Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 426: Dị biến!

Khuôn mặt của gã nam nhân vẫn giữ sự khinh thường và cuồng ngạo trước đó, nhưng cơ thể đã bị xé nát cả ra.

- Sao… Sao… Có thể…

Miệng của gã nam nhân cất lên câu nói cuối cùng thì đầu rơi xuống đất. Cơ thể của con Lực Lượng Hình Zombie cấp năm trước mắt hắn không ngừng biến hoá, trở thành một con quái vật loé lên ánh sáng ngũ sắc trên đầu. Không có thịt thối rữa trên thân Zombie, tựa như một con địa long, móng vuốt rất dài, đôi mắt hung ác vô cùng. Nếu Vương Song đứng ở đây nhìn thấy thì chắc chắn sẽ rất kinh ngạc vì đây chính là một con Zombie cấp chín biến dị!

Giết chết xong gã nam nhân kia, nó không hề dừng lại, cơ thể liên tục biến hoá, sau mười lăm phút trực tiếp biến thành một con Tốc Độ Hình Zombie cấp năm, tiếp tục tấn công mục tiêu kế tiếp.

Lúc này mọi người không một ai có thời gian nhìn xem gã nam nhân đó chết đi, vì không biết tự khi nào bọn họ đã dần dần bị chia cắt thành nhiều nhóm nhỏ. Đám người Vương Song một nhóm, đám người Thu Ảnh Đồng một nhóm, đám người Tô Vũ một nhóm, còn một nhóm cuối cùng thì do những Tiến Hoá Giả cấp ba cấp bốn kia tập hợp lại mà thành. Có điều hiện giờ họ lại là nhóm người thảm nhất.

Từng con Zombie khủng bố bỗng dưng xông ra, mấy tên gà mờ chủ yếu cũng chỉ cấp ba cấp bốn như họ làm sao chịu được sự chém giết kinh khủng như vậy. Trong thoáng chốc đã có hơn một nửa Tiến Hoá Giả chết đi!

Lúc này, đông đảo Zombie khủng bố lần lượt xuất hiện, trực tiếp xé nát từng tên Tiến Hoá Giả. Bấy giờ đám người Vương Song, Thu Ảnh Đồng và Tô Vũ mới phát hiện nhóm người phụ cận đã bị một đám Zombie đặc thù cường hãn đông nghìn nghịt bao vây.

Một con Zombie có hai cái đầu cộng với cánh tay như lưỡi đao xuất hiện bên cạnh tổ đội của Thu Ảnh Đồng. Nó chém một đao ra, không khí cứ thế bị nứt toạc. Một Tiến Hoá Giả cấp tám bên cạnh Thu Ảnh Đồng bị một nhát chém của nó chia thành hai nửa.

- Chết đi cho ta!

Đôi mắt phượng của Thu Ảnh Đồng chứa đầy sát ý, nàng vung tay ra, một sợi roi hoả diễm dài ba mét hất mạnh xuống đánh thủng một cái đầu của con Zombie này. Chẳng qua con Zombie hai đầu vẫn chưa tử vong, ánh mắt trên một cái đầu khác của nó hiện lên sự hoảng sợ hệt như con người, như một giọt nước dung nhập vào bầy Zombie, khiến Thu Ảnh Đồng muốn tìm cũng không tìm thấy.

- Đáng chết! Rút lui!

Thấy thế, ánh mắt Thu Ảnh Đồng loé lên sự phẫn nộ, nhưng vẫn hạ lệnh rút lui. Bấy giờ từng con Zombie khủng bố lại lần nữa xuất hiện, thậm chí còn mãnh liệt hơn trước đó, nhất thời khiến nàng hiểu ra sự phản kích đến từ phía Zombie đã bắt đầu!

Nếu cứ chần chờ tiếp nữa thì e rằng chính bản thân nàng cũng sẽ gặp nguy hiểm. Bởi vậy, không ở lâu thêm nữa, một trường kiếm khổng lồ hoàn toàn tạo thành từ hoả diễm xuất hiện trên đỉnh đầu.

Chém xuống một kiếm, một con đường tạo nên từ máu thịt xuất hiện sau lưng mọi người. Những người khác không rảnh đau thương, lần lượt rời đi theo con đường này

Chỗ của Tô Vũ cũng bất chợt xuất hiện một con Zombie phun ra dịch axit, dịch axit được phun ra còn kinh khủng hơn cả Vương Thủy. Có một người toàn thân đều là kim loại nhưng khi bị một tí dịch axit bắn dính lên thân thì chỉ trong ba giây đồng hồ ngắn ngủi, tên Tiến Hoá Giả cấp bảy ấy đã bị hoà tan thành một vũng máu.

Toàn thân Tô Vũ dường như đều hoá thành tia chớp, hàng vạn tia chớp trải rộng mấy chục mét xung quanh, phàm là bị tia chớp đánh trúng thì sẽ cháy thành than. Chỉ có Zombie cấp chín vẫn còn nguyên vẹn cơ thể, có hơi run rẩy, bị tia chớp làm tê liệt không có cách nào động đậy.

- Tranh thủ thời gian rút lui.

Sắc mặt Tô Vũ cũng có chút khẩn trương mở miệng nói, những người khác không dám trì hoãn theo sát bên cạnh Tô Vũ. Những tia chớp ấy như thể mọc ra mắt, đều đi vòng qua những đồng đội bên cạnh mà chỉ ra tay với Zombie.

- Mấy người đó làm sao bây giờ?

Lúc này Vân Không nhìn về phía khu vực nơi mấy tên Tiến Hoá Giả cấp ba cấp bốn bị bầy Zombie bao vây. Không, không nên nói cấp ba cấp bốn mà là cấp năm cấp sáu. Hành động lớn mật của họ cũng tự rước cho mình sự tổn thất nặng nề, trong khoảng thời gian ngắn tăng lên một cấp thậm chí là hai, nhưng bây giờ khi đối mặt với Zombie cấp tám hoặc thậm chí là cấp chín, chút thực lực ấy của bọn họ còn chưa đủ để bọn Zombie nhét kẽ răng.

Có điều nhìn thấy cảnh tượng bên này của Tô Vũ, từng người trong bọn họ như đã tìm thấy cọng rơm cứu mạng, lớn tiếng hô toáng cả lên:

- Tô lão đại, cứu bọn ta với!

- Cứu mạng đi mà.

- Tô lão đại, ta biết sai rồi, mau cứu bọn ta đi!

...

Tô Vũ nhìn thấy những người kia trước đó còn bất mãn vì bản thân bảo bọn họ rời đi, giờ đây ai ai cũng như mấy con trùng đáng thương khẩn cầu van xin mình, khuôn mặt lộ ra sự mỉa mai lạnh nhạt.

- Trước đó bảo các ngươi rời đi, các ngươi lại tưởng rằng ta không muốn cho các ngươi chiếm chỗ tốt. Bây giờ gặp nguy hiểm thì lại nghĩ đến việc tìm ta cứu mạng! Nằm mơ đi, lúc này mấy con Zombie xuất hiện con nào con nấy đều khủng khiếp hơn con trước. Chính bọn ta cũng đang cố hết sức đây này, nếu dẫn theo đám vướng víu các ngươi nữa thì chẳng ai rời khỏi đây được hết!

Bạn cần đăng nhập để bình luận