Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 706: Thú triều!

- Con tinh tinh lớn quá!

Vương Song vội vàng dùng Dò Xét Chi Nhãn, nhất thời nhật được tin tức về con Kim Cang trong đầu.

- biến dị thú: Viễn Cổ Kim Cang!

- Cấp bậc: Nhị giai!

- Năng lực: Vô cùng cường đại, đao thương bất nhập, một chưởng vỡ núi, một chân cắt sông!

- Đánh giá: Vương giả của Lục Địa, sức mạnh kinh khủng có thể phá hủy mọi thức, năng lực phòng ngự cường hãn không cách nào công phá! Chỉ có cường giả nhị giai mới có thể địch nổi!

Trong lòng Vương Song giống như bị một quả bom nước nổ tung, trực tiếp bị nổ bay lên trời.

- biến dị thú nhị giai! Bây giờ lại có biến dị thú nhị giai nữa!

Vương Song không dám tin, nhưng tin tức của Dò Xét Chi Nhãn chưa từng có sai sót, con Kim Cang này cũng là còn siêu việt hơn cả ngường giả nhất giai!

Vương giả trong Thú Vương, có thể gọi là Thú Hoàng!

- Ầm

Vóc dáng to lớ của Kim Cang lạnh lùng nhìn đám người Vương Song đang chạy trốn, một quyền đánh ra từ phía xa, trong không gian dường như hơi vặn vẹo, một sức mạnh vô hình khủng khiếp xuyên qua cả ngàn mét, phóng về phướng mọi người.

- Nhanh lên một chút!

Vương Song cảm nhận được tất cả sức mạnh phá hủy kia, không dám dừng chân, thân thể giống như một tia sáng, chạy nhanh về phía trước.

Lúc này, hắn căn bản không dám thi triển Huyền Lân Sí để bay đi, nếu không, sẽ bị đối phương chú ý, một quyền là có thể đánh hắn máu thịt văng tung tóe! Dẫu sao, nhị giai Kim Cang này không có bất kỳ kỹ năng gì, chỉ có sức mạnh thuần túy, nhưng sức mạng kia thậm chí có thể làm rung chuyển không gian, bọn họ tuyệt đối không muốn thử chút nào!

Những người khác đều cảm nhận được sức mạnh khiến cả núi sông dao động, đều sợ đến mất hết hồn vía, dùng toàn bộ khí lực từ khi sinh ra đến giờ để chạy trốn, đến nổi đám người tiến sĩ Hứa vì sợ quá mà bất tỉnh, cảnh tượng chỉ có trong phim này bây giờ lại xuất hiện ở ngoài đời thực, dù sao bọn họ chỉ là người bình thường, sao lại không sợ cơ chứ!

- Ầm

Sức mạnh kinh khủng vượt qua tốc độ của mọi người rơi xuống, giờ khắc này, không có bất kỳ một sức mạnh nào có thể chống cự.

Phong nhận, vỡ tan tành

Không khí thuẫn, vỡ tan tành

Đao khí, hóa thành bột phất

...

- Phụt phụt phụt...

Cơ thể của đám người Thần Hộ Thiên Xuyên, Vương Song tựa như rơm rạ mà bay thẳng ra ngoài, không có chút sức kháng cự nào, ngay cả thực lực của Vương Song, lúc sức mạnh kia rơi xuống cũng hoàn toàn không thể kháng cự, giống như một người bình thường rơi vào đại dương mênh mông.

Cho dù là vậy, hắn vẫn mạnh mẽ bảo vệ tiến sĩ Hứa ở bên cạnh mình,để đối phương không bị thương tổn, những người khác lại không may mắn như vậy, đám người Thần Hộ Thiên Xuyên mang theo hai người trực tiếp bị sức mạnh kinh khủng kia khiến máu thịt văng tung tóe.

Trên mặt đất, một vài c1i hố sâu chừng mười mấy mét xuất hiện, giống như bị đạn bom oanh tạc, cứ như vậy mà xuất hiện, nếu không phải chính mắt nhìn thấy, đám người Vương Song tuyệt đối không tin một quyền này có thể đánh ra cách đó mấy ngàn mét được!

Ở phía sau, năm con nhất giai biến dị thụ đều kính sợ nhìn con nhị giai Kim Cang kia, sau đó xoay đầu, hung ác nhìn đám người Vương Song.

- Khụ khụ...

Đám người Vương Song không ngừng ho ra máu, cho dù bọn họ có ẩn giấu thực lực hay không, bọn họ cũng đã bị một kích này làm cho trọng thương!

Nếu so ra, Vương Song lại người bị thương nhẹ nhát, dù sao trước đó hắn và Tiểu Hổ cũng không thật sự đánh nhau, không có thêm một chút thương tổn nào!

Những người khác đều bị thương thật, bây giờ lại chịu thêm một quyền của Thú Hoàng, liên tục gặp tai họa như vậy.

Vương Song không nói hai lời, dùng Tinh Thần Lực một cái, mang theo Hoàng Tuyền, Phong Hổ có chút suy sụp chạy về phía trước. Bởi vì Hình Ưng đã tấn thăng lên nhất giai, sức mạnh cơ thể có thể nói là vô cùng khủng bố, chịu một quyền này cũng bị thương rất nhẹ, cõng theo tiến sĩ Hứa mau chóng chạy trốn. Tuy nhị giai Thú Hoàng này có cường đại, nhưng bọn họ cũng là nhất giai Tiểu HổG, không thể bị giết chết như vậy được.

Vừa chạy, Vương Song vẫn không quên phân phó cho Tiểu Hổ đặc biệt chiếu cố đến Thần Hộ Thiên Xuyên.

Đám người Thần Hộ Thiên Xuyên, Thường Thừa Viễn, Lưu Kiều đều vô cùng chật vật, khóe miệng đều chảy ra một vệt máu, đặc biệt là Lưu Kiều, nàng không giỏi phòng ngự, chịu không nổi một quyền này, sắc mặt của nàng vô cùng tái nhợt.

- Đi mau! Đừng có ham chiến!

Thần Hộ Thiên Xuyên nhìn Tùng Bản Hạ Ngạn một cái, thấp giọng lên tiếng, vội vã rời đi, bọn họ đều không ngu, chưa nói đến con nhị giai Thú Hoàng này, cho dù không có, đối mặt với tám con Thú Vương, bọn họ cũng chỉ có con đường chết! Bây giờ không thừa dịp chưa bị vây khốn hoàn toàn mà chạy trốn, thì sẽ không còn cơ hội nữa!

Tùng Bản Hạ Ngạn lau vết máu trên khóe miệng, không để ý hai người bình thường kia bị một quyền kia đánh cho vỡ tung, lặng lẽ gật đầu một cái, phải nhanh rời khỏi, U Ảnh Thân của hắn có ưu thế phòng ngự tránh khỏi công kích vật lý rất lớn, có thể nói, ngoại trừ Vương Song thì hắn là người bị thương nhẹ nhất.

Nhưng hai người vừa động, Tiểu Hổ đã gào lên một tiếng, trực tiếp chặn trước hai người bọn họ, uy phong lẫm liệt nhìn hai người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận