Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1433: Bại Lộ! (2)

Hắn biết, đây chính là ấn ký mà Bách Luyện lão nhân khắc trên người mình, trước đó bị Tiểu Long ngăn chặn, bây giờ dù cho dựa vào thực lực của Tiểu Không cũng không cách nào ẩn giấu đi.

Hắn ở trong rừng rậm nguyên thủy tiến lên, không một yêu thú nào phát hiện nhân ảnh của hắn.

Nhưng ở bên trong Mộ Quang Thành, vẻ mặt của Bách Luyện lão nhân vốn đang vô cùng u ám chợt vui mừng, khóe miệng còn lộ ra ý cười,

- Tên súc sinh này, ngươi cuối cùng cũng xuất hiện rồi!

Mấy ngày nay, mấy lão già của Thần Linh Tông cường thế đè xuống, cứng rắn buộc hắn giao ra mấy trưởng lão của tông môn ban đầu đi đuổi giết yêu nghiệt, thậm chí ngay cả con của tông chủ, cũng bị giao ra, cường thế xử tử, hơn nữa, bản thân còn phải xin lỗi tiểu nha đầu kia, việc này làm hắn cực kỳ tức giận, nhưng đối mặt với bá chủ Thiên Thần Tinh, cho dù hắn có tức giận hơn nữa cũng không thể làm được gì, thậm chí nếu không phải là Cổ Tháp Tông, ngay cả hắn cũng sẽ gặp nguy hiểm.

Bây giờ phát giác được khí tức của Vương Song mà bản thân đã để lại, đôi mắt hắn sáng lên, khí tức cường hãn mãnh liệt, đơn giản muốn xem Vương Song như nơi để trút giận, thân ảnh lập tức biến mất trong nháy mắt.

Sau khi hắn biến mất, Cổ Hà ở trong cung điện, đôi mắt cũng mãnh liệt mở ra, bên cạnh hắn còn có ba lão giả, khí tức sâu như biển, nuốt vào nguyên khí vô tận.

- Xem ra, Bách Luyện Thượng Nhân chắc đã phát hiện đối phương, chúng ta đi.

Cổ Hà trầm giọng nói, sắc mặt khó chịu, mấy ngày nay vì Bách Luyện Thượng Nhân, bọn họ đã mấy lần xảy ra mâu thuẫn với người của Thần Linh Tông, điều này khiến bọn họ không vừa mắt Bách Luyện Thượng Nhân, nếu không phải vì đã đồng ý với đối phương không thể nuốt lời, e rằng bọn họ đã đánh chết đối phương!

Mấy lão giả nghe vậy, đều gật đầu, không gian trở nên vặn vẹo, thân ảnh của bọn họ ngay sau đó đã biến mất.

Bên ngoài cung điện, mấy lão giả của Thần Linh Tông cũng phát giác được sự biến mất của Bách Luyện Thượng Nhân, trong mắt lóe lên một tia sáng, thân ảnh vừa động, biến mất không thấy gì nữa.

Ở những nơi khác, cũng bởi vì việc Bách Luyện Thượng Nhân biến mất mà nổi gió kéo mây, ánh mắt mọi người đều dừng lại trên người của Bách Luyện Thượng Nhân.

Mọi người đều biết, Bách Luyện Thượng Nhân nhất định phát hiện được hành tung của tên tiểu tử có được Hỗn Độn Tinh Thạch, chỉ cần theo sát hắn, nhất định có thể tìm tới tiểu tử may mắn kia.

Tại một chỗ bên trong rừng rậm nguyên thủy, Vương Song đang bay cực nhanh, đột nhiên dừng bước, sắc mặt khó coi nhìn phía trước, nơi đó một thân ảnh già nua chậm rãi xuất hiện trong không gian, chính là Bách Luyện Thượng Nhân.

- Có thể trấn áp ấn ký của ta đến tận mười ngày, xem ra trên người ngươi có không ít đồ tốt…

Ánh mắt Bách Luyện Thượng Nhân lạnh lẽo nhìn Vương Song, một đôi mắt đục ngầu không ngừng sò xét trên người Vương Song,

- Nhưng từ giờ trở đi, tất cả đồ của ngươi là của ta, dù lão Thiên Vương đến cũng không cứu được ngươi...

Vương Song hít sâu một hơi, nhìn thân ảnh này, hắn cảm giác sau khi đối phương xuất hiện, không gian xung quanh đã hoàn toàn ngưng đọng, không có một khả năng chạy trốn nào.

- Lão già, không ngờ ngươi đuổi sát vậy.

Đến lúc này, Vương Song cũng không sợ nữa, cười lạnh một tiếng,

- Nghe nói ngươi dựa vào Cổ Tháp Tông, làm chó cho Cổ Tháp Tông, ta thật không hiểu, đầu óc của ngươi có phải bị chó ăn rồi không, sống ở Thiên Thần Tinh Vực, vậy mà lại ựa vào Cổ Tháp Tinh Vực, ngươi như vậy là do cảm thấy mình sống đủ lâu rồi phải không!

- Ngươi muốn chết!

Nghe vậy, Bách Luyện Thượng Nhân biến sắc, hình như bôi lên lớp son môi vậy, đây là vảy ngược của hắn, ai ngờ đệ tử của tông môn hắn lại dám đắc tội với thiên kiêu của Thần Linh Tông, cho dù hắn nhờ vả đối phương, e rằng cũng không có kết cục tốt đẹp gì, vì vậy, mới chọn Cổ Tháp Tông, nhưng hắn không biết, sau này, đám người Cổ Hà rời đi, cuộc sống của mình tuyệt đối sẽ không dễ dàng.

- Ha ha, hắn nói cũng không sai, Bách Luyện Thượng Nhân, ngươi thật không thông minh lắm, đệ tử môn hạ ngông cuồng như thế, dù cho có Cổ Tháp Tông làm hậu thuẫn cho ngươi, chẳng lẽ sẽ mạnh hơn Thần Linh Tông ta....

Một tiếng cười vang lên, không gian xung quanh vặn vẹo, một nhóm người từ trong không gian bước ra, nhìn Bách Luyện Thượng Nhân trước mắt, Yêu Nguyệt mỉm cười nói.

Đồng tử Vương Song co rụt lại, nhìn thiếu nữ ở sau lưng mấy lão giả này, trong lòng cười khổ, hắn biết lúc trước bản thân đánh đối phương bằng muộn côn, chắc chắn đã đắc tội với nàng, bây giờ nếu bị bắt được, tuyệt đối sống không bằng chết.

Bách Luyện Thượng Nhân nhíu mày, không nói gì thêm, bây giờ hắn đã có lựa chọn, kết quả đã định, hắn chỉ có thể tiếp nhận.

- Yêu Nguyệt, tuy Thiên Thần Tinh Vực là địa bàn của Thần Linh Tông các ngươi, nhưng Tàn Dương Tinh không phải lãnh địa riêng của môn phái các ngươi, Bách Luyện Thượng Nhân thân là trụ cột một phái, lựa chọn nhờ vả môn phái nào là tự do của hắn.

Tiếng Cổ Hà thản nhiên vang lên, cùng Tinh Chủ của Cổ Tháp Tông xuất hiện ở bên cạnh Bách Luyện Thượng Nhân.

- Bây giờ không phải là lúc thảo luận vấn đề này, mục đích chúng ta đều như nhau, đều vì Hỗn Độn Tinh Thạch trong tay tên tiểu tử này mà đến, chuyện khác có thể tạm gác lại, ngươi cảm thấy thế nào?

Một lão giả sau lưng Cổ Hà trông cực kỳ già nua nói, giọng có chút khàn khàn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận