Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2346: Chiến tranh cấp sử thi! (2)

Hiện tại, cao thủ xuất thủ cao nhất chính là thánh giả, Chuẩn Đế đều đang kiềm chế lẫn nhau, ai cũng không có xuất thủ trước, trong lòng bọn họ đều biết, Chuẩn Đế xuất thủ, thì chính là đã tới giai đoạn cuối của chiến tranh.

Tinh không hỗn loạn, may mắn hầu hết mọi người trong phương vũ trụ này đều ở vị trí hạch tâm của Tinh Vực Trung ương, nếu không, trong cuộc chiến tranh như vậy đã sớm bị giết!

Nhưng số lượng cường giả bên Dị Vực lại gấp bọn hắn mấy lần, chiến trường càng lúc càng lớn, cũng càng ngày càng phân tán, từ từ lan tràn, Vương Song thậm chí nhìn thấy một số Thánh Giả còn thừa cơ xâm nhập đến chỗ sâu trong tinh không.

Sắc mặt của hắn âm trầm, tìm kiếm mười năm, vẫn chưa tìm được tọa độ của Thời Không Liệt Phùng, bây giờ đại chiến đã bắt đầu, nếu như chính mình còn không tấn thăng thánh giả thì sẽ muộn mất.

Với thực lực bây giờ của hắn, thánh giả cũng không phải là đối thủ của hắn, nhưng là bây giờ lực lượng cấp bậc thánh giả đã không được xem là lực lượng quyết định, chỉ có Chuẩn Đế, mới có tư cách ảnh hưởng tới chiến cuộc!

Mấy người Tôn Ngôn, Vương Lâm đều xuất hiện ngoại giới, bắt đầu chém giết cường giả của Dị Vực.

– Hử?

Vương Song cùng Thạch Hạo bỗng nhiên cảm giác được một cỗ khí tức thánh giả từ đằng xa truyền đến, hoàn toàn khác biệt với phương vũ trụ này của bọn hắn.

– Thánh giả Dị Vực!

Trong mắt Vương Song lóe lên sát ý.

“Ầm”

Một khắc sau, Thánh Giả Dị Vực giáng lâm, đây là một nam tử trung niên có sắc mặt âm lãnh, trên trán, có một cái thanh sắc độc giác, thân thể bị một tầng vảy màu xanh bao trùm, một cái đuôi thật dài rũ xuống phía sau!

Nhìn thấy Vương Song cùng Thạch Hạo, tôn Thánh Giả Dị Vực cũng hơi kinh ngạc, chỉ cười lạnh một tiếng:

– Xem ra vận khí của bản tọa không tệ, bắt được hai còn tiểu Long!

Trong mắt Thạch Hạo lóe lên sát ý, vừa muốn xuất thủ, bỗng nhiên, Vương Song trước một bước động thủ, bước chân lóe lên, đã biến mất tại chỗ.

"Ầm

Một đạo đao quang sáng chói lướt qua, giống như muốn bổ đại vũ trụ ra.

Chém ra một đao, giống như một cái thế giới không ngừng luân hồi, có lực lượng mở đầu và lực lượng kết thúc!

Đây là một đao đủ để tru sát Thánh giả!

Tựa như không nghĩ tới một cái Tôn Giả nho nhỏ vậy mà thực lực khủng bố như vậy, tôn Thánh Giả Dị vực này biến sắc, một môn Thanh Sắc Thuẫn Bài xuất hiện trước mặt lão, hóa thành hình dáng cao lớn vô tận, y như một tòa thiên địa chi môn, trực tiếp ngăn cản công kích của Vương Song ở bên ngoài!

Cùng lúc đó, cái đuôi dài màu xanh ở phía sau lão trong nháy mắt tăng vọt, giống như là một cán thiên qua, trực tiếp vượt qua khoảng cách giữa hai người, hung hăng đâm về phía Vương Song, hư không trực tiếp yên diệt!

– Hừ!

Trên người Vương Song tản ra từng tia quang mang thanh sắc, thanh sắc quang mang hội tụ, hóa thành một bộ chiến giáp thanh sắc, bao phủ toàn thân của hắn ở bên trong.

"Keng "

Một tiếng thanh thúy vù vù vang lên, công kích của tôn thánh giả này rơi vào trên người Vương Song vẫn không đánh tan được phòng ngự của hắn, nhưng Vương Song chém ra một đao, trực tiếp chém nét Thanh Sắc Thuẫn Bài của đối phương thành trăm mảnh vỡ!

Mảnh vỡ bay múa, tiêu tán trong tinh không, bất hủ đao quang ở trước mắt đối phương không ngừng biến lớn, đến cuối cùng, chiếm cứ tất cả tâm thần, dưới ánh mắt không dám tin của đối phương trực tiếp chém qua thân thể lão!

"Bụp"

Thân thể của tôn Thánh Giả Dị vực bỗng nhiên đứng im, giống như bị thời không định trụ, nhưng một khắc sau, thân ảnh này lập tức hóa thành hư vô, trở thành hạt bụi bình thường nhất.

Thạch Hạo nhìn tên Thánh Giả bị giết thánh giả, bất đắc dĩ lắc đầu, không có chút ngoài ý muốn nào, Vương Song tuy nói còn chưa đặt chân vào Thánh Giả, nhưng một thân chiến lực so với thánh giả còn cường hãn hơn!

– Đi, kiên trì thêm ngày, ba ngày sau nếu không tìm được cái Thời Không Liệt Phùng, ta lập tức đột phá cảnh giới Thánh Giả!

Vương Song trầm giọng nói, thế cục bây giờ đã càng ngày càng nghiêm trọng, hắn đã không có thời gian tiếp tục lãng phí.

Bọn họ nhanh chóng biến mất tại chỗ, tiếp tục di chuyển tới tinh không khác.

Theo thời gian trôi qua, chiến đấu của hai phương vũ trụ bắt đầu thăng cấp, Chuẩn Đế thần binh đều bắt đầu được sử dụng.

Thậm chí Thời Quang thánh giả và Hắc Ám Chi Chủ giao thủ một lần, cường giả của Tinh Vực Yêu tộc cũng tham dự, Chân Long Thánh Giả chấp chưởng Tổ Long Đăng, mặc dù không phải Chuẩn Đế, nhưng cũng tiến lên chống lại một tôn Chuẩn Đế!

...

Ngày thứ ba, Vương Song cùng Thạch Hạo đứng ở bên trong một mảnh viên tinh, ánh mặt Vương Song vô cùng hưng phấn, lúc này, hắn có thể cảm giác rõ ràng được, trong hư vô, có một loại gợn sóng vô hình, hơn nữa chỉ có mình có thể phát giác, trong đầu hắn, đạo ấn ký kia cũng chớp động từng tia quang mang.

Tất cả những chuyện này, đều nói rõ, bản thân đã tìm đúng mục tiêu!

Mục Thiên Ca cũng xuất hiện, sắc mặt có chút kích động, thúc giục Vương Song mở ra phong ấn!

Vương Song nhìn phía trước hư không, khuếch tán tâm thần, từ chỗ xa xôi, hắn tựa như thấy được một cánh cửa, một cái Thời Không Chi Môn có thể thông thiên triệt địa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận