Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2318: Vĩnh Hằng Điện

Trong thiên địa nháy mắt hóa thành một vùng tăm tối, giống như bị một cái miệng lớn thôn phệ.

Năm thân ảnh từ trong bóng tối xuất hiện, toàn thân rách tung toé, trong mắt có một tia chấn động, đám người Vương Song xuất hiện không nói bất luận lời nói gì, vung tay lên, thu hết tất cả cường giả phía bên phe bọn họ vào Vạn Giới Châu, ngay sau đó, bọn họ hóa thành một đạo lưu quang, trong nháy mắt biến mất tại chỗ.

Một bên khác, Áo Đô cũng xuất hiện, đồng dạng vung tay lên, thu thủ hạ vào trong một kiện bảo vật, nhanh chóng rời đi, hư không triều tịch, thôn phệ vạn vật, dù cho mạnh như Thánh Giả cũng không nguyện ý bị bao phủ, mặc dù sẽ không chết, nhưng sẽ vĩnh viễn ở trong mê thất!

Rời đi tới chỗ xa, Áo Đô mới dừng bước lại, thả những thủ hạ kia ra.

Lúc này, sắc mặt hắn âm trầm, quần áo cũng tương đối lộn xộn, có năm vết thương rõ ràng, trong đó có một vết thương sâu nhất, thiếu chút nữa xuyên qua thân thể hắn.

- Không nghĩ tới bọn họ vẫn còn có loại cao thủ này!

Sắc mặt Áo Đô khó coi, tự lẩm bẩm, nói thật, nếu thật sự hợp lại, hắn có tự tin lưu toàn bộ năm người toàn bộ lại, nhưng ít nhất hắn cũng sẽ rơi vào kết cục trọng thương.

- Mình tích lũy ở cảnh giới này cũng đủ rồi, cũng là thời điểm đặt chân đến cảnh giới Thánh Giả, dù sao, Vĩnh Hằng Điện còn có một lão gia hỏa, mặc dù ta không sợ, nhưng không có tu vi cảnh giới Thánh Giả, ứng phó cũng có chút phiền phức.

Trong đầu Áo Đô chuyển động vô số suy nghĩ, nhìn hắc ám chỗ xa, ánh mắt hiện lên một tia lãnh quang:

- Chờ ta đột phá đến Thánh Giả, dù cho tất cả mọi người các người liên thủ cũng chỉ lật tay được trong lúc đó.

....

Một bên khác, đám người Vương Song xuất phát hướng về Vĩnh Hằng Điện, bên trong Vạn Giới Châu, đám người vây lại một chỗ, đều đang thảo luận thực lực của Áo Đô.

- Tôn Giả Cửu Trọng Thiện, tùy thời có thể đặt chân đến cảnh giới Thánh Giả, hơn nữa có thể hấp thu đại đạo của những người khác, kẻ thù như như vậy thật sự khủng bố đến cực hạn!

Vương Lâm trầm giọng mở miệng:

- Muốn đánh bại hắn, trừ phi tu vi của ta cũng là Tôn Giả Cửu Trọng Thiên!

- Lần này năm người chúng ta liên thủ, làm cho đối phương có chút kiêng kị, nếu như một người gặp được đối phương, chỉ sợ ngay cả mười chiêu cũng chưa hẳn có thể chống đỡ!

- So với những người Lê Mông, thực lực Áo Đô thật sự không chỉ mạnh hơn một bậc.

Mấy người Dương Tiểu Nguyên cũng tán đồng gật đầu, trước đó va chạm một cái cũng để bọn họ biết rõ ràng thực lực của hai bên, dù cho mạnh như Vương Song cũng không thể không thừa nhận, thực lực Áo Đô bây giờ mạnh hơn so với tất cả mấy người bọn họ.

- Đột phá đến Tôn Giả Cửu Trọng Thiên....

Vương Song cúi đầu suy tư, đối với hắn mà nói, tốc độ tu hành cảnh giới Tôn Giả đã quá nghịch thiên, đây đều là bởi vì Thôn Phệ Thiên Kinh, hấp thu đạo quả của người khác, hiện tại hắn nếu còn muốn tiếp tục tăng lên, có lẽ phải đặt mục tiêu ở trên người những thiên kiêu dị vực này.

Áo Đô có thể thông qua hấp thu đại đạo những người bọn họ, chính mình cũng có thể thôn phệ toàn bộ đạo quả của bọn họ.

Tiếp tục đi tới, đám người Vương Song lần nữa gặp một vài thiên kiêu Dị Vực, lần này Vương Song trực tiếp vận dụng Thôn Phệ Thiên Kinh, hấp thu đạo quả của bọn họ!

Không thể không nói, thực lực những thiên kiêu Dị Vực này cường hãn hơn rất nhiều so với Bán Thánh vũ trụ bọn họ.

Mấu chốt hơn, đạo quả những người này tu hành và bọn hắn cũng không giống nhau, cái này khiến hắn đối với phương thức tu hành Dị Vực cũng có hiểu một chút.

"Ầm."

Một ngày nào đó, Vương Song mở to mắt, khí tức giống như tinh không, vô cùng mênh mông.

- Đáng tiếc, chướng ngại giữa Tôn Giả Cửu Trọng Thiên và Bát Trọng Thiên không dễ dàng vượt qua như vậy.

Vương Song có chút tiếc nuối mở miệng:

- Lúc trước gốc Thánh Dược kia không luyện chế thành đan dược, nếu như có thánh đan, đột phá chướng ngại này dễ như trở bàn tay!

Nhìn về phía ngoại giới, lúc này, bọn họ đã xâm nhập đến hư không vô tận.

Trong mơ hồ, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được từng tia thần dị chấn động xuất hiện, có một loại khí tức vĩnh hằng lưu động.

- Xem ra chúng ta đã đến gần.

Vương Song nhẹ giọng mở miệng.

- Lão nhân gia Thánh Tôn là người mạnh nhất mảnh tinh không nơi này, thậm chí không có ai biết rõ lão nhân gia đã sống bao lâu, chỉ biết đối phương nắm giữ bí nhất lớn nhất phiến tinh không này của chúng ta..

Lam Phong bên cạnh chậm rãi mở miệng, giới thiệu cho Vương Song bọn họ tình huống liên quan tới Thánh Tôn:

- Lão nhân gia bình thường không xuất hiện, luôn bế quan, hơn nữa tính tình cũng không tốt lắm, chờ đến Vĩnh Hằng Điện, các ngươi tốt nhất đừng tùy ý mở miệng, miễn cho chọc giận đối phương.

Mấy người Vương Song gật đầu, đối mặt với một tôn Thánh Giả, bọn họ vẫn còn cần bảo trì tôn trọng cơ bản nhất!

Không biết lần nữa đi được bao lâu, Vương Song bọn họ rốt cục đã tới đích của lần này.

Vĩnh Hằng Điện!

Đó là một tòa diện phủ cực kỳ cổ xưa, đứng sừng sững trong tinh không, lộ ra khí tức hết sức tang thương, giống như từ thời đại viễn cổ lưu truyền đến nay.

Bạn cần đăng nhập để bình luận