Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 449: Biện luận! (2)

Nhưng biết là một chuyện, có làm hay không lại là một chuyện khác. Một khi liên hợp lại, khẳng định sẽ có một người chủ đạo, mà phiền toái nhất chính là bọn họ người nào cũng khó có khả năng phục tùng người nào, cho nên, loại chuyện này bọn họ chưa từng nghĩ tới hướng này.

Vương Song cười nhạt một tiếng, chậm rãi đứng lên:

- Nếu như các ngươi cảm thấy bất mãn, có thể phái bất luận kẻ nào khiêu chiến, Vương Song ta đều đón lấy, nếu như ta bại, chỉ có thể nói rõ ta còn chưa đủ mạnh, trong Mạt Thế, Zombies thú biến dị cường đại hoành hành, ta không có năng lực bảo hộ mọi người, không nói hai lời tất cả đều lấy các ngươi làm chủ, nếu như không ai có thể thắng ta, như vậy đã nói lên ta có tư cách làm chủ này.

Lời nói trong lúc đó, tự tin nói không nên lời, có một loại bá khí vô địch.

Mọi người nghe vậy đều trầm mặc, bao gồm Thu Ảnh Đồng cũng không nói gì, bọn họ đều rõ ràng thực lực Vương Song rốt cuộc mạnh cỡ nào, ngay cả bản thân Thu Ảnh Đồng, nếu như không có cách nào nắm giữ lực lượng mình sử dụng bây giờ, cũng chắc chắn thất bại! Nhưng loại lực lượng kia có thể đả thương người, cũng có thể thương tổn bản thân mình, lúc trước sử dụng cỗ lực lượng này hiệp trợ sư đoàn 21 rút lui, nàng trực tiếp trọng thương!

- Thật ra ta cũng không hiểu vì sao các ngươi ngoan cố như vậy, chẳng lẽ tất cả đoàn kết có thể đoàn kết lực lượng khó như vậy sao? Mục tiêu của chúng ta nhất trí, đều là thu phục thành phố Giang Nam làm chủ, Vương Song ta tự nhận tuy rằng không phải người tốt lành gì, nhưng loại chuyện cặn bã giống như Lôi Thành Thiên Chi Thành ta từ xưa tới nay chưa từng có ai dám làm như thế, ức hiếp người bình thường, cung cấp cho mình hưởng dụng, xem mạng người như có rác, nắm quyền sát sinh trong tay!

- Có lẽ những chuyện này các ngươi hẳn cũng rõ ràng, người sống sót ở Thiên Chi Thành ta, người già có chỗ nuôi, trẻ con có chỗ dạy, chỉ cần chịu lao động thì có thể ăn no, mặc ấm, không cần lo lắng Zombies hoặc là thú biến dị uy hiếp! Dạng sinh hoạt này đối người sống sót mà nói còn có cái gì chưa đủ? Ta dám nói, đãi ngộ sinh hoạt của người sống sót dưới trướng các ngươi cũng không bằng một nửa ở Thiên Chi Thành ta.

Vương Song cười lạnh nói.

- Không giống nhau, chúng ta là quân nhân, ngươi làm như bây giờ chính là phát quốc nạn tài, thừa dịp quốc gia gặp nguy cơ tự thành lập thế lực, về sau đợi cho quốc gia khôi phục, loại người giống như ngươi phải thống nhất thanh tẩy!

Có người tự lẩm bẩm.

- Ha ha, thanh tẩy!

Vương Song cười to một tiếng, nhìn người kia, có chút mỉa mai mở miệng:

- Hiện tại chỉ riêng một thành phố Giang Nam đã luân lạc tới trình độ như vậy, chỉ sợ toàn thế giới đều đã triệt để sụp đổ, nơi còn chính phủ để ý tới ngươi, có lẽ những tỉnh, thành phố còn lại cũng đã là cảnh tượng chư hầu cắt cứ rồi! Cho dù chính phủ vẫn tổn tại, chẳng lẽ ngươi còn trông cậy vào chính phủ có thể thanh tẩy ngàn vạn thế lực!

- Phải biết, những người này cũng không phải người bình trường trước Mạt Thế đó, rất nhiều đều là quái vật đạn pháo nổ không chết! Mỗi người đều có thể so với một quân đội tiểu hình!

- Chẳng lẽ ở trong mắt các ngươi, không phải chính phủ, bảo hộ người bình thường, cứu nhiều người sống sót cũng là làm loạn sao? Trong mắt các ngươi lại là thừa cơ đất nước gặp nạn mà tranh thủ làm giàu? Chỉ bởi vì không giữ nghĩa lớn, liền muốn trơ mắt nhìn đông đảo người sống sót bị Zombies giết chết, không hề làm gì, sau đó đợi chính phủ trong miệng các ngươi tới cứu vãn?

Vương Song quát hỏi từng câu trực tiếp xuyên qua ý nghĩ của bọn họ, khiến cho sắc mặt bọn họ mỗi người lúc thì xanh lúc thì trắng, thật lâu nói không ra lời!

- Như thế xem ra, các ngươi cũng chỉ tham luyến quyền lợi trong tay mình, không muốn buông tay mà thôi. Nói dễ nghe như vậy, kết quả còn không phải là vì bản thân mình! Đại nghĩa gì đó chẳng qua đều chỉ là một tấm màn che cho bọn ngươi mà thôi!

Vương Song có chút thất vọng lắc đầu, nhìn Thu Ảnh Đồng:

- Thu Ảnh Đồng, nhìn đi, ngươi còn có cái gì muốn nói, nếu như ngươi còn cho là cử động lần này của Vương Song ta là một chuyện sai lầm, như vậy ta cũng không thể nói gì hơn. Có lẽ phong ấn trong cơ thể ngươi mở ra không sai biệt lắm rồi?

Mọi người nghe vậy giật mình, đồng thời nhìn về phía Thu Ảnh Đồng, ngay cả Thu Báo Quốc cũng không ngoại lệ, kinh ngạc nhìn nữ nhi của mình.

Thu Ảnh Đồng chậm rãi đứng lên, khí thế trên thân như một con Phượng Hoàng niết bàn trùng sinh dâng lên.

Nghe Vương Song nói, trên mặt lộ ra một tia phức tạp, nhìn Vương Song, thản nhiên nói:

- Tuy rằng ngươi nói ta không có cách nào phản bác, nhưng ta cũng có kiên trì của ta, muốn để cho chúng ta thần phục, lấy thực lực của ngươi ra!

Vương Song thở dài, nghiêm túc liếc nhìn nàng một cái:

- Ảnh Đồng, thương thế của ngươi còn chưa khôi phục, hiện tại đánh với ta một trận quá ăn thiệt thòi!

"Ầm."

Thu Ảnh Đồng không nói gì thêm, một chưởng đánh ra, vô số hỏa diễm bay lượn, ở giữa không trung hóa ra một con Dục Hỏa Chi Phượng, mang theo một cỗ khí thế đốt cháy vạn vật bay về phía Vương Song.

- Cần gì chứ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận