Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 352: Gặp phải cường đạo! (2)

Rất nhanh, bộ đội của Vương Song bắt đầu mang theo hơn mười nghìn tấn lương thực của chính mình chạy về hướng Kim Ngưu Trấn, đoàn xe trùng trùng điệp điệp, một số Zombie ở ven đường còn chưa tới gần đã trực tiếp bị một thương đánh chết.

Khi đi qua một trấn nhỏ, đám người Vương Song chạm trán với một nhóm người có vũ trang, nhìn thấy lương thực đám người Vương Song chở trên xe, muốn ra tay cướp đoạt.

- Các huynh đệ, chỉ cần chúng ta làm được một vố này, mười năm sau đều không lo ăn uống! Tùy tiện tìm một chỗ, đủ để chúng ta tiêu dao tự tại!

Một người dường như là kẻ cầm đầu nhìn thấy từng chiếc xe buýt to, trong mắt hiện lên một tia ánh sáng xanh, không ngừng cổ động mọi người.

- Muốn ăn một miếng thịt lớn, chơi nữ nhân xinh đẹp, lập tức cùng ta xông lên! Ai dám lùi lại, trực tiếp xử bắn! Động thủ!

Rống to một tiếng, nhóm hơn ba mươi người phần tử vũ trang này xông lên giống như những bầy sói đói lâu ngày, căn bản không cân nhắc người có thể cả gan vận chuyển nhiều lương thực như vậy há lại dễ trêu chọc.

Phía sau bọn chúng mơ hồ có một số người, có nam có nữ, đều bị trói hai tay, dùng một sợi dây thừng trói lại. Nhìn giống như chiến lợi phẩm của bọn chúng.

Bọn họ đều có chút kinh ngạc nhìn đám người điên này chạy về phía đoàn xe, trong lòng cảm thấy một trận khổ sở, cho rằng đoàn xe này cũng không thoát khỏi ma trảo đám ác ma này.

- Lại có người phải chết rồi!

- Đoàn xe này xong đời!

- …..

Bọn họ đều khe khẽ bàn tán, trên mặt hiện lên một tia chết lặng, trong mạt thế bọn họ đã nhìn thấy nhiều chuyện sống chết, mỗi ngày đều có người chết đi, có thể là người khác, cũng có thể là chính mình, cho nên, đều có chút không thèm để ý.

Nhưng ngược lại có hai thân ảnh nhìn thấy một màn này, trên mặt hiện lên một vòng kinh hỷ, hai người đều là nữ, một lớn một nhỏ, quần áo mặc trên người hơi cũ nát, to rộng, nhìn có chút cồng kềnh, trên mặt cũng vô cùng bẩn, không thấy rõ gương mặt ban đầu, một cỗ mùi thối bốc lên từ trên người các nàng, khiến cho mọi người xung quanh theo bản năng đều cách xa các nàng.

- Mẹ à, đám cường đạo này chết chắc rồi!

Lúc này, bóng người thấp bé lặng lẽ mở miệng nói với nữ nhân lớn hơn.

- Đám gia hỏa không có đầu óc, trong mặt thế dám không kiêng nể gì như thế dẫn theo theo vô số xe lương thực, hoặc là quân đội, hoặc chính là có cường giả! Cho dù là loại nào, đều không phải là thứ đám người kia có thể ngấp nghé!

Nữ nhân cũng là vẻ mặt cười lạnh, vô cùng lý trí phân tích.

- Nhưng mà, vừa hay, chúng ta có thể thừa cơ bỏ trốn, trước tiên chúng ta cứ trốn đã, chờ đợi tùy cơ ứng biến!

Nữ nhân nói, rồi dẫn bé gái âm thầm lui sang một bên.

Mọi người trong đoàn xe vô cùng kinh ngạc nhìn mấy chục người này cầm súng lao về phía mình, đều vô cùng chấn kinh. Đám người này điên rồi, chẳng qua là mấy chục người , cũng dám cướp đoàn xe mấy trăm người của bên mình!

Vương Sòn hờ hững nhìn đám người đang lao tới, thậm chí không thèm nhìn tiếp, cứ như vậy nhắm mắt lại ngủ thiếp đi!

“Đoàng đoàng đoàng”

Thời điểm cách đoàn xe còn một trăm mét, sĩ binh của đoàn xe đều giơ súng nhắm chuẩn vào đám người đang lao tới, trong lúc nhất thời, tiếng nổ súng vang dội, vô số viên đạn như bão táp bắn về phía trước bọn họ.

Vốn dĩ cho rằng một khắc sau đám gia hỏa sẽ bị bắn thành cái sàng, thế nhưng không ngờ tới tên cầm đầu đột nhiên cười lạnh một tiếng, hung hăng vung tay về phía trước, một màn chắn vô hình xuất hiện trước mặt, bao phủ tất cả bọn trúng ở bên trong, vô số viên đạn rơi vào trên đó, chỉ tạo thành từng tia gợn sóng lăn tăn, sau đó cũng không tạo ra thương tổn gì cho bọn chúng!

- Ha ha, còn thật sự cho rằng chúng ta là quả hồng mềm, không có chút bản lĩnh, làm sao có thể sống tới bây giờ!

Tên cầm đầu kia nhìn thấy vô số viên đạn rơi trên màn chắn, một mặt nhe răng cười.

- Giết sạch bọn chúng cho ta, lương thực đều thuộc về chúng ta!

“Rầm”

Ánh lửa lóe lên, một khỏa đạn pháo với cái đuôi mang theo một dải hỏa tinh thật dài nhanh như chớp rơi xuống phía trên màn chắn.

“Bùm”

Màn chắn trong nháy mắt vỡ vụn, lại là một khỏa đạn pháo nhanh chóng rơi xuống, trong ánh mắt hoảng sợ của bọn chúng bùm một cái nổ tung!

- Không thể nào, làm sao có thể, ta thế nhưng là Tiến Hóa Giả! Sao có thể như vậy!

Tên cầm đầu kia nhìn thấy màn chắn của chính mình vỡ vụn ra giống như pha lê, lại nhìn thấy đạn hỏa tiễn phía sau, trên mặt lộ ra một vẻ tuyệt vọng và không thể tin.

Phải biết rằng hắn chính là Tiến Hóa Giả đó còn là Tiến Hóa Giả cấp năm, trong Mạt thế này cũng được coi là một tiểu cao thủ, làm sao dễ dàng như vậy bị người đánh bại, thậm chí giết chết!

- Ta không tin!

Nam nhân vẻ mặt phẫn nộ, toàn lực vận dụng kỹ năng của chính mình, muốn ngăn lại đạn hỏa tiễn, không ngờ tới một khỏa trường mâu tạo thành từ hàn băng nhanh như chớp xẹt qua không gian, trực tiếp xuyên qua thân thể nam tử, rồi đóng đinh trên mặt đất!

- Ọc..ọc..

Bạn cần đăng nhập để bình luận