Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 812: Cấp mười tám

- Bây giờ Lâm Thiên Nam chắc chắn đã nói hết tất cả, chúng ta muốn có được nghiên cứu của hắn, trừ phi là thật sự làm một trận sống mái với nhau.

Những người khác nghe Trầm Khiếu nói, đều rơi vào suy tư, có người nói.

- Lão đại, đúng như Trầm Khiếu nói, chúng ta vẫn nên từ bỏ Lâm Thiên Nam đi, được thành phố Giang Nam của Vương Song thu nạp, chúng ta là không thể nào cướp bọn hắn đi, cho dù muốn ám sát bọn hắn, cũng không thể giấu diếm được Vương Song!

- Không sai, chúng ta không có khả năng khai chiến với đối phương, bọn họ đều hiểu được tầm quan trọng của Lâm Thiên Nam, cũng sẽ không từ bỏ bọn hắn.

Nghe được giọng nói của thụ hạ mình, trên mặt Hầu Phong trên mặt hiện lên một tia lạnh lùng, đây chính là thành quả vất vả một năm của hắn, lúc trước, phát hiện nhóm người Lâm Thiên Nam, hắn không ngừng đầu tư cho Lâm Thiên Nam, ai nào ngờ, đến thời điểm sắp thu hoạch, đối phương lại chạy mất, mọi công sức đổ sông đổ biển hết!

- Đáng chết, tên Vương Song này, lại dám cướp thành quả của ta, ta nhất định phải giết hắn, hủy diệt thế lực của hắn!

Hầu Phong phẫn nộ rống to, nhìn có chút thất thố.

Có điều những người ở dưới thì oán thầm ở trong lòng, đừng nói là thực lực của người ta roz ràng mạnh hơn ngươi rất nhiều, căn cứ thành phố Giang Nam, bất kể là dân số, hay là quy mô, đều mạnh hơn căn cứ Trung Vân của bọn hắn rất nhiều, còn muốn xử lý người ta.

Bọn họ cũng chỉ nghĩ như vậy ở trong lòng, làm gì nói ra.

Chờ khi Hầu Phong phát tiết xong, vẻ mặt bình tĩnh trở lại, nhìn dáng vẻ giống như không thấy gì của mọi người, trong lòng cũng chậm rãi thở ra, biết mình vừa rồi nói mê sảng, từ lời kể của Trầm Khiếu, hắn có thể đoán được thực lực của Vương Song mạnh hơn mình rất nhiều, sao hắn có thể xử lý đối phương được đây.

Có điều, cứ như vậy mà nuốt cục tức này, cũng không phải tác phong của hắn.

- Cẩu Thư, ngươi âm thầm đến căn cứ thành phố Giang Nam, xem thử có thể tìm thời cơ xử lý Lâm Thiên Nam hay không, nếu như không có, nhân vật quan trọng còn lại của căn cứ thành phố Giang Nam, ngươi cũng có thể thử giải quyết, ta không thể chịu thiệt thòi thể này, thành phố Giang Nam đã không nể mặt ta, như vậy thì, ta cũng sẽ không cần kiêng kỵ bọn họ!

Hầu Phong dặn dò một nam tử nhìn có vẻ khiêm tốn, đây là một thuộc hạ Tiến Hóa Giả cấp chín của hắn, am hiểu ám sát và ẩn nấp, phái hắn đi, đương nhiên cũng là ký thác kỳ vọng với hắn.

- Dạ, lão đại!

Cẩu Thư nghiêm mặt, mặc dù trong lòng vô cùng không bằng lòng, căn cứ thành phố Giang Nam sao mà dễ dàng lui tới như vậy chứ, từng lão đại nhất giai trấn giữ, bản thân mình một Tiến Hóa Giả cấp chín nhỏ nhoi, đơn giản cũng giống như là bia đỡ đạn, nhưng nếu như lão đại đã lên tiếng, nếu hắn dám không phục tùng, chỉ sợ hắn sẽ lập tức bị đánh chết ngay tại chỗ, đối với những kẻ không tuân theo mệnh lệnh, Hầu Phong không hề khách khí.

Có điều trong lòng hắn đã hạ quyết tâm, đến thành phố Giang Nam, tùy tiện tìm một hai tên tiểu lâu la, giải quyết sau đó tranh thủ thời gian quay về phục mệnh, dù sao hiểu biết của Hầu Phong với thành phố Giang Nam chưa nhiều, mình giết ai, hắn không thể biết được.

Những người khác lạnh mắt nhìn, việc không liên quan đến mình thì tránh né thật xa, dù sao không phải mình đi làm nhiệm vụ này, cho nên đều không quan tâm.

Sau đó, bọn họ tiếp tục bàn luận những chuyện khác.

...

Lần bế quan này của Vương Song tốn mất một tháng, thời gian một tháng này, trừ ăn cơm, ngủ nghỉ, Vương Song dường như tự giam mình ở bên trong phòng.

Nếu có người nhìn thấy dáng vẻ của Vương Song, nhất định sẽ giật nảy cả mình.

Dưới người hắn xuất hiện một ám hoàng sắc hỏa diễm liên đài, kéo cả người hắn lên, từng luồng thiên địa nguyên khí giống như biến thành thực chất, giống như dòng sông không ngừng cọ rửa trong cơ thể hắn, mỗi giây mỗi phút, khí thế trên người Vương Song đều tăng lên.

Trong cơ thể hắn, nguyên khí được hắc động tinh lọc, được Hỏa Diễm Liên Đài hấp thu, uy lực trở nên mạnh mẽ hơn, mà không gian bên trong cơ thể cũng được đao khí khai mở ra rộng rãi hơn, dường như không nhìn thấy giới hạn, đao khí chi chí rải ở một nửa không gian, giống như biển cả mênh mông, có điều một nửa còn lại bị ám hoàng sắc hỏa diễm chiếm, đao khí cũng không có cách nào.

Trong khoảnh khắc nào đó, hỏa diễm trên người Vương Song mạnh mẽ chấn động, trong lúc mơ hồ, ám hoàng sắc hỏa diễm chấn động, trong lúc mơ hồ, xuất hiện một tia hôi bạch sắc hỏa diễm, có điều số lượng cực kỳ ít ỏi, trong nháy mắt đã biến mất.

Theo biến hóa thì khí thế trên người Vương Song, mạnh mẽ tăng, như cùng một con thú cuồng bạo khổng lồ, muốn xông ra chân trời, nhưng cuối cùng giống như có điều kiêng kỵ, bị Vương Song mãnh liệt nén xuống.

"Xùy "

Vương Song mở to mắt, hai luồng tinh quang từ trong mắt toát ra.

Vương Song tỉ mỉ quan sát tình hình trong cơ thể một chút, khẽ thở dài một tiếng:

- Xem ra muốn đạt tới đỉnh phong nhất giai còn phải cần một khoảng thời gian nữa, nếu như có một ngày có thể dung hợp hỏa diễm và đao khí, có lẽ chính là lúc ta thăng lên nhị giai!

Bạn cần đăng nhập để bình luận