Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 332: Họp ba bên!

Nói thật, hắn cũng là một trong những người biết được tin tức này đầu tiên, nghe nói bộ đội Sư 21 và Vương Song liên thủ nhưng vẫn không ngờ lại bị một đàn chưa đến một ngàn con Zombie đánh lui, trong lòng hắn khiếp sợ không thôi, Vương Xuyên có sức mạnh thế nào, hắn còn không biết sao, xem như là ở trong thành phố Hoa Tân, cũng tuyệt đối có thể xem là hạng nhất, Tiền Tam tuyệt đối có nhất tịch của Vương Song!

Đã có cao thủ như vậy áp trận mà bọn họ vẫn bị đánh lui, hắn không thể khiếp sợ trước loại tình huống bá đạo này sao được. Cho nên, hắn vẫn rất cẩn thận đối với lần hành động này, sợ sẽ bị bọn họ liên thủ hãm hại!

- Lôi đội trưởng, thực lực của Sư 21 ai cũng biết rất rõ, đến cả bọn họ mà còn không thể thu phục, thậm chí còn phải liên thủ với chúng ta, chắc chắn là cực kỳ nguy hiểm, không biết thực lực của những Zombie kia rốt cuộc thế nào?

Lần này, vẫn là Vân Không lên tiếng, vẻ mặt ngưng trọng nhìn Lôi Thành.

Nếu Lôi Thành không có lời giải thích hợp lý cho hắn, hành động lần này, cho dù hắn cho từ bỏ cũng sẽ không tùy tiện tham gia.

Những người đang ngồi đây vốn còn đang cười nhạo, sau khi nghe Vân Không nói như vậy, không khỏi chấn động, dần trầm mặc, lẳng lặng chờ đợi đáp án.

Vẻ mặt Lôi Thành có một chút kỳ quái, nhìn mọi người mọi:

- Lần này, người của Sư 21 và Vương Song cộng lại gần sáu trăm người, Tiến Hóa Giả mười mấy người, bị không đến một ngàn con Zombie đánh lui!

- Cái gì!

- Mấy trăm bộ đội vũ trang hạng nặng mà bị một đám Zombie chưa đến một ngàn con đánh lui, sao có thể!

- Có phải ngươi đang nói giỡn không?

- ......

Mọi người nghe Lôi Thành nói vậy thì biến sắc, không dám tin vào lời nói của đối phương. Sáu trăm quân nhân, mười mấy Tiến Hóa Giả, sức mạnh như vậy thật sự đã gần bằng một nửa sức mạnh của bọn họ, vậy mà lại không thể có được lương khố, còn bị một đám Zombie chưa đến một ngàn con đánh lui, nếu chuyện này không phải là do Lôi Thành nói, bọn họ nhất định còn tưởng có kẻ nào đó đang nói vớ vẩn.

Ngay cả Vân Không và Cố Ngôn đều biến sắc, bọn họ đều biết sức mạnh của Sư 21 và Vương Song như thế nào, đặc biết là Vân Không, lúc chính mắt hắn nhìn thấy sức mạnh của Vương Song khi giết Cuồng Đao, thật sự còn mạnh hơn hắn không chỉ một bậc.

Nhưng sức mạnh như vậy mà còn không thể lấy được lương khố, vậy có thể thấy được đám Zombie ở trước lương khố kia cường hãn cỡ nào.

Nhìn thấy mọi người giống như ong vỡ tổ, lần này Lôi Thành không nói gì nữa, mà chính Trương Thiên Khải lên tiếng, đối mặt với những thế lực chi chủ đứng đầu của thành phố Hoa Tân nói:

- Mọi người đừng lo lắng, tuy rằng đám Zombie kia lợi hại, nhưng nếu thế lực ba bên liên thủ, nhất định có thể đạt được thắng lợi cuối cùng!

- Cho nên ở đây, ta muốn hỏi một chút, có ai muốn tham gia hành động lần này không?

Nghe Trương Thiên Khải nói vậy, mọi người đều trầm mặc, chuyện tốt tất cả mọi người đều muốn làm, nếu chỉ là một trận chiến đơn giản, bọn họ có thể đi trợ giúp phất cờ hò reo, nhưng nếu là bọn họ đánh, bọn họ thật sự không muốn.

Bọn họ cảm thấy, tính mạng của bản thân quý giá hơn những người thường kia nhiều lắm, người bình thường chết bao nhiêu bọn họ cũng sẽ không đau lòng, nhưng nếu bản thân bọn họ chỉ rơi một cọng tóc thôi cũng cảm thấy vô cùng đau lòng.

Bây giờ nghe được chuyện bọn họ phải lên chiến trường, một đám đều im lặng, chờ người khác lên tiếng.

Trương Thiên Khải nhìn thấy cảnh này, chân mày nhíu chặt lại, nhìn Lôi Thành, thần sắc của Lôi Thành xuất hiện vẻ lực bất tòng tâm.

Chậm rãi hít một hơi sâm, hắn còn đang muốn nói gì đó, lúc này, Vân Không lại hỏi lần nữa:

Trương thị trưởng, không biết người của Sư 21 có nói chúng ta sẽ được phân bao nhiêu lương thực trong lương khố không?

Lời này vừa nói ra, ánh mắt mọi người đều sáng lên, đây mới là mấu chốt, nếu số lượng lương thực đủ nhiều, bọn họ cũng không để ý mạo hiểm một lần, không phải có câu thành ngữ thế này sao, được năm mươi phần trăm lãi, nó sẽ bí quá hóa liều; vì một trăm phần trăm lãi, nó sẽ đạp lên hết tất cả luật lệ nhân gian; có ba trăm phần trăm lãi, nó sẽ dám phạm bất kỳ tội lỗi nào, thậm chí có bị treo cổ, đối với bọn họ mà nói những lời này rất hợp với bọn họ.

Chỉ cần có đủ lợi ích, bọn họ có thể bỏ xuống tất cả lo lắng.

Nghe vậy, Trương Thiên Khải trầm mặc một chút, rồi chậm rãi nói:

- Ít nhất năm trăm ngàn tấn! Hơn nữa bọn họ còn đồng ý với chúng ta, chỉ cần chúng ta đồng ý xuất binh, vậy bọn họ sẽ cho chúng ta hai phần lương thực!

- Hai phần!

Vân Không nhướng mày, sắc mặt có chút khó coi,

- Như vậy có khác nào bảo bọn ta là ăn mày đâu!

Sắc mặt những người khác cũng có chút khó coi, Sư 21 quá keo kiệt rồi đó, mấy trăm ngàn tấn lương thực mà chỉ đồng ý cho bọn họ hai phần, thật sự xem bọn họ là lao động miễn phí sao!

Bọn họ không khỏi có chút bất mãn đứng lên.

Trương Thiên Khải lại nhìn đám người Vương Không, cười khổ một tiếng rồi giải thích:

Các ngươi không cần phải thế, phải biết rằng tin tức lương khố này là do Sư 21 trả giá rất lớn mới có được, bọn họ đã tổn thất vô cùng thảm trọng, có thể cho chúng ta hai phần đã xem như rất tốt rồi, hơn nữa, bọn họ cũng chỉ cho Vương Song hai phần mà thôi! Giống với chúng ta!

Bạn cần đăng nhập để bình luận