Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1048: Trận đấu mở màn với long kình!

Hơn nữa nhân phẩm của Vương Song bọn họ vẫn tin được, không phải loại người nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng!

Vương Song gật đầu, xem như hiểu được vì sao Hoa lão lại lo lắng như vậy, thậm chí luôn kiên trì ở lại tuyến đầu!

- Các ngươi sao không nói sớm, sớm biết như vậy ta đã cử thành phố Giang Nam chuyển một nhóm vật tư tới cho các ngươi rồi!

Vương Song có chút trách cứ mở miệng, lập tức nhìn về phía Chu Vân Nguyệt ở một bên:

- Vân Nguyệt, truyền tin tức cho đám người Triệu Hân, bảo bọn họ phái người đưa số lượng lớn vật tư khẩn cấp gửi đến thành phố Thượng Kinh, lại sắp xếp một chi bộ đội, trợ giúp thành phố Thượng Kinh xử lý công việc sau đó!

- Dạ!

Chu Vân Nguyệt nhu thuận gật đầu, lập tức rời khỏi nơi này, đi tới bên cạnh thông báo cho Triệu Hân.

Nhìn thấy Vương Song làm như vậy, trong mắt Đỗ Không lại hiện lên một tia cảm kích, nhưng hắn cũng không phải là một người biết nói cảm ơn thành lời, có một số việc ghi nhớ trong lòng là tốt rồi, không cần phải cứ treo trước cửa miệng!

Ngay khi Vương Song đang tiếp tục thảo luận với Đỗ Không về chuyện ở Thượng Kinh, bên ngoài đột nhiên truyền đến một giọng nói có chút hốt hoảng, trong giọng nói còn có sự hoảng sợ nồng đậm.

Vương Song và Đỗ Không đều không phải người bình thường, nhanh chóng đi ra, vừa định hỏi chuyện gì đã xảy ra, một nhân viên công tác đã có chút hoảng sợ chỉ vào một màn hình lớn phía trước, kêu lên:

- Tới, nó lại tới rồi!

Ánh mắt Vương Song và Đỗ Không ngưng tụ, nhìn thấy ở trong hải dương mênh mông vô bờ, một con cự thú hình thể khổng lồ xuất hiện trên mặt biển, chậm rãi bơi về phía nơi này, mặc dù hình thể giống như một tòa hải đảo trong biển, nhưng tốc độ quả thật đạt tới một loại tốc độ cực nhanh!

Nhìn bóng dáng kia, trong mắt Vương Song hiện lên một tia tinh quang!

- Con súc sinh chết tiệt này lại xuất hiện rồi!

Bên cạnh, Đỗ Không nghiến răng nghiến lợi nhìn con biến dị thú khổng lồ kia, trong mắt xuất hiện hận ý nồng đậm khó tan!

Lập tức Đỗ Không quay đầu nhìn về phía Vương Song, nói:

- Vương thành chủ, không thể để nó tới gần, nếu không căn cứ của chúng ta sẽ thật sự xong đời!

Nghe vậy, Vương Song gật đầu, bắt đầu phân phó Tô Vũ một số chuyện!

- Thành chủ, tất cả cần hết sức cẩn thận!

Tô Vũ trầm giọng nói, dù sao con biến dị thú khổng lồ này quá mức đáng sợ, trong lòng hắn cũng sợ Vương Song gặp chuyện không may.

- Yên tâm, biến dị thú có thể đánh chết ta có lẽ tồn tại, nhưng cũng không phải con Long Kình này!

Vương Song cười khẽ một tiếng, lập tức vô cùng tiêu sái rời đi.

Vương Song và Đỗ Không liếc nhau một cái, lập tức bay nhanh lên bầu trời, một người giương cánh bay cao, một người vận dụng lực lượng không gian giống như đi trên mặt đất bằng phẳng.

Hoa lão và đông đảo lão nhân cao tầng của căn cứ trong thành phố đều yên lặng nhìn bóng lưng hai người, ở trong lòng âm thầm chúc hai người may mắn.

Chẳng qua. bọn họ cũng không phải quá mức lo lắng, dù sao có đệ nhất cường giả Hoa Quốc ở chỗ bọn họ, cho dù Long Kình trước mắt có lợi hại như thế nào, nghĩ đến cũng không có khả năng khiến hai đại chí cường giả xảy ra nguy hiểm!

Đây chính là sự tín nhiệm của mọi người đối với Vương Song, đây là uy danh dùng vô số chiến tích gây dựng lên!

Một đường nhanh như chớp, hai người Vương Song rất nhanh đã tiếp cận bờ biển, một cỗ mùi hương mang theo mùi tanh của biển truyền đến, nhất thời làm cho Vương Song khẽ nhíu mày, trước tận thế, hắn rất ít khi đến bờ biển, hơi không quen với mùi tanh này!

Nhưng Vương Song cũng không quá mức để ý, đứng trên bầu trời, nhìn nước biển nhấp nhô dưới chân, cùng với mặt biển mênh mông vô tận ở xa xa, Vương Song vẫn không khỏi lộ ra một tia kính sợ, đây là kính sợ hải dương, cũng là kính sợ thiên nhiên!

Hải dương cố nhiên thai nghén ra văn minh của nhân loại, nhưng một khi phẫn nộ, cũng có thể bộc phát lực lượng khủng bố long trời lở đất phá hủy tất cả.

- Con súc sinh kia còn đang tiếp tục chạy tới bờ biển, không thể để nó tiếp cận nơi này!

Phía sau, thân ảnh Đỗ Không xuất hiện, nhìn xa xa, sắc mặt vô cùng ngưng trọng!

Vừa dứt lời, hai người Vương Song lập tức nhìn thấy sóng biển bên bờ dần dần lớn lên, một sóng đánh vào bờ, phát ra từng đợt sóng lớn vỗ vào bờ!

“Ào ào”

Nhìn những con sóng trắng như tuyết đập vào đá ngầm, hai người Vương Song đều có chút ngưng trọng, con long kình này cách bờ càng ngày càng gần!

- Đi!

Khẽ quát một tiếng, thân ảnh Vương Song hóa thành một đạo tia chớp màu đen bắn ra ngoài, đảo mắt đã biến mất ở chân trời!

Đỗ Không cũng thật sâu liếc nhìn mặt biển màu lam vô tận, dưới chân nhoáng lên một cái, thân ảnh lập tức biến mất!

Trong hải dương xa xa, long kình lấy tốc độ 14 hải lý điên cuồng bơi về phía trước, mỗi một cái xoay người, đều khơi dậy sóng biển vô tận, hai con mắt có thể so với xe tải, vẻ mặt hung tàn nhìn về phía trước, dường như đang suy nghĩ nên làm thế nào triệt để hủy diệt căn cứ trước đó từng làm nó bị thương!

Bạn cần đăng nhập để bình luận