Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1184: Hiểu ra

- Thủ pháp chối bỏ trách nhiệm này quả nhiên rất lợi hại, cũng không biết rốt cuộc đã hố được bao nhiều người, không khỏi khiến người ta lạnh tâm!

Trương Hà cũng xuất hiện, khí thế cường hãn bán đạo đứng thành một hàng, khiến cho mọi người ở đây đều lặng ngắt như tờ.

Lúc này, cho dù gia hỏa đầu óc chậm chạp nhất cũng nhận ra bầu không khí dường như có chút không đúng, đều vô thức lui ra phía sau, lưu lại khoảng đất trống cho đám người Nhậm Thanh.

Nhậm Thanh biến sắc, âm trầm nhìn ba người đột nhiên xuất hiện, Nhậm Hành Viễn bên cạnh cũng biến sắc, về phần người chủ lễ, lúc ba người xuất hiện không biết đã trượt đi nơi nào!

Tần Chính Nghĩa kinh ngạc, không hiểu nhìn Nhậm Thanh, dường như cũng tò mò vì sao Nhậm Thanh lại trêu chọc địch nhân như vậy, về phần Tào Vũ, bọn họ đều biết, cũng biết bối cảnh đối phương không đơn giản. Điều khiến khiến họ tò mò là vì sao hắn lại cùng hai người khác cùng xuất hiện.

- Ba vị, cơm có thể ăn bậy, lời không thể nói lung tung, Nhậm mỗ ta làm việc từ trước đến nay đều quang minh lỗi lạc, đây là chuyện tất cả mọi người đều biết, Tào lão bản, ta biết ngươi bối cảnh thâm hậu, ta kính trọng ngươi, nếu như ba vị hôm nay đến chúc mừng, như vậy ta vạn phần hoan nghênh, chờ đến hôn lễ kết thúc, mọi người cùng nhau nâng cốc ngôn hoan, ta cũng nguyện ý kết giao với ba vị, chẳng qua nếu như ba vị đến gây sự, Nhậm mỗ mặc dù bất tài, nhưng cũng sẽ không cứ như vậy mà để cho người ta ức hiếp.

Nhậm Thanh nhàn nhạt mở miệng, theo lời nói rơi xuống, hai luồng khí thế không hề kém cạnh dâng lên, là hai đồng bọn của hắn, đều là Tiến Hóa Giả nhị giai!

- Đồng thời ta phải nhắc nhở ba vị một câu, hiện tại cũng không phải Mạt Thế, nếu như ba vị khăng khăng xuất thủ, như vậy Ủy Viên Hội Chấp Pháp Môn cũng sẽ không bỏ qua cho các ngươi, nếu như các ngươi tự nhận có thể đối kháng Ủy Viên Hội Chấp Pháp Bộ, ta cũng không thể nói gì hơn!

Ngữ khí Nhậm Thanh bình thản, nhưng trong giọng nói lại có vẻ tự tin, mặc dù không tra được bối cảnh của ba người, nhưng hắn không tin mấy người kia còn có thể đối đầu với pháp luật của Ủy Viên Hội. Cho dù là hắn cũng phải âm thầm sử dụng một số thủ đoạn, ngoài mặt thì tỏ vẻ thanh bạch.

Ba người Tào Vũ đều sửng sốt, khẽ chau mày, bọn họ cũng không sợ Chấp Pháp Bộ, chỉ là đang nghĩ nếu như xuất thủ, đến lúc đó làm sao giải thích với Chu Ảnh.

Dù sao lần này bọn họ ra mặt, cũng không có người nào đồng ý, thậm chí Ngạn Tiểu Ngư báo cáo với Chu Ảnh, Chu Ảnh chỉ vẻn vẹn nói một câu chờ đi!

Mắt thấy đến mức này rồi, nếu bọn họ không ra mặt nữa, đoán chừng người ta tổ chức hôn lễ xong mất, đến lúc đó, bọn họ lại ra mặt cũng không có ý nghĩa gì!

Bây giờ bị Nhậm Thanh nói như vậy, bọn hắn cũng âm thầm lộp độp:

- Lão đại vẫn chưa ra mặt, rốt cuộc đang làm gì, rõ ràng là chuyện của mình, bây giờ lại ra vẻ mặc kệ không hỏi!

Trương Hà có chút bất đắc dĩ mở miệng tự lẩm bẩm.

Nhưng mà, hắn vừa dứt lời, chân trời có một cỗ khí thế khủng bố, giống như một tòa núi lớn đè xuống, tất cả mọi người trong biệt thự sắc mặt hoàn toàn thay đổi, kinh hãi nhìn một đạo lưu quang bay tới!

Rầm!

Bóng người như thiểm điện rơi xuống, sau đó lộ ra thân ảnh, không phải Chu Ảnh thì là ai!

- Lão đại!

Ngạn Tiểu Ngư, Trương Hà, Tào Vũ giật mình, có chút kinh hỉ nhìn lão đại nhà mình xuất hiện.

- Ừm, các ngươi làm tốt lắm!

Chu Ảnh nhàn nhạt nhìn ba người, lập tức dời ánh mắt nhìn về phía đối diện.

- Nhậm Thanh đúng không hả!

Chu Ảnh đứng chắp tay, sắc mặt có chút lạnh nhạt, nhưng phàm là ánh mắt hắn lướt qua, tất cả mọi người không tự chủ được cúi đầu.

- Không sai, ta chính là Nhậm Thanh, vị bằng hữu này, không biết ta đắc tội ngài chỗ nào, cần ngươi hưng sư động chúng như vậy?

Nhậm Thanh hít sâu một hơi, trên mặt cố nặn ra vẻ tươi cười dò hỏi.

Cảm nhận được khí thế cường hãn đến cực hạn của đối phương, hắn biết mình gặp phiền phức rồi!

Nhưng mà trong lòng hắn cũng đang nghi ngờ, rốt cuộc bản thân đã đắc tội đối phương chỗ nào, vậy mà lại dẫn tới một tên cường giả tam giai!

Hắn làm việc rất có chừng mực, bản thân đắc tội không nổi tuyệt đối không đi trêu chọc, hiện tại đột nhiên xuất hiện mấy người làm cho hắn vô cùng hoảng sợ, một khi bản thân ứng đối không tốt, chỉ sợ sẽ là đại nạn lâm đầu.

- Đúng vậy, trước đó ngươi có làm ăn với tập đoàn Tinh Nguyên của căn cứ địa Thành phố Giang Nam đúng không?

Trong lòng Nhậm Thanh lộp bộp một cái, trong đầu như thiểm điện nghĩ đến những tin tức liên quan tới Tập đoàn Tinh Nguyên.

- Chẳng lẽ là Tôn Hi Hạo tìm tới người giúp đỡ, muốn trả thù ta!

Nhậm Thanh nhanh chóng nghĩ đến, lập tức nhướng mày:

- Nhưng mà, hắn làm sao có thể dính líu đến một cường giả tam giai được chứ, ta cũng chưa nghe qua!

Nhưng chuyện trước đó cũng bừng tỉnh đại ngộ, chỉ sợ những người này đều đến ra mặt cho Tôn Hi Hạo, nghĩ rõ ràng tất cả, Nhậm Thanh ngược lại trầm tĩnh lại, chuyện trước đó hắn tự nhận không để lại bất cứ chứng cớ gì, cho dù đối phương tìm người thì thế nào, chẳng lẽ còn dám đánh chết hắn ngay tại chỗ sao!

Bạn cần đăng nhập để bình luận