Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 395: Cửa son lộ thịt ôi

- Lão Vu đã hơn sáu mươi tuổi, cơ thể yếu nhiều bệnh có thể sống sót trong Mạt Thế cũng đã là may mắn, hiện tại làm việc như vậy làm sao có thể trụ nổi! Chỉ là đáng tiếc cho cháu của hắn, bây giờ mới tám tuổi e là cuộc sống sau này càng khó khăn hơn!

Người bên cạnh nhẹ giọng thở dài nói.

- Đáng tiếc, một đứa nhỏ nhỏ như vậy.

- Hừ, còn không phải những người đó trong thành áp bức sao, mang tất cả những người thường đuổi ra ngoài làm việc, thức ăn tốt hơn một chút so với heo, cứ như vậy chúng ta không bị Zombie ăn cũng sẽ bị bọn họ ép chết!

Có người thấp giọng căm giận mở miệng, nhưng thanh âm rất thấp sợ bị phát hiện.

- Bọn họ không coi chúng ta là người, Zombie công thành mới nghĩ đưa chúng ta đuổi ra ngoài xây dựng phòng ngự, thời tiết lạnh như vậy ngay cả một kiện quần áo dày cũng không cho, lúc này đơn giản là muốn chúng ta chết mà!

Một người thoạt nhìn có vẻ là một thanh niên trẻ gầm nhẹ một tiếng, bàn tay nắm chặt lại!

- Thật ra thị trưởng Trương vẫn luôn quan tâm đến người thường chúng ta, thường xuyên đến khu thị sát còn cố ý dặn cấp dưới quan tâm nhiều hơn đến cuộc sống người thường chúng ta, nhưng khi có vị kia, rất nhiều mệnh lệnh của hắn không được thực thi đều bị những tham quan tham ô!

Có lão giả thở dài một tiếng, giải thích cho Trương Thiên Khải.

- Mẹ nó, đã làm quan thì đều bao che cho nhau làm sao có thể sẽ quan tâm đến chúng ta! Phải biết rằng, ta tình nguyện đi tới căn cứ khác cũng sẽ không muốn ở lại chỗ này!

Có người cười lạnh.

- Đi căn cứ khác? Hiện giờ ngoại trừ nơi này ngươi còn có thể đi đâu?

- Ha, sư đoàn 21có khoảng mấy ngàn quân đội, còn có phần lớn các vũ khí hiện đại, thực lực mạnh hơn mấy lần so với nơi này còn có Thiên Chi Thành gần đây nhất, thủ lĩnh nơi đó nghe nói là cao thủ đứng đầu trong ba thế lực lớn, nghe nói mọi người trong Thiên chi Thành không phải chịu đói, chịu rét, chỉ cần làm việc thì có thể lĩnh thức ăn sung túc, cũng sẽ không có người dám tuỳ ý đả thương người, giết người, cho dù là buổi tối cũng có nhiều binh lính đi tuần tra, một khi phát hiện có người gây chuyện nhẹ thì ngồi tù, nặng thì xử bắn tại chỗ!

Nghe người nọ giải thích, trong mắt những người khác đều hiện lên khao khát, nhưng nghĩ đến tình cảnh bản thân hiện tại sắc mặt lại tối sầm lại.

- Có chuyện gì vậy? Không muốn kiếm sống nữa sao!

Lúc này người trông coi ở phía xa nhìn thấy động tĩnh nơi này, nhíu mày lại, hiện giờ Zombie dần dần đã tới nơi này trong lòng mỗi người bọn họ đều vô cùng khẩn trương, tuy hiện tại nhìn như uy phong nhưng lỡ như thành trì bị phá, bọn họ và những người thường này cũng không khác nhau đều là vật hy sinh.

Cho nên đối với việc xây dựng phòng ngự, bọn họ vô cùng tích cực chỉ là bởi vì có thể vượt qua nguy cơ lần này, nếu có người dám không làm việc quả thực chính là muốn mạng của bọn họ.

Nhưng chờ bọn hắn tới đó mới phát hiện hoá ra là một lão giả nằm trên mặt đất, một người tiến lên sờ trái tim của lão giả một chút lập tức hướng đến chóp mũi c, đứng dậy mặt không chút thay đổi mở miệng nói:

- Đã chết, tìm một chỗ ném đi, đừng để ở đây làm vướng bận!

- Thật sự là không còn dùng được! Một phế vật!

- Sớm không chết, muộn không chết lại cố tình chết vào lúc này, đúng là xui xẻo!

Sau đó hai người thấp giọng hùng hổ đi lên, nâng thi thể của lão giả đưa đi.

- Gia gia.... .

Tiểu nam hài nghe thấy tin gia gia mình đã chết, nhìn thấy thi thể gia gia bị mang đi đột nhiên giống như nổi điên đánh mạnh về phía người vừa rồi thông báo gia gia tử vong.

- Đều là các ngươi hại chết gia gia của ta, ta liều mạng với các ngươi!

Tiểu nam hài tuy rằng nhỏ gầy nhưng có khí thể hung ác, vung hai tay nhỏ bé bởi vì làm việc trong thời gian dài mà có chút vết máu loang lổ đánh về phía đối phương.

- Hừ, tiểu súc sinh, muốn chết!

Người nọ hừ lạnh một tiếng, nhìn cũng không nhìn một bàn tay đánh ra trực tiếp làm cho thân thể tiểu hài tử bị đánh bay, sau đó ánh sáng hung ác chợt loé lên trong mắt tuỳ tay cầm lấy một cây sắt, “phốc” một tiếng trực tiếp xuyên qua người tiểu hài tử.

Nhất thời xung quanh trở thành một mảnh yên tĩnh, vẻ mặt tất cả mọi người hoảng sợ nhìn một màn này, trong lòng rét run một trận, không thể tin được người này cũng dám lớn mật như vậy ngay tại thời điểm này trực tiếp giết chết một tiểu hài tử không đến mười tuổi.

- Gia.... . gia......

Tiểu nam hài nhìn cơ thể mình bị một cây sắt xuyên qua, hai tay vô lực giơ lên phía trước miệng thì thào tự nói, ánh mắt cũng dần dần ảm đạm xuống.

Nhìn thấy biểu tình của tiểu nam hài, vẻ mặt người nọ lạnh lùng nhìn những người xung quanh, mở miệng nói:

- Đây là kết cục của việc không biết điều, cho các ngươi cơ hội cải thiện thức ăn, không mang ơn còn dám tập kích ta!

- Về sau nếu ai có bất mãn, nói cho ta biết, không cần làm việc để sống! Ta sẽ sắp xếp cho các ngươi một nơi tốt đẹp!

Nam nhân cười lạnh nói, từ cuối cùng vẻ mặt của hắn trở nên vô cùng lạnh lẽo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận