Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2242: Chúa tể Hỗn độn

Bên trong hư không vô tận, những thân thể còn sống rung lên dường như cảm nhận được cái gì đó.

- Hỗn độn vĩnh hằng không đổi, hỗn độn vô tận viết lại trật tự thiên địa. Chúa tể Hỗn độn vạn cổ, thuộc hạ cầu xin người giáng lâm!

Lúc này, một thanh âm trầm thấp xa xăm vang lên.

Trên thân thể Thiên Giả xuất hiện hỏa diễm trong suốt. Những ngọn hỏa diễm này bốc lên hóa thành quang mang rơi xuống cánh cổng.

- Vù.

Cánh cửa rung lên không ngừng phảng phất có vật nào đó muốn thoát ra.

Vạn giới khí tức càn quét thiên hạ tỏa ra. Khí tức này khiến người ta chấn động giống như đang đối diện với Thiên Giả vô thượng!

- Chúa tể hỗn độn. Một trong những chúa tể của Dị Vực!

Khương Mục Thần chậm rãi nói, ánh mắt hết sức nghiêm trọng. Thân là Đế tộc tin tức ở Dị Vực hắn rõ hơn bất cứ ai. Đây là đỉnh phong Dị Vực Cường giả, nói là làm ngay, sự tồn tại càn quét tam giới lục đạo!

Bên trong Hạo Vân thành, vô số Cường giả kinh động nhìn một màn trước mắt.

Bọn họ đều kinh hãi chẳng lẽ đây là Chúa tể Dị Vực sắp giáng lâm sao?

Chúa tể à, đó là Cường giả cấp bậc Đế Vương, khoảng cách chỉ cách một bước với Đại Đế chí tôn!

Linh hồn họ run rẩy. Khí thế đó dù cho ở khoảng cách xa cũng khiến tâm thần sụp đổ.

Lúc này, bên trong Vương Song có thứ gì đó đang phát sáng. Đó là khối lục đồng đang tỏa ra quang mang nhỏ.

Cánh cửa rung liên hồi và tiếng bước chân nối đuôi nhau vang lên.

- Đinh đinh.

Giống như thần linh hiện ra mỗi bước đi đều giẫm lên linh hồn mọi người.

Hư không chung quanh, bóng người ẩn giấu đó dần rõ ràng hơn. Bọn họ đều là thế lực đứng đầu vũ trụ này đương nhiên không thể trơ mắt nhìn đối phương xâm nhập vào vũ trụ.

Khương Mục Thần trở nên trang nghiêm, quang mang Thánh Nguyệt Châu tỏa chói đang bị hối thúc đến cực điểm!

Trên người Khương Mục Thần dần hiện ra bức họa sinh tử. Đây là hiện thân của trật tự sinh tử.

Có một loại khí không tên truyền đến.

Cơ thể Thiên Thánh tiếp tục bốc cháy gần như mất đi nửa lớn. Thánh lực vô cùng tận chảy vào cửa khiến quang mang trên nó ngày càng sáng chói, khí tức ngày càng lớn mạnh.

Giống như ngọn đèn thần tỏa ra ngọn lửa không thể dập tắt, cánh cửa lộ ra khe hở.

Khí tức như hồng thủy truyền đến càn quét chư thiên vạn giới. So với chúa tể Hắc Ám xuất hiện tại Tinh Vực Yêu Tộc còn đáng sợ gấp bội!

- Chúa tể Hỗn độn thần uy vô thượng giáng lâm!

Giọng nói Thiên Thánh lại vang lên hơn nữa còn to hơn nữa như trống trời rúng động.

- Hứ!

Bỗng nhiên tiếng tru sợ hãi vang lên, cánh cửa lại hở ra thêm chút nữa. Thấp thoáng nhìn thấy thân ảnh có thể đổ vỡ cả vũ trụ, đứng sừng sững nơi vũ trụ vĩnh hằng!

Xung quanh bên kia, những ngôi sao lớn lần lượt xoay tròn cực kỳ đáng sợ.

Trên người đối phương có một loại khí tức thuộc “Đế” trên người!

Thiên Thánh thấy thế, trong mắt lóe lên sự vui mừng, ngữ khí cũng trở nên thành kính, khẩn cầu người kia giáng lâm.

- Không tồi. Vũ trụ nơi ngươi thế mà lại xuất hiện một nhân vật tuyệt thế đến vậy. Xem ra thật sự may mắn!

Một thanh âm uy nghi vang lên, người nói là người đối diện.

Đây là từ trên cao ngạo nhìn xuống khen ngợi tiểu bối Khương Mục Thần.

Trên thực tế là như vậy. Khương Mục Thần tuy kinh ngạc nhưng cũng chỉ là Đỉnh Phong Thánh Giả còn một khoảng cách sa so với Chuẩn Đế. Khi đó Phượng Chủ đứng trên Đỉnh Phong Thánh Giả trong nhiều năm đối diện với Chúa tể hắc ám, Phượng Chủ cũng biến mất.

Càng nói chi là Khương Mục Thần đang đối mặt với nhân vật thật sự khủng bố sợ rằng chưa tới mười chiêu đã toi rồi!

- Chủ đế Hỗn độn, có gan thì ngươi bước qua đây!

Khương Mục Thần lạnh lẽo nhìn đối phương không chút sợ hãi.

Khí tức chỉ thuộc về Đỉnh Phong Thánh Giả xuất hiện. Tuy không được như Chủ đế Hỗn độn nhưng vẫn đang duy trì bảo vệ Linh Vực của mình.

- Ầm ầm.

Tiếng vang thật lớn, cánh cổng mở toang ra. Một chùm quang mang khủng bố bao trùm ngàn dặm nổ tung phá hủy vô số thương khung!

Một bàn tay đưa ra từ cánh cổng. Khi vừa xuất hiện chỉ bằng tấm cửa sau đó càng ngày càng lớn ra giống như chân trời không thể nhìn thấy tận cùng. Trời đất bỗng tối sầm, ánh sáng từ các ngôi sao đều bị che mất.

- Ầm ầm.

Trong Hạo Vân thành, gương sáng do các Phật Tử dâng lên cũng theo sự xuất hiện của bàn tay kia mà nổ tung.

Không thể nào chịu được ngay đến cả khí tức cũng không cách nào tiếp nhận nổi!

Vương Song, Khương Dao cùng những Phật tử khác đều đang sốc và cùng đoán xem chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Nhưng họ đều đang sợ hãi. Chuẩn Đế ra tay liệu Khương Mục Thần có chống đỡ nổi!

Hai mắt Khương Mục Thần lóe lên, một phù văn cổ hiện ra có chút màu vàng sẫm lại nhưng phát ra tia khí tức bất tử, ký tự trên nó hình như do huyết Thánh phác họa ra.

- Ầm.

Phù văn vừa xuất hiện đã cháy liên tục sau đó tinh không xa xôi nào đó hiện ra trước mắt hóa thành mặt nước phẳng lặng.

- Đây là Thánh phù do Thánh Giả khắc lên, có uy lực vô thượng. Ngay bây giờ ta đã có thể xem trận đại chiến tuyệt thế thật sự.

Tuyệt thế Thiên kiêu lên tiếng. Liếc mắt đã nhìn ra phù chú trong tay Khương Mục Thần.

Bạn cần đăng nhập để bình luận