Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2029: Cầu (2)

- Trước sau cũng là một đoạn lịch sử, dựa vào thực lực của ta chỉ cần đạp lên cũng sẽ bị yên diệt, ừm, Tiểu Không, nếu như ta tàng ở trong Vạn Giới Châu, phải chăng có thể đi ra ngoài?

Vương Song tự lẩm bẩm, ánh mắt sáng lên, mặt mũi tràn đầy hưng phấn hỏi.

- Không có khả năng, Vạn Giới Châu đã bị phong ấn, ngươi vào không được, ta cũng chỉ có thể nói cho ngươi một chút, có lẽ ở thời điểm ngươi nguy cấp nhất kéo ngươi một cái.

Thanh âm Tiểu Không lười biếng vang lên.

- Xem ra thánh giả đã cân nhắc chu toàn.

Vương Song lộ vẻ tức giận mở miệng nói nếu đã như vậy, như vậy bản thân chỉ có dựa vào chính mình.

Đứng tại chỗ, Vương Song nhìn hạt Bồ Đề trên đỉnh đầu, vừa rồi chính là lần đầu tiên đối phương xuất hiện, hóa thành chư thiên phật ảnh, bao phủ chính mình, bản thân có lẽ có thể xin đối phương giúp đỡ.

- Vèo.

Nhưng mà, còn không đợi đến khi hắn mở miệng, hạt Bồ Đề trong nháy mắt rơi xuống, biến mất ở trong thân thể!

- Hả, xem ra không đồng ý giúp đỡ ta rồi!

Vương Song lần nữa nhìn về phía khối lục đồng, từ khi bị bản thân lấy được, chỉ phát huy một lần duy nhất khi giao thủ với Trùng thánh ở Đông Tinh vực.

- Đồng huynh, nếu không ngươi tới giúp đỡ chút đi?

Vương Song nhìn về phía đối phương, ánh mắt mong đợi mở miệng nói.

- Vủa.

Khối lục đồng trong nháy mắt biến mất, lao vào trong cơ thể hắn.

Qua một lúc, sắc mặt Vương Song sụp đổ, lần này, tất cả viện trợ bên ngoài đều hết rồi.

Nhưng mà, lúc này, sâu trong đầu Vương Song, một trong ba hạt giống, thuộc về chùm sáng tương lai kia bỗng nhiên tràn lan từng tia năng lượng ba động, từ trong đầu Vương Song tràn lan ra.

Những năng lượng này trắng noãn không vết, thoáng như phi tiên, trong suốt như tuyết, ở trước mắt mình bắt đầu chậm rãi tụ tập, dường như tạo thành vật gì đó, Vương Song tò mò nhìn lại, trong mơ hồ, nhìn như là một cây cầu.

- Cầu? Chẳng lẽ để cho ta đi qua cây cầu này sao?

Vương Song nhẹ giọng tự nói, cảm thấy có chút nghi hoặc.

Nhưng mà hắn cũng không đường đột cắt ngang, mà lẳng lặng nhìn tất cả những thứ này, hắn cũng muốn biết, Tam thế thân rốt cuộc muốn làm gì.

Rất nhanh, một cái cầu nhỏ khí tức vô cùng mộng ảo xuất hiện, thân cầu trắng noãn, tràn đầy khí tức mộng ảo dường như vượt qua hai kỷ nguyên.

Vương Song nhìn cây cầu kia, ánh mắt nhất động, lần nữa thử nghiệm, bước ra một cước, giẫm ở đầu ầu, nơi đặt chân, cảm giác giống như giẫm ở trên vùng đất bằng, có một cảm giác rất thực.

Lần này, không có chuyện kinh khủng phát sinh, khiến Vương Song cảm thấy vô cùng vui mừng, ngay sau đó toàn bộ thân ảnh hắn đạp ở phía trên, một bước, một bước tiến về phía trước.

Vương Song nhìn hai bên, bỗng nhiên cảm giác được 1 phiến hỗn độn, không sai, chính là hỗn độn, hai bên cầu, tối tăm mờ mịt một mảnh, thỉnh thoảng, có thể nhìn thấy một tia lưu quang, khiến cho mảnh không gian tối tăm mờ mịt này có một tia sinh cơ.

Hắn giống như vượt qua một khoảng thời gian, từ đầu bên này của thời gian đi đến một đầu bên kia, dù cho có Tam thế thân hình thành cầu nhỏ, Vương Song cũng cảm thấy hư vô, một cỗ năng lượng khủng bố vô song cuốn tới, dường như muốn diệt sát dị số này của hắn!

- Vù.

Nhưng mà cầu nhỏ dưới người Vương Song bỗng nhiên phát ra quang mang vô lượng hình thành một vòng bảo hộ to lớn, ngăn cản luồng năng lượng này.

Giống như đá ngầm trong sóng biển, mặc cho gió táp sóng xô, ta từ thản nhiên đến bất động.

Vương Song thấy thế, thân ảnh khẽ động, tăng nhanh tốc độ, theo tốc độ tăng tốc, năng lượng kinh khủng bên ngoài cũng càng thêm cường đại, giống như thủy triều cuồn cuộn, cần phải chém giết hắn!

Vương Song có thể cảm nhận được cầu dưới thân mình lúc này đã bắt đầu lộ ra xu hướng suy tàn, cầu nhỏ hư ảo cũng hơi rung rung, Tam thế thân dù sao còn chưa cô đọng thành công, cưỡng ép vận dụng, đối với hắn bản thân tổn thương cũng to lớn.

- Vút.

Vương Song tăng tốc độ của mình lên tới cực hạn, cước bộ vừa rơi trên cầu, sau một khắc, cầu nhỏ hư ảo ầm vang sụp đổ, lần nữa nhìn lại, phía sau bị một mảnh mê vụ bao phủ, giống như phủ bụi lịch sử, vĩnh viễn bị vùi lấp ...

Cửa ra ở trước mặt Vương Song, cách hắn chỉ có một bước, Vương Song chăm chú nhìn cảnh tượng phía sau, ngay sau đó xoay đầu lại, nhìn về phía trước, bước ra một bước, thân ảnh biến mất ở trong chùm sáng.

...

Vương Song lần nữa mở to mắt, phát hiện mình đang đứng ở trên một bậc thang, hắn nhìn lên, trong mơ hồ, có thể nhìn thấy chỗ đỉnh núi, có một đại môn, đứng sừng sững ở đó, giống như thiên môn trong truyền thuyết!

Quay đầu nhìn lại, phía dưới rất xa xa, trong mơ hồ có mấy cái chấm đen nhỏ, nhãn thần Vương Song ngưng tụ, tu hành nhiều năm thiên nhãn thi triển, lập tức nhìn thấy đó chính là những thân ảnh trước đó leo lên.

Bọn họ ở đi qua mình, lúc trước còn cười nhạo mình tiến vào trong rừng!

- Ta đây sắp đến đỉnh núi rồi!

Trong mắt Vương Song lóe lên một vòng minh ngộ, hắn nhìn về phía những người kia, lúc này, bọn họ đều đầu đầy mồ hôi, giống như gánh vác 10 vạn ngôi thần sơn, mỗi một bước, cũng gian khổ hết sức.

- Hắn, hắn không phải đã tiến vào một trong rừng rồi sao? Làm sao có thể ở phía trên!

Bạn cần đăng nhập để bình luận