Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 503: Trang bị chấn động! (2)

Một nam hài mới mười bốn tuổi đi lĩnh được một chén cháo, hai cái bánh bao trắng, thật cẩn thận đưa đến một bên, một tiểu cô nương quần áo tả tơi nhìn sơ qua như bị thiếu dinh dưỡng đang ngồi xổm một chỗ, nhìn khoảng bảy tám tuổi, trừng một đôi mắt to đen, có chút chảy nước miếng khi nhìn thấy đồ ăn trong tay ca ca.

- Xì sụp....

Nghe thấy ca ca nói, tiểu cô nương mạnh mẽ húp một ngụm lớn cháo đặc, không để ý đến cháo bên trong còn toả ra hơi nóng bỏng.

Bánh bao trong tay nam hài cũng đưa có tiểu nữ hài, tiểu nữu hài uống bát cháo lại ăn một ngụm bánh bao, vẻ mặt hạnh phúc nhưng nhìn thấy ca ca mình dường như không có đồ ăn, tiểu nữ hài nhìn một cái bánh bao còn lại trong tay mình, đưa cho ca ca mình.

- Ca ca, ta ăn no rồi, ngươi ăn đi!

- Ca ca không đói, ngươi ăn đi, ca ca vừa nãy đã ăn rồi!

Nam hài lắc đầu, nhưng yết hầu của hắn nuốt lên xuống cũng rõ ràng là cố nhịn đói khát!

- Đây!

Một bên một đôi bàn tay to trực tiếp đưa qua một chén cháo, hai cái bánh bao.

Hai người nhìn lại, là một binh lính mặc quân trang, binh lính nhìn thấy bọn họ, cười nói:

- Thành chủ nói, hễ là ai trong thành phố Giang Nam bằng lòng rời đi đều sẽ cho các ngươi ăn no, hiện tại hãy ăn cháo và bánh bao để lót dạ, về đến Thiên Chi Thành còn có nhiều thức ăn hơn!

- Ở Thiên Chi Thành, chỉ cần ngươi trả giá bằng lao động là có thể lấy được đồ ăn, không có bất kể kẻ nào dám cắt xén, thậm chí nếu như tòng quân còn thường xuyên có thịt để ăn, cuộc sống của người nhà cũng có cải thiện rất lớn!

Nam hài cầm cháo và bánh bao binh lính đưa cho, vẻ mặt cảm kích nhìn đối phương.

- Cảm ơn thúc thúc!

Tiểu cô nương mở miệng nói, âm thanh thanh thuý, nói xong, ánh mắt tha thiết nhìn binh lính, hỏi:

- Thúc thúc, ta cũng muốn đi làm việc, ta có thể làm cái gì?

- Ha ha, tiểu tử kia, ngươi còn nhỏ, hiện tại nhiệm vụ chủ yếu của ngươi chính là học tập, ở Thiên Chi Thành chúng ta có trường học chuyên biệt, đợi cho ngươi học được nhiều kiến thức mới là thời điểm để ngươi trả giá cho Thiên Chi Thành!

Binh lính cười ha ha, sờ đầu tiểu cô nương, lập tức rời khỏi.

Nam hài cùng cô bé nhìn bóng dáng binh lính rời đi, trong lòng không biết vì sao đột nhiên vui vẻ, tựa như tương lai vô cùng sáng lạn tràn ngập hy vọng.

- Tòng quân sao, sau này ta cũng muốn trở thành một binh lính vĩ đại, thậm chí là sĩ quan!

Trong lòng nam hài lặng lẽ nghĩ.

Một nơi khác, có lão nhân, có hài tử, có nữ nhân tất cả đều giống nhau, những cử chỉ ấm áp làm cho bất an trong lòng của những người sống dần dần ổn định lại, đối với Thiên Chi Thành không hề mê mang mà tràn ngập tin tưởng!

- Tiểu Song, cách này của ngươi thật lợi hại, vốn tất cả mọi người đều có chút bất an, thế này kháng cự của mọi người đối với Thiên Chi Thành vô hình trung đều tiêu tan!

Thu Báo Quốc tán thưởng nhìn Vương Song, không nghĩ tới Vương Song chỉ làm một hành động đơn giản thế nhưng có thể làm cho trên vạn người sống sót bình tĩnh lại, không khí bất an, nôn nóng vô hình trung cũng tiêu tan.

- Bọn họ đều là người thường, yêu cầu rất đơn giản, có được một nơi an toàn không cần phải chịu nhịn chịu đói là tốt! Ta có thể cho bọn họ cũng chỉ có những thứ này, dùng thiện ý đối đãi với bọn họ, tự nhiên bọn họ sẽ cảm nhận được!

Vương Song thản nhiên nói, nhìn đám người chi chít, trong mắt hắn cũng hiện lên một mạt nhu hoà.

- Vì sao ngươi đối với Tiến Hoá Giả lại không có sự bao dung này!

Thu Báo Quốc khó hiểu, Vương Song có thể bao dung người thường như vậy còn đối với Tiến Hoá Giả có thực lực mạnh mẽ lại rất ít bao dung, hắn không biết!

- Tiến Hoá Giả có thực lực mạnh quá mạnh mẽ, tương ứng dã tâm bọn họ cũng đủ lớn, suy nghĩ rất phức tạp, cầm trong tay không tốt, một người không tốt chính là một quả bom nổ chậm, bản thân ta không sợ nhưng ta còn có thân nhân, bằng hữu cùng với toàn bộ những người sống sót đều phải dựa vào ta mà sinh tồn, ta nên chịu trách nhieejmm với bọn họ!

Vương Song cười:

- Có lẽ đây chính là trách nhiệm mà các ngươi hay nói đến, năng lực càng nhiều thì trách nhiệm gánh vác cũng càng nhiều!

- Ha ha, Tiểu Song, ngươi thật sự đã trưởng thành rất nhiều!

Thu Báo Quốc cười khanh khách, nhìn Vương Song, trên mặt cũng hiện ra vui mừng:

- Sư đoàn 21 giao cho ngươi, ta cảm thấy rất yên tâm!

Thiên Chi Thành, mấy người Triệu Hân, Đổng Châu sắc mặt vui mừng như điên, Vương Song phái người truyền tin đến, bọn họ cũng biết được tình hình của thành phố Long Giang, trang bị vũ khí trong kho quân dụng cùng với những người dân còn sống.

Nhưng làm cho bọn họ vui nhất chính là gần mười ngàn người dân kia, hiện giờ toàn bộ Thiên Chi Thành sung túc vô cùng, khiếm khuyết duy nhất chính là người, đợi đến khi chiếm được thành phố Giang Nam, các loại công nghiệp nặng nhẹ, công nghiệp chế tạo, vân vân, chỗ nào cũng cần lượng lớn nhân thủ, có người mới có thể phát triển, nếu không đủ người dân thì tất cả chẳng khác nào xác rỗng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận