Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 702: Rút lui!

- Lão Hứa, dáng dấp ta đẹp, vóc người đẹp, ngươi chọn ta, ta có thể bồi ngươi ngủ!

- ...

Vì muốn sống, mọi người đều liều mạng cầu khẩn Hứa Minh Hải, trải qua cảnh vừa rồi, bọn họ mới biết lòng người lạnh lẽo đến mức nào, chỉ có thể dùng toàn bộ hy vọng ký thác lên người của Hứa Minh Hải mà thôi.

- Lão Hứa, van cầu ngươi, mang ta đi đi, ta thật sự không muốn chết ở đây, hu hu...

Đám người Hình Ưng lạnh nhạt nhìn những người trước mặt, bọn họ cũng biết tiến sĩ Hứa muốn đưa toàn bộ rời đi, nhưng đây là dãy núi Đại Hưng, khắp nơi đều là biến dị thú vô cùng khủng khiếp, nếu thật sự mang dẫn theo tất cả, e rằng bọn họ cũng sẽ bị liên lụy mà chết. Cho nên, bọn họ thà nhẫn nhâm bỏ lại những người này, chỉ dẫn theo những người quan trọng nhất.

Hứa Minh Hải chậm rãi nhìn mọi người, trong ánh mắt lộ ra vẻ bi ai, hắn là một bác sĩ, thầy thuốc tâm như phụ mẫu, hắn không nỡ nhìn những người này chết sạch ở đây, nhưng hắn cũng hiểu ý của đám người Hình Ưng, dãy núi Đại Hưng này kinh khủng vượt xa tưởng tượng của bọn họ, nếu không, dựa vào thực lực kinh khủng của bọn họ sẽ không bỏ qua nhiều người như vậy.

- Trịnh Viễn, Trương Hách...

Cuối cùng, tiến sĩ Hứa chậm rãi lên tiếng, ba nam hai nữ, nghe tiến sĩ Hứa lên tiếng, năm người được gọi tên mừng đến òa khóc, có chút kích động đi về phía trước, những người không được gọi tên thì trở nên vô cùng tuyệt vọng.

- Đi thôi!

Hình Ưng thấy tiến sĩ Hứa đã lựa chọn xong, lập tức dẫn người rời đi, lúc này, không biết là ai, đột nhiên xong về phía tiến sĩ Hứa.

- Nếu bọn ta không đi, lão già này cũng chỉ có thể ở lại 9a6y!

Một thanh âm điên cuồng vang lên, một nam tử trung niên cầm dao gọt trái cây trong tay, chợt xông về phía tiến sĩ Hứa.

- Tự tìm đường chết.

Đám người Hình Ưng đều là Tiến Hóa Giả cấp chín, phản ứng rất nhanh, nhìn thấy cảnh này, nhất thời biến sắc, tiến sĩ Hứa chính là người quan trọng nhất mà bọn họ cần bảo vệ, một khi xảy ra sai sót, ai trong bọn họ cũng không thể đối mặt với sáu vị ở ngoài kia, bởi vậy, Hình Ưng chỉ tay một cái, một kình phong vô cùng khủng khiếp xuất hiện, hình thành một chỉ phong, trục tiếp xuyên qua lồng ngực của nam tử kia.

- Ầm

Nam tử kia trực tiếp bay ngược lên, rời xuống phía sau mọi người, ngã trên mặt đất, máu ở trước ngực không ngừng chảy ra.

- Các ngươi, còn ai muốn chết nữa, ta ở đây tác thành luôn!

Đám người Hình Ưng lạnh nhạt nhìn đám người kia, trong lòng có chút tức giận, ra tay với bọn họ, bọn họ còn có thể tha thứ, nhưng ra tay với Hứa Minh Hải , bọn họ tuyệt đối không thể tha.

- Được rồi, các vị, chúng ta đi thôi!

Hứa Minh Hải trầm giọng lên tiếng, nhìn những người còn lại vô cùng tuyệt vọng, hắn không khỏi mềm lòng, dò hỏi:

- Chẳng lẽ không có cách nào đưa bọn họ theo sao?

- Thấy ánh mắt Hứa Minh Hải khẩn cầu, Hình Ưng thở dài, đối xử không giống với TNM lúc nãy,

- Haiz, tiến sĩ Hứa, ra sự bọn ta không phải là lòng dạ ác độc gì, một khi mang theo những người kia, có thể chúng ta không ai có thể ra ngoài được nữa, ngươi ở đây chắc cũng nhìn thấy năm con Thú Vương biến dị ở ngoài kia rồi, nhưng ngươi không biết trong dãy núi Đại Hưng có tận mười con khủng khiếp giống như vậy, mà số lượng cường giả nhất giai có thể đánh nhau với bọn chúng chỉ đếm trên đầu bàn tay thôi, toàn bộ đều đang ở ngoài kia chống cự với năm con Thú Vương để giúp các ngươi kìa.

Nghe Hình Ưng nói như vậy, đám người Hứa Minh Hải lại trầm mặc, cũng hiểu việc mang toàn bộ mọi người rời đi là chuyện không thể nào.

- Nhưng mà, các ngươi cũng đừng nản chí, sau khi chúng ta trở về, cũng sẽ nghĩ biện phát cứu những người kia ra ngoài, bây giờ Tiến Hóa Giả nhân loại cũng nhiều vô kể, nói không chừng qua mấy tháng, nửa năm, chúng ta lại có thể xuất phát càn quét dãy núi Đại Hưng này! Chỉ cần các ngươi kiên trì, có lẽ sẽ có thể sống sót.

Đám người Hình Ưng nhẹ giọng nói, an ủi mọi người, cũng an ủi tiến sĩ Hứa, đám người LTP nghe vậy, trong lòng đều cười thầm, còn giả làm vương giả gì chứ, quét sạch toàn bộ dãy núi Đại Hưng, không bị Thú Vương ở đây tiêu diệt đã là cảm tạ trời đất rồi.

- Nhưng mà, bọn họ cũng hiểu Hình Ưng là đang an ủi mọi người, nói khó nghe một chút, là cho bọn họ hy vọng, mặc dù rất mong manh, nhưng vẫn là một cái phao cứu mạng.

Mọi người nghe vậy, vẻ mặt quả nhiên đã tươi tỉnh hơn, không còn tuyệt vọng giống như trước nữa. Tiến sĩ Hứa thấy vậy, cũng thấp giọng thở dài, không đành phá vỡ giấc mộng xinh đẹp của bọn họ, để cho bọn họ tin tưởng vào sự sống còn tốt hơn là tuyệt vọng.

Đám người Hình Ưng lập tức dẫn theo bảy người đi ra ngoài, lần này, không ai đòi theo nữa, vẻ mặt hờ hững nhìn cứu tinh của mình rời đi.

Mà lúc này ở bên ngoài sáu người và năm con biến dị thú đánh nhau vô cùng kịch liệt, thực lực của Thần Hộ Thiên Xuyên đúng là đã mạnh hơn, conCự Đại Xà Vương đang chiến đấu với hắn thì thương tích khắp người, vảy màu xanh rơi càng ngày càng nhiều, máu rơi đầy trên mặt đất, dường như sắp tụ thành một cái đầm nhỏ.

- Ầm

Bạn cần đăng nhập để bình luận