Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1676: Man Hoang huyết chiến! (2)

Một ngón tay hạ xuống, không gian trước mắt trực tiếp hóa thành một mảnh hư vô, chỉ có một ngón tay khổng lồ thông thiên sừng sững, tựa như bất diệt.

Chiến mâu trong tay Long Huyền Nhất lúc này bắt đầu thức tỉnh, từng tiếng long ngâm vang lên, vang vọng cả bầu trời, cuối cùng chiến mâu hóa thành một cái bóng rồng màu lam, lân phiến trên đó đều là như ẩn như hiện.

- Thanh Long thương trong đó ẩn chứa một thành chiến hồn của Thanh Long thượng cổ, ta cũng không tin còn không cách nào đánh bại ngươi!

Long Huyền Nhất nổi giận quát, chiến mâu trong tay cùng một kích của Vương Song đánh với nhau cùng một chỗ, vô số năng lượng cuồng dũng dâng trào, mảnh trời đất này hoàn toàn bị vỡ vụn bao phủ thân ảnh bọn họ.

Không biết qua bao lâu, không gian vô cùng hỗn loạn này mới chậm rãi khôi phục lại, rất nhiều người xung quanh đều tò mò nhìn lại, muốn biết kết quả cuối cùng, sau một khắc, hai đạo thân ảnh hiện lên, bị không gian lực vô tận bao vây, nhưng quanh thân bọn họ đều phát sáng, ngăn cản ở bên ngoài năng lượng hư vô này.

Thần sắc Vương Song bình tĩnh, trên vai có một cái lỗ lớn xuyên qua, mà trên thân thể Long Huyền Nhất cũng có một cái lỗ lớn xuyên qua, vô cùng đáng sợ.

- Ta thua!

Nhìn thương thế trên người Vương Song đang khôi phục với một loại tốc độ đáng sợ, Long Huyền Nhất hít một hơi thật sâu, trầm giọng mở miệng nói.

Vừa dứt lời, Long Huyền Nhất cũng không nán lại nữa, xoay người trực tiếp xé rách không gian rời đi, thương thế trên người hắn quá nhiều, nếu là võ giả Hóa Thần bình thường thì mỗi một vết thương đủ để làm hắn mất mạng, cũng chính là do thân thể của hắn đủ mạnh, vì vậy nó chỉ là vết thương vừa phải, không tính là trí mạng.

Nhưng nếu tiếp tục, Long Huyền Nhất chắc chắn nhất định sẽ chết.

Nhìn thấy Long Huyền Nhất vừa rời đi, Vương Song cũng không đuổi theo, từ trận chiến này, hắn cũng chỉ là xuất ra tám phần lực lượng. Chất lượng của thiên kiêu Đông Tinh Vực này thật sự làm cho hắn vô cùng kinh hãi, so với Tây Tinh Vực thật sự không phải mạnh hơn một bậc, hai bậc. Dù sao đây cũng chỉ là vùng đất hoang, không phải là khu vực hạch tâm của Đại Tần đế quốc nhưng lại có nhiều thiên kiêu như vậy, nếu đổi thành những nhân vật cấp bậc chân chính đứng đầu của Đại Tần đế quốc, hắn có phải là đối thủ hay không, Vương Song thầm nghĩ.

Long Huyền Nhất vừa đi, những người xung quanh đang xem trận chiến cũng rời đi, đồng thời kết quả trận chiến này cũng nhanh chóng lưu truyền ra ngoài. Trận đầu tiên Vương Song đã đánh bại Long Huyền Nhất, thực lực còn mạnh hơn so với Dương Mạt rất nhiều, bộ lạc phương viên mấy ngàn vạn dặm đều không ngừng lưu truyền tin tức của Vương Song và Dương Mạt.

Người sợ nổi tiếng, hai người Vương Song liên tục đánh bại ba gã thiên kiêu của Đại Tần đế quốc, giống như một quả bom ở trong nước sâu kích nổ, gây nên vô số sóng gió.

Cả đám thiên kiêu tự xưng là bất phàm đều xuất hiện trên đường đi của Vương Song, tuyên bố khiêu chiến Vương Song, muốn mượn trận chiến này để nổi tiếng.

Đáng tiếc, những thiên kiêu xuất hiện sau này hầu như không có ai sánh bằng Long Huyền Nhất, thậm chí ngay cả cấp độ của u Dương Thiên cũng rất ít. Vương Song cũng hiếm khi ra tay, phần lớn đều là do Dương Mạt tự mình ra tay đánh bại đối phương.

Giống như là một quả cầu tuyết, bọn họ đánh bại thiên kiêu càng ngày càng nhiều, nhưng mà hấp dẫn thiên kiêu càng ngày càng chất lượng cao, vừa mới bắt đầu Dương Mạt còn có thể tương đối tùy ý, nhưng theo thời gian trôi qua, đối thủ mà hắn gặp càng ngày càng mạnh mẽ hơn, Dương Mạt mấy lần nôn máu, thiếu chút nữa bị đối phương đánh trọng thương, may mắn có Niết Thánh Thuật, mới không ngừng phản bại thành thắng, đánh bại đối thủ.

Phương viên mấy ngàn vạn dặm, không ai biết rốt cuộc có bao nhiêu thế lực, bao nhiêu bộ lạc, rất nhiều bộ lạc đều là mai danh ẩn tích, không muốn tiếp xúc với thế giới bên ngoài nhưng thực lực của những bộ lạc này không thể nghi ngờ, đều là nhất đẳng đáng sợ.

Ngay cả bộ lạc ở ẩn như vậy, cũng không khỏi tức giận khi nghe tin hai người Vương Song và Dương Mạt chuẩn bị chiến đấu đến tận Tần Hoàng Thành.

- Thật là một đám tiểu tử kiêu ngạo, lại dám khi dễ chúng ta như thế, thật coi Đông Tinh Vực ta không có người!

Rất nhiều bộ lạc bất tử đều giận dữ, nói là Đông Tinh vực nhưng trên thực tế lại là cảm giác những bộ lạc bọn họ nằm ở nơi hoang vu của Đại Tần đế quốc bị hai tiểu bối xâm nhập, về sau người trong tộc của bọn họ đi ra ngoài còn không bị người khác chê cười, còn có mặt mũi gì đối mặt với thiên kiêu khác.

Bởi vậy, những lão quái vật này thả tất cả thiên kiêu trong tộc bọn họ ra ngoài, để cho bọn họ đi tìm Vương Song và Dương Mạt và mang về thi thể của hai người bọn họ.

- Nếu như hai người bọn họ không chết, các ngươi cũng không cần trở về!

Trong bộ lạc cổ xưa, từng vị lão giả khí tức khủng bố lạnh nhạt nói.

Một thanh niên thiên kiêu trẻ tuổi có khí tức đáng sợ nghe vậy, không nói gì thêm, trực tiếp xé rách không gian, bay về phía con đường Vương Song phải đi qua.

Bạn cần đăng nhập để bình luận