Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2028: Cầu

- Lấy căn cơ của ngươi, nếu như nói ai có hi vọng nhất đi lên, nhất định là ngươi!

- Ta không tin, Thời Quang tiền bối sắp xếp Thời Quang Thần Sơn, chính là để cho chúng ta leo lên!

Vương Song nhìn đối phương, ánh mắt thanh minh:

- Còn có Thế giới chi lực ẩn chứa bên trong Thời Quang Thần Sơn, tất cả những thứ này đều nói cho ta biết, muốn đi vào trong đó, nhất định phải nghĩ biện pháp khác!

- Cho nên, ta tiến vào nơi này!

Nghe thấy lời nói của Vương Song, thiếu niên cười nhạt một tiếng:

- Xem ra ngươi thật sự rất thông minh, nếu đã như vậy, như vậy thì bản thân ngươi tự đi tìm đáp án đi.

Vừa nói xong, thân ảnh thiếu niên biến mất trong hư không, không lưu lại một chút dấu vết, nhìn thấy một màn này, trong mắt Vương Song không có chút kỳ lạ nào, ngay sau đó quay người nhìn về phù điêu bên cạnh, những vật này, không biến mất theo.

Lúc này, bản thân đã tới thông đạo phía trước, bên cạnh phù điêu là một tòa thanh liên, hơn nữa, Vương Song mơ hồ phát giác được, trong đầu mình, từng tia ký ức đang từ từ tiêu tán.

- A, vừa rồi ta ở bên kia nhìn thấy gì nhỉ?

Vương Song chau mày, nỗ lực muốn hồi tưởng lại những gì trước đó bản thân mình nhìn thấy, nghe được, kết quả trong đầu lại bắt đầu mơ hồ.

- Ta nhớ hình như có Kỷ nguyên viễn cổ, còn có vĩnh hằng ... Gì đây?

Vương Song không ngừng nói nhỏ, quang mang trong mắt tăng vọt.

- Chẳng lẽ là bởi vì nhìn thấy một vài thứ không nên nhìn, nghe được một vài thứ không nên nghe!

Vương Song tự nói, mặc dù thông đạo ở phía trước, nhưng do dự một chút, Vương Song không tiến lên phía trước, mà chậm rãi hướng ra sau bước từng bước một.

- Rầm.

Như là càn khôn bạo tạc, tinh hà nổ tung, khí tức khủng bố lưu chuyển, Vương Song trong nháy mắt cảm giác được thân thể của mình phân liệt ra, hóa thành bụi bặm, ngay cả thần hồn cũng không còn lại chút nào!

Trong đầu Vương Song nháy mắt lạnh lẽo, sâu trong thân thể, đủ loại dị tượng xuất hiện, hạt Bồ Đề trong nháy mắt xông ra, hóa thành chư thiên Vạn Phật cảnh, ầm vang rơi xuống.

Vạn Giới Châu xuất hiện ở phía trước, tạo ra một không gian thông đạo trong suốt, kéo dài đến một nơi nào đó, còn có một khổi Lục Đồng, trong mơ hồ truyền đến từng thanh âm tế tự.

Chỗ sâu trong đầu, hắc môn bỗng nhiên co rụt lại, phun ra nuốt vào từng tia năng lượng, kéo Vương Song từ ranh giới tử vong trở về!

- Đây, đây là có chuyện gì?

Vương Song nháy mắt thu hồi bước chân, vẻ mặt chấn động nhìn về phía sau, vừa rồi trong nháy mắt, hắn cho rằng mình thực sự sẽ chết, hắn cảm thấy mình bước ra không phải một bước, mà là một đoạn thời không, một khoảng thời gian!

Không có thiên đại pháp lực, muốn thông qua không khác gì người si nói mộng.

- Đây là một khoảng thời gian, lịch sử trường hà, trừ phi ngươi vượt qua lịch sử, không ở trong tam giới!

Bên trong Vạn Giới Châu, thanh âm của Tiểu Không thanh âm hết sức ngưng trọng, không ngừng xoay quanh trong đầu của hắn.

Một đoạn lịch sử, một mảnh thời gian trường hà, Vương Song chấn động theo, là ai, có thể phong ấn mmoojt khoảng thời gian ở nơi này, Thời Quang thánh giả sao?

Trong thiên địa, thời gian là thứ cực kỳ thần bí khó lường, cũng là thứ kinh khủng nhất, cho dù là thánh giả, đối với thời gian cũng chỉ có thể vượt qua, không cách nào nắm vững thời gian!

Vương Song không biết trước đó rốt cuộc mình nhìn thấy cái gì, nghe được cái gì, vì sao trí nhớ đều đang tiêu tán, không đúng, không phải toàn bộ tiêu tán, còn có một đoạn ký ức không tiêu tán.

Đó là liên quan tới lai lịch của Dị Vực, còn có một số bí ẩn của thượng cổ không tiêu tán, chỉ là một ssoo nội dung quan trọng nhất liên quan tới phù điêu đều đã quên đi rất nhiều.

- Xem ra là không muốn để cho ta nhớ được..

Vương Song lắc đầu, cảm thấy có chút bất đắc dĩ, lúc này, quay đầu nhìn lại, phía sau đã bị một mảnh sương mù xám bao phủ, hoàn toàn mơ hồ.

Trải qua cảnh tượng vừa rồi Vương Song đã không yêu cầu xa vời lui về, nhìn về phía trước, hắn muốn tiến lên, bỗng nhiên thần sắc khẽ động, không tùy tiện hành động, mà chậm rãi duỗi ra một cước, đạp về phía trước.

- Rầm.

Sau một khắc, thời gian mãnh liệt, hỗn độn khí tràn ngập, một cỗ khí tức tử vong trong nháy mắt phun lên não hải, Vương Song nhanh như tia chớp thu hồi bước chân, cười khổ một tiếng.

- Lần này thì hay rồi, tiến lên không đường, lui lại không cửa, chẳng lẽ để cho ta bị vây ở chỗ này sao!

Vương Song cười khổ một tiếng, cảm thấy rất bất đắc dĩ:

- Vừa rồi vẫn đi được mà.

- Vừa nãy là thánh giả cùng ngươi đi, ngươi đương nhiên không có việc gì, bây giờ đối phương rời đi, ngươi phải tự mình thử nghiệm con đường này!

Tiểu Không ở trong đầu Vương Song vừa cười vừa nói.

Nhưng mà lúc này nhìn thấy tình cảnh của Vương Song, hắn cùng Tiểu Thất cũng chau mày, vị trí của Vương Song là nơi an toàn duy nhất.

Tiến lên không được, lui lại không được!

- Sẽ không, nhất định sẽ có cách, thánh giả sẽ không cho đùa ta kiểu này đâu!

Vương Song trầm giọng mở miệng, thân là thánh giả một phương, tuyệt đối sẽ không cố ý làm khó mình, để cho mình không thể hoàn thành nhiệm vụ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận