Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2333: Quay về!

Vương Song đứng dậy, nhìn đám người, nhất cử nhất động, có một loại khí thế không tên lưu động.

– Không nghĩ tới ngươi vậy mà là người đầu tiên tấn thăng thánh giả, chúc mừng ngươi!

Vương Song nhìn Thạch Hạo, khẽ cười, nói.

Thạch Hạo bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Vương Song:

– Vương Song đại ca, ngươi rõ ràng cũng có thể tấn thăng đến cảnh giới Thánh Giả mà!

– Ha ha, ta có nguyên nhân của chính mình.

Vương Song lắc đầu, không có giải thích cặn kẽ.

Nhìn tinh không xa xôi, Vương Song tựa như thấy được đám người Áo Đô:

– Hử, cũng không biết đã trôi qua bao lâu, đám người Áo Đô vẫn còn ở nơi này.

– Chí Tôn Lô còn chưa mở ra, ai cũng đừng nghĩ rời đi!

Giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Tuyết Nguyệt Thanh truyền đến, Vương Song nhìn đối phương, khẽ cười nói:

– Đa tạ Tuyết tiểu thư trước đó xuất thủ.

– Không cần cám ơn ta, trước đó ngươi cũng đã giúp ta, hơn nữa, lần này ta tiến vào, cũng là nhận ủy thác của người khác!

Tuyết Nguyệt Thanh lắc đầu, bình thản nói.

– Nhận ủy thác của người khác? Ai?

Trong mắt Vương Song lóe lên một vòng quang mang.

– Thanh Liên Đế Quân.

Tuyết Nguyệt Thanh chậm rãi nói, tất cả mọi người nghe vậy, thần sắc đều biến đổi:

– Không ngờ là Đế Quân lão nhân gia bảo ngươi tiến vào.

– Chẳng lẽ Đế Quân đã sớm biết sẽ có một màn này, cho nên sắp xếp truyền nhân Yêu Đế cũng tiến vào!

Tất cả mọi người đều hết sức kinh ngạc, chẳng lẽ Thanh Liên Đế Quân từng tiến vào nơi này?

– Ta không rõ lắm, chuyện này phải chờ tới khi các ngươi ra ngoài rồi tự mình hỏi.

Tuyết Nguyệt Thanh lắc đầu, không nói thêm gì.

Đám người thấy thế, trong lòng thoáng qua vô số suy nghĩ, ngay sau đó nhìn về phía Vương Song.

– Nếu mọi người đều đã đột phá, cũng nên đi tính sổ một phen thôi, thiên kiêu dị vực lần này, một tên cũng không lưu lại!

Vương Song trầm giọng mở miệng.

Tất cả mọi người đều gật đầu, trong mắt phóng ra một cỗ cừu hận khắc cốt ghi tâm, đám cường giả bên bọn họ tử thương có thể nói là thảm trọng, Phật Tử chiến tử, Vương Huyền chiến tử, Sư Phẫn chiến tử, thiên kiêu ở thánh địa vẫn lạc càng nhiều vô số kể, mặc dù bên dị vực cũng tổn thất vô số cường giả, nhưng trong mắt bọn hắn rõ ràng còn vẫn chưa đủ!

"Phịch "

Bỗng nhiên, trên bầu trời, Nhân Hoàng Bút giống như Thanh Ngọc rơi xuống, tản ra một cỗ lực lượng hoàng đạo, cả đám người giật mình, trong mắt lóe lên một vòng khát vọng, đây chính là bảo vật Nhân Hoàng chấp chưởng trước kia, thật sự có thể nói một bút đoạn sinh tử!

Theo một ý nghĩa nào đó, người có thể chấp chưởng Nhân Hoàng Bút chỉ có Hoàng Giả vạn thế!

Cho nên, bọn họ đều khát vọng lấy được, đây là một loại tượng trưng cho thân phận!

Nhưng mà, Nhân Hoàng Bút có linh, lại trực tiếp rơi về phía Vương Song, trực tiếp rơi vào trong tay Vương Song, lộ ra một cỗ hàm ý mừng rỡ, tôn kính.

Vương Song hơi tò mò nhìn thứ được gọi là Nhân Hoàng Bút này, không biết vì sao, từ trong lòng hắn vậy mà dâng lên một loại cảm giác quen thuộc, không khỏi đưa tay nắm cây bút này trong tay.

"Ầm "

Giây phút hắn nắm chặt tay, Nhân Hoàng Bút chấn động kịch liệt, vô số thần quang cuồn cuộn dâng trào, vô số hình bóng thánh hiền xuất hiện, giống như là đang cầu khẩn, vạn dân một lòng, thiên địa nhất thể, Vương Song cảm giác mình tựa như thấy được vĩ lực vô thượng của Nhân Hoàng đã từng một bút phán định Thiên Đạo vận chuyển!

Chẳng qua loại cảnh tượng này rất nhanh đã biến mất, Vương Song nhìn Nhân Hoàng Bút nằm yên tĩnh trong tay, không khỏi mở miệng tán thưởng:

– Không hổ danh là bảo vật Nhân Hoàng từng sử dụng, so với Thánh Binh bình thường không biết cường hãn hơn bao nhiêu!

Đến cấp độ như hắn bây giờ, một loại thánh binh đã không còn lọt vào trong mắt hắn, mặc dù còn chưa đột phá Thánh Giả, nhưng Vương Song cho rằng nội tình bây giờ của mình đã cường đại đến một trình độ kinh khủng, quy tắc luân hồi, đã được hắn triệt để nắm vững, còn tiến lên trước một bước, tạo thành quy tắc luân hồi thuộc về chính hắn!

Có thể nói, chỉ cần hắn muốn, một bước này, bất cứ lúc nào cũng có thể bước vào!

Mọi người thấy Nhân Hoàng Bút nhận chủ, cũng biến sắc, nhưng cảm nhận được thực lực bây giờ của Vương Song, trong lòng bọn họ chỉ có thể lắc đầu, bây giờ Vương Song đã trưởng thành, không còn là quả hồng mềm ai cũng có thể tùy ý nắn bóp, lại thêm thế lực sau lưng hắn, dù cho Đế tộc, hiện tại cũng phải suy đi nghĩ lại cẩn thận!

– Đáng tiếc Thánh Tôn tiền bối!

Vương Song nhẹ giọng thở dài, có chút tiếc nuối, Thánh Tôn dù sao cũng là một tôn Thánh Giả, thế nhưng trước đó đã bị Áo Đô đoạn tuyệt sinh cơ, ngay sau đó hiến tế bản thân, kích phát lực lượng của Nhân Hoàng Bút, yên lặng vẫn lạc không chút tiếng tăm gì!

Nếu có thể, Vương Song thật sự muốn lôi kéo đối phương, trở thành một phần lực lượng chống lại Dị Vực!

– Thù của Thánh Tôn lão nhân gia để ta tới báo!

Bỗng nhiên, Lam Phong lạnh lùng lên tiếng, trải qua quan chú của Bản Nguyên Đế Khi trước đó, tu vi của bọn hắn đều tăng vọt cực kì khủng bố, hắn hiện tại đã là Tôn Giả Cửu Trọng Thiên, có thể so với Áo Đô trước đó chưa đột phá Thánh Giả!

Bạn cần đăng nhập để bình luận