Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1508: Lần thứ ba giao thủ

- Phản đồ, mọi người xuất thủ, giết nàng!

Đệ tử khác cũng lần lượt kịp phản ứng, gầm lên giận dữ, từng đạo từng đạo Nguyên Lực bạo phát, hướng về Đường Tâm Liên.

Đám người Vương Song ngây ngốc nhìn hết thảy, nhìn bọn hắn đấu tranh nội bộ!

- Ta đây là vì tông môn...

Đường Tâm Liên khẽ than thở một tiếng, dường như muốn giải thích cái gì, nhưng nhìn thấy sự phẫn nộ trong mắt của đám đệ tử, biết mình giải thích như thế nào bọn họ cũng nghe không vào, ánh mắt nàng dần dần trở nên lạnh lùng.

- Vì tông môn, chỉ có thể hi sinh các ngươi!

Đường Tâm Liên tự nói một tiếng, Ngọc Tịnh Bình trong tay chấn động, trong đó tiếng kêu thảm thiết trong nháy mắt biến mất, giờ khắc này, đám người Vương Song đều phát giác được khí tức hai tên Hóa Thần trong nháy mắt đã biến mất!

Hai tên Hóa Thần Lý Đông Đào, Tiền Lâm… vẫn lạc!

Đường Tâm Liên đánh chết hai tên đồng môn Hóa Thần, lập tức ánh mắt lãnh khốc nhìn những đệ tử khác chung quanh, sau một khắc, từng đạo từng đạo ánh sáng sáng chói từ trên thân nàng bạo phát ra, mơ hồ ở có Đại Đạo Chi m xuất hiện.

Nguyên Linh thể, Thân Dữ Đạo Hợp, đột phá đến Hóa Thần Cảnh Giới, nhất cử nhất động mang theo thiên địa chi uy, những ánh sáng này xuất hiện trên thân thể Đường Tâm Liên, sau một khắc đã xông vào trong đám đệ tử của Nguyên Linh Tông.

- A...

- Đường Tâm Liên, ngươi thật ác độc...

- Đừng...

Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, những đệ tử Nguyên Linh Tông còn tiếp cận nàng, đã bị từng đạo từng đạo ánh sáng đánh giết...

Đường Tâm Liên đột phá đến Hóa Thần, chiến lực cụ thể mạnh bao nhiêu không ai biết, nhưng giờ khắc này, nàng bày ra lực lượng này để cho người ta kinh hãi, chỉ trong mấy tức, những đệ tử này đã bị đánh giết hết.

Thi thể rơi xuống không trung, trên mặt đất ngổn ngang thi thể đệ tử Nguyên Linh Tông, không ai còn sống sót.

- Phù...

Một đạo hỏa diễm xuất hiện trong tay Đường Tâm Liên, rơi xuống thi thể, “xoẹt xoẹt” âm thanh vang lên, những thi thể này rất nhanh đã bị đốt thành tro bụi, một trận gió thổi tới, tro tàn tiêu tán sạch sẽ, lần này, không ai biết là mình làm!

Làm xong hết thảy, Đường Tâm Liên ngẩng đầu, đôi mắt lần nữa khôi phục lại sự bình tĩnh không gợn sóng, tay áo tung bay, giống như muốn cưỡi gió bay đi, mảy may không nhìn ra đáng vẻ quyết đoán sát phạt vừa rồi.

- Vì sao chứ?

Ánh mắt Vương Song ngưng trọng nhìn đối phương, trầm giọng dò hỏi.

Đây cũng là chuyện mà trong lòng ba người Chu Thông vô cùng nghi hoặc, Đường Tâm Liên vậy mà ra tay độc ác với đồng môn của mình như thế, chẳng lẽ nàng muốn phản sư môn!

- Ta giết bọn họ, cũng là vì tương lai của Nguyên Linh Tông ta...

Đường Tâm Liên nhẹ giọng mở miệng, thanh âm như Không Cốc U Lan, có một loại khí tức nhàn nhạt biến ảo khôn lường.

- Vì tương lai của Nguyên Linh Tông?

Sắc mặt ba người Chu Thông cổ quái, Đường Tâm Liên giết tất cả đệ tử của Nguyên Linh Tông ở đây, đây không phải muốn đoạn tuyệt tương lai của Nguyên Linh Tông sao!

- Ta biết, Nguyên Linh Tông làm việc khiến ngươi rất phẫn nộ, nhưng ta không có cách nào khác, ta đã từng khẩn cầu tông môn trưởng lão, muốn hắn thu hồi mệnh lệnh, rất đáng tiếc, ta không hề có quyền nói chuyện, chí ít hiện tại ta vẫn chưa có năng lực thay đổi ý nghĩ của cao tầng tông môn điều duy nhất ta có thể làm là không đếm xỉa đến, ta cố gắp trợ giúp một vài đệ tử của các ngươi đào mệnh...

Đường Tâm Liên chậm rãi mở miệng, lời nói nói ra khiến bốn người Vương Song giật nảy cả mình.

- Ngươi, ngươi trợ giúp đệ tử Thanh Nguyên Tông ta đào mệnh?

Chu Thông chấn kinh mở miệng.

- Nếu không thì sao, lúc trước ba người các ngươi có thể đào tẩu, chẳng lẽ không phát giác được n, nếu không phải ta âm thầm ra tay giúp các ngươi ngăn cản công kích, các ngươi sớm đã bị giết rồi...

Đường Tâm Liên nhìn ba người, nhàn nhạt mở miệng.

Lúc này, đám người Chu Thông đột nhiên nhớ tới lúc ba người đào tẩu bị từng đạo từng đạo công kích khóa chặt, kết quả một đạo lực lượng không biết từ đâu tới đột nhiên lẫn vào trong đó, đánh tan những công kích này, gây nên trận nổ tung kinh thiên, mới để bọn hắn có cơ hội đào tẩu.

- Là ngươi âm thầm ra tay!

Chu Thông nghẹn ngào mở miệng.

Vương Song nghe vậy, trong nháy mắt hiểu rõ chuyện gì, sự đề phòng cùng sát ý trong lòng dần dần buông xuống, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nhìn đối phương, không hiểu tại sao Đường Tâm Liên lại làm như thế.

- Ngươi làm những chuyện này, mục đích là gì?

- Mục đích, nếu như ta nói là muốn mưu lại chút hương hỏa cho Nguyên Linh Tông, ngươi tin không?

Đường Tâm Liên hé môi, khóe miệng lộ ra nụ cười.

- Nguyên Linh Tông các ngươi thân là Tứ Đại Tông Môn của Thanh Nguyên Tinh, ai có thể tuỳ tiện diệt môn các ngươi, ngươi nghĩ quá nhiều rồi, đồng thời chuyện này thì liên quan gì đến việc ngươi thả đệ tử Thanh Nguyên Tông ta đi, chẳng lẽ ngươi cho rằng tương lai Thanh Nguyên Tông ta sẽ diệt Nguyên Linh Tông các ngươi sao?

Sắc mặt Vương Song quái nhìn đối phương, cảm thấy có chút khó hiểu.

- Không phải là Thanh Nguyên Tông các ngươi, nếu như chỉ có Thanh Nguyên Tông, thì ta thực sự không để ý chút nào, mặc dù Thanh Nguyên Tông đã từng là bá chủ của Đại Hoang Tinh Vực nhưng muốn diệt Nguyên Linh Tông, vẫn không có khả năng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận