Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1936: Một giọt máu! (2)

Bỗng nhiên, không biết từ khi nào, một thanh âm xa xôi vang lên, tựa hồ đến từ trước vạn cổ, theo đạo thanh âm này hiện lên, sương mù xung quanh không gian tan dần đi, lôi đình biến mất, Vương Song nhanh chóng nhìn về phía trước, dường như nhìn thấy một dòng sông dài vô tận.

Phía trên sông dài, thân ảnh mờ ảo xuất hiện, sừng sững ở đầu sông dài, nhìn về phía hạ lưu, có một ánh sáng giống như tinh tú ngưng tụ dao động trong tay y.

Trong ánh sáng, tựa như có vạn trượng sơn nhạc, vô số sông lớn, các loại động thiên phúc địa, chi lan ngọc thụ, nguyên khí vô cùng mãnh liệt.

Đây là Tinh Linh Địa Cầu!

Hai mắt Vương Song sáng bừng lên.

Nhưng mà, Vương Song rất tò mò người kia rốt cuộc là ai mà Tinh Linh lại ở trong tay hắn!

Ngay lập tức, bàn tay thân ảnh kia vừa di chuyển, ở trong thời không trường hà mở ra một không gian, tiện tay bỏ Tinh Linh vào trong đó.

- Giấu ở chỗ này, chờ ngươi đến lấy!

Phía trên, bóng người kia đạp trên dòng sông dài lịch sử, xuyên qua cổ đại, ánh sáng vô tận quấn quanh trên người!

Một thanh âm tựa như xuyên thấu thời gian, trong lòng Vương Song rung động, đây là loại cường giả gì, lại có thể cách vạn cổ thời không nói chuyện.

Theo hắn biết, cho dù thánh giả cũng chỉ có thể thoát khỏi con sông thời gian, trường sinh bất tử, nhưng muốn nghịch loạn thời gian cũng không có khả năng, chẳng lẽ đó là một vị đế giả!

Còn nữa, câu nói kia có ý gì, đặt Tinh Linh ở chỗ này, chờ ngươi đến lấy, chờ ai? Mình sao? Làm sao hắnbiết?

Hàng loạt nghi vấn hiện lên trong lòng Vương Song, cũng không có câu trả lời nào, làm xong hết, thân ảnh kia như thấy được Vương Song, thở nhẹ một cái, còn muốn nói, nhưng thời gian chấn động, trực tiếp nổ tung, dường như hành vi của đối phương đã vi phạm cấm kỵ nào đó.

Thời không đang sụp đổ, vô số lực lượng khủng bố đang bùng lên, giống như muốn hủy diệt hết thảy, thân ảnh kia như bị cắn trả, thân thể chớp lên một cái, có một đợt hoa máu nở rộ, tiến vào trong thời gian dài, hóa thành một giọt máu đỏ thẫm.

Giọt máu này tiến vào, trong sông có vô số năng lượng bùng nổ, muốn mài mòn giọt máu này, nhưng nó này tựa như tràn ngập một loại khí tức kỳ dị, có một đặc tính vạn cổ bất diệt!

Cho dù bị dòng sông dài chảy qua vẫn không tiêu tán, Vương Song nhìn thấy giọt máu tươi kia giống như một con thuyền nhỏ trong cơn bão, lảo đảo trôi tới.

- Ầm.. Ầm...

Vô số cảnh tượng khủng bố xảy đến, sấm sét đỏ như máu, thân ảnh mờ ảo, thanh âm kỳ dị, tất cả đều liên tiếp xuất hiện, nhưng giọt máu này lại bộc phát ra ánh sáng rực rỡ, mạnh mẽ xua tan hết thảy.

Cuối cùng, giọt máu phá tan hết thảy trở ngại, đi tới không gian cổ quái này.

- Đến.

Lúc này, Vương Song mới thấy rõ hình dạng chân chính của giọt máu, giống như một giọt tinh thạch màu đỏ, trực tiếp rơi xuống cơ thể Vương Song, lập tức biến mất không thấy.

Vương Song không biết chuyện gì đã xảy ra, giọt máu này dung nhập, cảm giác cơ thể mình tựa như có thay đổi nào đó, nhưng không thể nói nên lời.

Theo giọt máu tiến vào thân thể, Vương Song nhìn thấy dòng sông dài thời gian chậm rãi tản đi, ngoại giới dần bị sương mù bao phủ, giấu đi bao điều bí ẩn.

Thế nhưng Vương Song không quên mục đích chuyến đi này, là để tìm kiếm Tinh Linh, Tinh Linh ở trong không gian cổ quái kia, muốn tìm được, nhất định phải tìm được không gian kia!

Thế nhưng, không gian kia rốt cuộc ở đâu, hắn cũng không biết.

- À, không gian kia dường như rất giống nơi này?

Vương Song bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, nhìn không gian xung quanh vô cùng quen thuộc.

- Chẳng lẽ không gian kia chính là nơi này sao?

Trong lòng Vương Song bỗng xuất hiện một suy đoán kinh người.

Thế nhưng, nếu như không gian kia thật sự ở đây, vậy Tinh Linh ở đâu?

Vương Song đang suy tư thì trong người hắn chợt lóe lên ánh sáng lấp lánh, lập tức trời đất quay cuồng, đợi đến khi Vương Song tỉnh táo lại, phát hiện mình đã quay về Căn Cứ, hắn chậm rãi mở mắt ra.

-Vương Song, ngươi tỉnh lại rồi sao?

Tiểu Thất cùng Tiểu Không ở một bên vui mừng mở miệng.

- Bốn mảnh nguyên thần của ngươi chạy đi đâu, ta quét toàn bộ tinh cầu một lần, cũng không phát hiện nguyên thần của ngươi!

Tiểu Không không thể tưởng tượng nổi nói.

- Ta không phải đang ở trong không gian kia sao, làm sao lại trở về?

Vương Song như không nghe được lời nói của đối phương, một mình lẩm bẩm, cũng không biết đang nói cái gì, Tiểu Không cùng Tiểu Thất đều không hiểu sao nhìn hắn:

- Không gian gì? Ngươi đang nói về cái gì vậy?

- Ta vừa rồi tiến vào trong một không gian rất kỳ quái, nơi đó dường như không có thời gian hay không gian, chỉ là một mảnh hư vô, ta nhìn thấy thời không vặn vẹo, thậm chí nhìn thấy một người, nằm ở phía trên sông dài thời gian, hắn như muốn nói cho ta biết điều gì nhưng ta không nghe thấy...

Vương Song lẩm bẩm, ngoại trừ hắn ra, không ai biết rốt cuộc hắn đang nói cái gì, nhưng mà Tiểu Thất cùng Tiểu Không nghe vậy, sắc mặt trở nên vô cùng nghiêm trọng, bọn họ liếc mắt một cái, lập tức nhìn về phía Vương Song.

- Vương tiểu tử, rốt cuộc ngươi đã gặp phải cái gì?

Phục hồi tinh thần, Vương Song nhìn bọn họ, cười khổ một cái, kể chuyện mình gặp phải cho bọn họ biết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận