kẻ thù, nhưng hiện tại, Tả Vương, Thiên Vũ lần lượt ngã xuống, bảo vật sắp lấy được cũng bị đám người Vương Song lấy đi mất, có thể nói hắn đã thua hoàn toàn và thất bại thảm hại!

- Nếu đã như vậy, vậy các ngươi ở lại chỗ này hết đi!

Trong mắt Áo Đô t hiện lên vẻ điên cuồng, hai tay kết ấn, một tấm lệnh bài cổ lão chậm rãi bay lên, mang theo một cỗ khí tức trấn áp chư thiên chí tôn.

- Đây là đế lệnh~

Dị vực một phương, vô số thiên kiêu kinh ngạc nhìn tấm lệnh bài này:

- Quân lệnh của Áo Cổ đế, lấy đế quân chi niệm, tương đương với một kiện đế binh khí, lại bị Áo Đô đưa tới.

Bạn cần đăng nhập để bình luận