Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 239: Đại đội thứ bảy! (2)

Nhưng mà, bây giờ, Vương Song đều chính miệng nói ra, chính nàng tiếp nhận hay không, mà không muốn tiếp nhận thì cũng phải tiếp nhận! Hoàng Bối Bối đồng dạng có chút chấn kinh, không phải vì mình được chọn làm phó đội trưởng, mà là Vương Song muốn thành lập đại đội nữ. Dù sao, Hoa Quốc từ xưa đến nay đều là nam mạnh nữ yếu, nữ nhân trong ý nghĩ của mọi người hầu như đều là hình tượng người nội trợ trong gia đình, bỗng nhiên nghe được Vương Song muốn thành lập đại đội nữ, trong lòng Hoàng Bối Bối mới sẽ cực kì chấn động.

- Có phải rất kinh ngạc không?

Vương Song nhìn mọi người, cười nói:

- Chúng ta bây giờ nơi này nữ tử trưởng thành chiếm trọn vẹn một phần ba, đây là một cỗ lực lượng cường đại, nhân thủ chúng ta bây giờ thưa thớt, cho nên phải điều động tất cả lực lượng có thể tận dụng!

- Đương nhiên, ta sẽ không bắt các nàng trực tiếp chiến đấu với Zombie, ta sẽ sắp xếp người huấn luyện các nàng, các năng lực như cận chiến, kỹ thuật bắn súng, năng lực phản ứng,... .Đợi đến khi các nàng thông qua khảo hạch, hợp cách, vậy thì mới trở thành một vị chiến sĩ chính thức, ta mới sắp xếp nhiệm vụ cho bọn họ!

- Đại đội thứ bảy chỉ cần hai mươi người! Nhưng hai mươi người này nhất định phải toàn năng! Cho dù là cận chiến, súng ống, ám sát đều phải là nhất lưu!

- Đây không phải nữ binh đặc chủng sao!

Trong lòng mọi người hiện lên một vòng giật mình. Trước mạt thế Hoa Quốc cũng có rất nhiều nhóm binh chủng này, dù sao lực lượng của nữ mặc dù phổ biến nhưng lại yếu hơn nam tử, nhưng thời điểm thực hiện một số nhiệm vụ lại có thể có tác dụng trọng yếu hơn nam tử!

Vương Song nói xong, nhìn Tô Vi và Hoàng Bối Bối, nói:

- Các ngươi đều có tố chất thẩm vấn, ngược lại có thể đảm nhiệm loại chức vụ này, ta có thể để Hồng vũ huấn luyện cho các ngươi, ta chỉ cần tinh anh, không cần phế vật! Hi vọng các ngươi đừng khiến ta thất vọng!

- Vâng, Vương đội trưởng! Chúng ta nhất định toàn lực ứng phó!

Trong lòng Tô Vi và Hoàng Bối Bối đều có chung suy nghĩ, đứng dậy lớn tiếng đáp.

- Vấn đề nhân khẩu chúng ta cũng phải gia tăng tốc độ, mạnh mẽ tìm kiếm người sống sót, ta tin rằng ngoại giới nhất định có rất nhiều đoàn thể nhỏ người sống sót lợi hại, các ngươi phải liên tục tìm kiếm dẫn những người này về! Chúng ta bây giờ có nhiều vũ khí như vậy, nghĩ cũng coi như thực lực không yếu, bảo vệ sự an toàn của mọi người hoàn toàn dư dả!

Vương Song nhìn Tô Vi đồng ý, khẽ gật đầu, sau đó tiếp tục lên tiếng nói.

- Thậm chí các ngươi có thể thử đến bên ngoài thị trấn huyện Thanh Thủy thăm dò một chút, nhìn xem phân bố zombie ở nơi đó, thuận tiện cho việc thu phục của chúng ta sau này!

Có cảm giác Vương Song giống như đang phân phó hậu sự, tất cả mọi người đều đồng loạt nhíu mày.

- Tiểu Song, ngươi nói nhiều như vậy, sao cảm giác như dáng vẻ muốn rời khỏi thế?

Cuối cùng, vẫn là Lý Tân lên tiếng dò hỏi, dù sao quan hệ giữa hắn và Vương Song là tốt nhất, nói chuyện cũng không có quá nhiều cố kỵ như vậy.

Vương Song gật đầu, nói:

- Đúng vậy, ta quả thực muốn rời đi một thời gian! Có thế mất mười ngày nửa tháng mới có thể quay về, cho nên sắp xếp trước một chút!

- Bây giờ chúng ta đang là đại thời cơ tốt phát triển, ngươi muốn rời đi? Chuẩn bị đi đâu?

Lý Tân nghi ngờ hỏi.

- Căn cứ thành phố Hoa Tân!

“Xôn xao”

Tất cả mọi người trong nháy mắt một mảnh ồn ào, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Vương Song.

- Vương đội trưởng, ngươi đừng nói đùa chưa, bây giờ ngươi thế nhưng là lãnh tụ của căn cứ này, mà thành phố Hoa Tân lại là một căn cứ khoảng mấy nghìn người, một khi biết được tin tức nơi này của chúng ta, chỉ sợ bọn họ sẽ coi chúng ta thành một khối thịt béo bở muốn một ngụm nuốt vào!

Hoàng Thiên Hằng nhíu mày, trầm giọng mở miệng khuyên can.

Mọi người đều nhao nhao gật đầu, bọn họ bây giờ đều là người quản lý của nơi này, hưởng thụ tất cả quyền lợi cái thân phận này mang đến. Bọn họ đều hiểu rõ thành phố Hoa Tân bên cạnh chính là một con mãnh hổ, một khi biết được bên cạnh có một con sói khác đang nằm, sợ rằng sẽ trực tiếp một ngụm nuốt chửng bọn họ.

Vì lợi ích của bản thân, cũng vì sự an toàn của nhóm người mình, bọn họ đều không muốn để Vương Song vô duyên vô cớ đi tới thành phố Hoa Tân. Ngộ nhỡ bại lộ thân phận của Vương Song, chỉ sợ người thống trị thành phố Hoa Tân tuyệt đối sẽ không buông tha Vương Song.

- Đúng đó, Vương đội trưởng, chúng ta vừa mới lấy được một nhóm súng ống đạn dược như thế, vạn nhất bị thành phố Hoa Tân biết được, chỉ sợ sẽ không bỏ qua! Cho dù thực lực của ngươi cường đại, nhưng ngộ nhỡ thật sự bị người vây công, e rằng cũng là hai nắm đấm không bằng bốn tay!

Đổng Châu bên cạnh cũng có chút chần chờ mở miệng.

- Chẳng lẽ ngươi là vì đám người Trương Dao, Lâm Tuyết Tình? Muốn đưa các nàng đến thành phố Hoa Tân?

Đột nhiên Tạ Linh Ngọc và Lâm Tiểu Nhiên mở miệng nói. Các nàng mặc dù đều là người bình thường, nhưng xu thế trước đó bọn họ nguyện ý cùng Vương Song cùng nhau tiến về phía trước và cùng Vương Song đến trong thành phố Giang Nam cứu người, bây giờ Vương Song cũng không bạc đãi bọn họ, đều là dựa vào đãi ngộ của phó đội trưởng, cũng có tư cách thương thảo ở đại sảnh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận