Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1881: Trọng Đồng!

Lời này vừa nói ra, ngay lập tức khiến không ít đệ tử của Hắc Bạch đạo viện dưới đài phẫn nộ, nhưng lại không thể làm được gì, trước đó bọn họ phái ra một tên đệ tử cảnh giới Siêu Phàm để chiến đấu, nhưng ngay cả một chưởng của người ta cũng không tiếp nổi, chỉ có thể phái đệ tử cảnh giới Hóa Thần, thế nhưng vẫn bại trận, muốn giải thích cũng không biết nên làm sao mở miệng.

- Thạch Hạo, ta thất bại là do ta học nghệ không tinh, có điều Trọng Đồng thiên phú tuyệt thế, có Thánh giả chi tư, bây giờ càng bước vào cảnh giới Hóa Thần, đánh bại ngươi, một chiêu là đủ!

Đệ tử đối diện bỗng nhiên mở miệng nói, nhìn nhóc con, trong mắt lóe lên một tia mỉa mai:

- Một Chí Tôn đã từng như ngươi, cũng chỉ có thể là đã từng, dù cho hiện tại có thể tu hành, cũng nhất định bị Trọng Đồng ép dưới thân!

Nghe vậy, đệ tử của Hắc Bạch đạo viện đệ tử đều là ầm vang lên:

- Không sai, Thạch Hạo, ngươi chiến thắng bọn ta vô dụng, bọn ta thừa nhận không phải là đối thủ của ngươi, nhưng, ngươi cũng không phải đối thủ của Trọng Đồng!

- Trọng Đồng nhất xuất, thiên hạ vô địch!

- Tương lai Đông Tinh Vực chắc chắn là của Trọng Đồng, tất cả mọi người chỉ có thể ngưỡng vọng!

Nghe được đệ tử của Hắc Bạch đạo viện đệ sùng bái vị biểu ca kia của mình, trong mắt nhóc con lóe lên một vòng lãnh quang:

- Trọng Đồng gì chứ, thật sự cho rằng dựa vào một đôi Đản Hoàng Nhãn là có thể vô địch, Chí Tôn chân chính là bước ra chiến đấu, không cần phải thổi phồng.

- Có việc gọi hắn ra đây, dù cho thấp hơn hắn một cảnh giới, ta cũng sẽ đánh nổ hắn!

- Người trẻ tuổi, không nên quá tuổi trẻ khí thịnh, sức mạnh của Trọng Đồng không phải ngươi có thể phỏng đoán, khinh thường ra tay với ngươi, nếu như ngươi thật sự muốn ra tay, ta không ngại chơi với ngươi.

Một giọng nói lạnh lùng vang lên, ở một phía của Hắc Bạch đạo viện, một thân ảnh đứng ra, lạnh lùng mở miệng, đây là một nam tử khí tức cực kỳ kinh người, mặc dù khí tức trên người chỉ có Hóa Thần hậu kỳ, nhưng khí tức kia ngay cả Bán Bộ Tinh Chủ cũng có chút không theo kịp.

- Trầm sư huynh, huynh xuất quan rồi!

- Quá tốt, Trầm sư huynh thế nhưng là thiên kiêu xếp thứ người của Đạo Quán, có hắn ra tay, đủ để đánh bại tên tên tiểu tử không coi ai ra gì kia!

Nhìn thấy người này, đệ tử của Hắc Bạch đạo viện đều hưng phấn nói ra.

Nhóc con nhìn thấy đối phương, trong mắt cũng hiện lên một tia nghiêm trọng, đây là một đối thủ cực kỳ mạnh, cho dù là chính mình cũng cần phải đối phó cẩn thận.

Có điều, nhóc con không có chút e ngại nào, sáng tạo ra không gian bên trong Liễu Thần, hắn từng gặp đối thủ mạnh nhiều vô số kể, nhưng cuối cùng cũng thất bại trong tay mình, cho nên, nhóc con có một lòng tin vô cùng kiên định, tin tưởng mình có thể chiến thắng tất cả địch nhân.

- Nói hay lắm, chỉ có từ trong núi thây biển máu chém giết ra mới thật sự là cường giả, trộm cắp đồ vật của người khác mà muốn đạt tới đỉnh phong, nằm mơ!

Một giọng quát lạnh truyền đến, nơi xa, một luồng lưu quang rơi xuống, rơi thẳng vào một bên của nhóc con, thân ảnh lộ ra phía sau, chính là Dương Mạt.

- Dương đại ca!

Nhìn thấy Dương Mạt, trên mặt nhóc con hiện lên một tia vui mừng.

Dương Mạt giơ ngón cái với nhóc con, lập tức nhìn về nam tử phía đối diện:

- Trầm Kim, ngươi là một thiên tài Hóa Thần hậu kỳ thiên tài, muốn ức hiếp nhóc con, trước hết phải qua ải của ta, ta luyện tập với ngươi một chút.

Lời nói rơi xuống, một luồng khí thế như là núi lửa bạo phát phóng lên tận trời, giống như là một con hung thú hoang cổ vô địch quét sạch mọi thứ, so với nhóc con càng kinh người.

Cảm nhận được khí thế của Dương Mạt, tất cả người của Hắc Bạch đạo viện sắc mặt nghiêm túc, đối với Dương Mạt, bọn họ đều không xa lạ gì, đây là thiên tài đứng đầu Tứ Tượng Đạo Viện, thực lực, là được xem là cường đại .

Nhìn thấy Dương Mạt lại muốn ra mặt vì nhóc con, bọn họ đều im lặng, cho dù bọn họ tin tưởng Trầm sư huynh như thế nào, cũng không cho rằng đối phương có thể đánh bại Dương Mạt.

- Dương Mạt, ngươi đây là ý gì, ngươi muốn vì một tên tiểu tử như thế đối địch với Hắc Bạch đạo viện bọn ta!

Trầm Kim nhìn Dương Mạt, đồng tử co rụt lại, lạnh lùng mở miệng nói.

- Ha ha, nhóc con là tiểu đệ của ta, ngươi ức hiếp tiểu đệ của ta, một người làm đại ca như ta chẳng lẽ không thể ra mặt vì hắn à!

Dương Mạt cười lạnh một tiếng, đối chọi gay gắt:

- Có giỏi thì của gọi Trọng Đồng ra đi, ta rất muốn biết, hắn rốt cuộc mạnh như thế nào!

- Ha ha, Dương Mạt , chờ tu vi của Trọng Đồng giống như ngươi, trấn áp ngươi dễ như trở bàn tay!

Trầm Kim cười lạnh một tiếng.

- Nếu như ta và Trọng Đồng tu vi như nhau, một bàn tay là có thể đập chết hắn!

Nhóc con tiến lên một bước, cười lạnh một tiếng, châm chọc nói.

- Ha ha, không sai, nhóc con thiên sinh chí tôn, trừ sư huynh của ta ra, ta thực sự không tin có người có thể tại cùng cảnh giới có thể đánh bại hắn!

Dương Mạt lớn tiếng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận