Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1622: Thanh Lân Kiếm Giáp (2)

- Thanh Nguyên Tông hẳn là không có loại thần thông này, chúng ta đã sống vô số năm, cho tới bây giờ cũng chưa từng nhìn thấy đệ tử sử dụng, đây thuộc về cơ duyên của chính Vương Song!

Nguyên Thần chậm rãi mở miệng.

- Không sai, từ trên hắc động, chính ta cũng cảm thấy có chút không thoải mái, cũng không biết là thần thông của cường giả hay tông môn nào!

Những người khác mặc dù là sự tồn tại Tinh Chủ cảnh giới, nhưng cũng đều ra hiệu bản thân chưa từng nhìn thấy thần thông quỷ dị như vậy, đặc biệt là loại năng lượng này, dường như không giống với nguyên khí, mà là một loại năng lượng khác!

Ánh mắt Mục Huyền có chút Phiêu Miểu, hắn cũng không phải chú ý đến thần thông của Vương Song, mà bỗng nhiên nghĩ đến một màn khôi phục thương thế rất nhanh trước đó của Vương Song.

- Loại thần thông kia, trông có chút quen mắt...

Mục Huyền tự lẩm bẩm, trong mắt có một vòng dị sắc.

Trên Thần Ma đài, mấy trăm đạo Chiến Hồn kinh thiên động địa, hình thành dòng nước lũ khủng bố gần như có thể hủy diệt hết thảy, nhưng mà đông đảo thần thông ngưng tụ tới gần Vương Song, dường như giống như thác nước chảy vào thâm uyên, bị Vương Song biến thành Hắc Động mà Thôn Phệ.

- Rầm!

Dòng năng lượng bị Vương Song thôn phệ, không bỏ sót chút nào.

Nhưng mà đây cũng chưa phải là kết thúc, ngược lại, trong hắc động bỗng nhiên chấn động, năng lượng chấn động ngập trời xuất hiện, trước đó đông đảo thần thông biến mất, xuất hiện lần nữa, chỉ là lần này, nhắm ngay đông đảo Chiến Hồn!

- Đi!

Trong lỗ đen truyền đến thanh âm trầm thấp, sau một khắc, giữa bầu trời kia Chiến Hồn chính công kích của mình bao phủ.

Không có tiếng kêu thảm, trên lôi đài yên tĩnh im ắng, hắc động dần dần biến mất, Vương Song lần nữa xuất hiện trước mặt mọi người.

Sắc mặt hắn bình tĩnh, giống như không hề bị ảnh hưởng chút nào, thậm chí ngay cả áo bào cũng không hề có nếp uốn.

Mục Hàn Phong nhìn Chiến hồn biến mất trong bầu trời, da mặt không ngừng run rẩy. Hắn không ngiừ tới, mình vận dụng Thánh Linh thể triệu hoán Chiến Hồn vậy mà không chịu nổi một kích.

- Còn có thủ đoạn gì nữa không, cứ việc dùng ra đi!

Vương Song lạnh lùng nhìn Mục Hàn Phong, lời nói vô cùng băng lãnh.

- Cái gì, cái này sao có thể!

Chỗ sâu trong Tam Tông liên quân, đông đảo Tinh Chủ cảnh giới ngạch đều thấy cảnh này, biến sắc, gần như không thể tin được.

- Hàn Phong Thánh Linh thể triệu hoán Chiến Hồn cũng không tạo được chút tác dụng nào!

Trong lòng bọn họ nhấc lên từng đợt gợn sóng, ánh mắt không hề nhẹ nhõm như vừa rồi.

Ngay cả Mục Huyền cũng biến sắc, đặt suy nghĩ vừa rồi sang một bên, kinh dị nhìn trên đài chiến đấu!

Khác với bọn hắn, Thanh Nguyên Tông bên kia đều vô cùng hưng phấn, một đám đệ tử Thanh Nguyên Tông cuồng hô tên Vương Song.

Cho dù là đám người Thanh Nguyên Tử cũng nở nụ cười.

- Ta biết ngay mà, sư huynh là mạnh nhất.

Dương Mạt nhìn một màn này, lòng cũng buông lỏng!

...

Nhìn thấy Vương Song không hề bị chút thương thế nào, Mục Hàn Phong hít sâu một hơi, từng đạo từng đạo thần quang sáng chói xuất hiện, như tiểu thái dương.

Nhãn thần Vương Song ngưng tụ, chờ đến khi thần quang tán đi, trên thân Mục Hàn Phong, xuất hiện một bộ chiến giáp thanh sắc, toàn thân chiến giáp thanh sắc che kín lân phiến, dưới ánh mặt trời tản ra một tia sáng chói mắt, sau chiến giáp này có một thanh Thần Kiếm thanh sắc, vẫn luôn được gắn sau lưng, như được sinh trưởng ở đó.

Chiến giáp mặc ở trên người Mục Hàn Phong, một cỗ sát khí phát ra, giống như một con Viễn Cổ Hung Thú tại thế! Nhưng mà sát khí trong đó, lại ẩn chứa một cỗ kiếm khí kinh thiên!

- Đây là... Thanh Lân kiếm Giáp!

Bên cạnh Dương Mạt, đám người Sở Vân Phàm, Lý Thuần Kiếm, Tư Đồ Tuyết không biết từ khi nào ra đã hiện thân bên cạnh, nhìn một màn trên Thần Ma đài, Sở Vân Phàm chậm rãi mở miệng.

- Thanh Lân kiếm Giáp, đây là cái gì?

Nghe vậy, Dương Mạt tò mò mở miệng hỏi không biết vì sao, nhìn thấy Mục Hàn Phong, Dương Mạt cảm nhận được một cỗ uy hiếp thật sâu!

- Thanh Lân kiếm Giáp, nghe nói lúc trước Nguyên Linh Tông đánh chết một Thanh Lân kiếm thú Tinh Chủ cảnh giới, loại yêu thú này phòng ngự vô song, phía sau có một cây Kiếm Cốt, Kiếm Cốt ra, vạn vật vẫn! Trong đồng cấp gần như không ai có thể ngăn cản!

- Lúc trước Nguyên Linh Tông vì đánh giết con yêu thú này, đã có hai vị Tinh Chủ vẫn lạc!

- Không nghĩ tới, Nguyên Linh Tông lại tu luyện bì giáp của con yêu thú này thành kiếm Giáp, trả lại Mục Hàn Phong, kiếm Giáp này còn có Kiếm Cốt tồn tại, xem ra được lấy từ Luyện Khí Tông Sư chi thủ, phiền phức lần này, mặc dù là Lân giáp được tạo nên từ con yêu thú kia, nhưng trong đó hẳn là ẩn chứa nguyên thần của con yêu thú kia, cho nên, có kiếm Giáp nơi tay, Mục Hàn Phong đủ khả năng phát huy ra lực lượng thậm chí có thể bảo mệnh trong tay cường giả vừa bước vào Tinh Chủ cảnh giới!

Sở Vân Phàm nói, nhìn Vương Song, trong mắt lóe lên vẻ lo lắng.

- Lợi hại như vậy!

Dương Mạt nghe vậy, không khỏi động dung.

- Nhưng mà Vương Song cũng không đơn giản, ta tin hắn còn có rất nhiều át chủ bài chưa được lấy ra, sẽ không dễ dàng thua trận!

Một bên, Tư Đồ Tuyết hé môi nói!

Ở cùng Vương Song một khoảng thời gian, nàng phát hiện Vương Song giống như một đám mê vụ, từ đầu đến cuối không thể nào thấy rõ được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận