Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2472: Chứng đạo vĩnh hằng! (Đại kết cục) (4)

– Vương Song, ván này, bản tọa tính sai, bản tọa đã thua, thua rất triệt để!

Thiên Diệt nhìn Vương Song, lạnh lùng nói.

– Trong Hỗn Độn Vũ Trụ Hải, ta rốt cuộc đã nhìn thấy một vị đạo hữu, có cơ hội, chúng ta gặp lại trong Hỗn Độn Hải, cáo từ!

Nói xong, thân ảnh Thiên Diệt khẽ chuyển động, đang muốn dẫn thủ hạ của mình rời đi. Nhưng Vương Song đột nhiên điểm ra một chỉ, những đại quân kia không ai có thể động đậy.

– Thiên Diệt, thua thì phải trả một cái giá thật lớn, ngươi đang ở trong chiến trường của ta, ngươi có bản lĩnh có thể toàn thân mà lui, nhưng bọn chúng, vẫn nên hoàn toàn lưu lại đi, vũ trụ chúng ta trải qua vô số kỷ nguyên, tổn thất nhiều cường giả như vậy, chẳng lẽ bọn họ đều chết một cách vô ích sao!

Vương Song bình thản nói.

Đám cường giả kia nghe vậy, đều vô cùng kinh hoàng, vẻ mặt khẩn cầu nhìn Thiên Diệt, hi vọng đối phương có thể dẫn bọn họ đi, bọn họ đều biết, nếu lưu lại, tất cả đều sẽ phải chết, không hề có kết cục thứ hai!

Thiên Diệt nghe vậy, sắc mặt lạnh lẽo, nhưng phát giác được lực lượng trong cơ thể Vương Song, hừ lạnh một tiếng, thân ảnh khẽ động, trong nháy mắt biến mất ở hàng rào bên ngoài vũ trụ!

Sắc mặt Vương Song bình tĩnh, không có ngăn cản, đến cảnh giới này mới hiểu được, muốn phân thắng bại đều là chuyện không thể nào, bọn họ đã triệt để vượt qua tất cả!

Không có bất kỳ tồn tại gì có thể tiêu diệt bọn họ, một ý niệm, thậm chí có thể sáng tạo vũ trụ.

Nhìn đám đại quân lưu lại kia, Vương Song lạnh lùng cười một tiếng, duỗi ra một chỉ, nhẹ nhàng điểm về hướng bọn họ, một cỗ lực lượng vĩnh hằng tràn ngập, vô số đại quân, ngay cả kêu thảm cũng không có, trong nháy mắt hôi phi yên diệt!

– Cảnh giới Vĩnh hằng, đây chính là cảnh giới Vĩnh Hằng...

Trong mắt Vương Song lóe lên vẻ kinh dị, bước chân đạp mạnh, ngay sau đó đi tới hàng rào vũ trụ, nhìn xem khe hở kia, vung tay lên, khe hở lấy một loại tốc độ khủng khiếp khôi phục, trong nháy mắt, đã khôi phục như lúc ban đầu!

Khe hở tạo thành vô số tan nạn cho phương vũ trụ này cứ như vậy hoàn toàn hoàn chỉnh.

Trở lại chiến trường trước đó, nhìn những xương gãy, tàn huyết, cùng binh khí tan, Vương Song miệng tụng chân ngôn, theo lời của hắn, giữa thiên địa, dấu vết lưu lại trong vũ trụ của những vị Đế Quân này được dẫn ra, hình thành từng bóng người mờ ảo.

– Cuối cùng đã mất đi tất cả, vẻn vẹn chỉ còn một điểm đạo ngân!

Vương Song thở dài một tiếng, vung tay lên, mười đạo thân ảnh tiêu tán, bay về khắp nơi trong tinh hà, rơi vào bên trong từng thế lực tương ứng của bọn họ.

Hi vọng sức mạnh của nắm tháng, có thể khiến “dấu vết” của bọn họ mạnh hơn một chút, đến lúc đó, hắn có thể lần nữa ngưng tụ thần hồn cho bọn họ!

Làm xong tất cả mọi chuyện, Vương Song đứng ở trong tinh hà, triển khai vũ trụ của bản thân, hai cái vũ trụ dung hợp, nhất thời, phương vũ trụ này lập tức điên cuồng tấn thăng, nguyên khí cũng điên cuồng tăng vọt, vô số cường giả trong nháy mắt đột phá, số lượng Thánh Giả cũng tăng vọt, một số tuyệt đại Thánh Giả, càng cảm giác bản thân có thể trùng kích Đế Quân!

– Kể từ hôm nay, ta chính là chúa tể của phương vũ trụ này!

Vương Song nhẹ giọng lẩm bẩm, hắn không có trở lại Thiên Minh, mà là nhìn về phía bên ngoài vũ trụ:

– Thiên Diệt, trước đó nhường ngươi, vẻn vẹn chỉ bởi vì ta không hy vọng phương vũ trụ này bị hủy diệt, hiện tại phương vũ trụ này đã bù đắp tất cả, ân oán giữa chúng ta cũng nên thanh toán một chút.

– Hỗn Độn Vũ Trụ Hải sao, đó chính là địa phương ở bên ngoài vũ trụ ư, ta rất tò mò, đó là một thế giới như thế nào, có lẽ hẳn so với vũ trụ còn càng đặc sắc hơn đi...

Khuôn mặt Vương Song lộ ra một nụ cười, tựa như nghĩ tới điều gì, vung tay lên, từ sâu trong vũ trụ xuất hiện một vật, chớp động lực lượng luân hồi.

– Luân Hồi Quả, đưa cho đám tiểu tử ở Thiên Minh kia đi...

Nói xong, trực tiếp đưa gốc thần dược này vào chỗ sâu trong vũ trụ ở Thiên Minh.

Ở trong tay của hắn, xuất hiện một chuôi Thần Đao hoàn toàn mới, Vương Song tâm niệm vừa động, lực lượng vĩnh hằng lực khuếch tán, trên thần đao, cũng có khí tức vĩnh hằng.

– Từ giờ trở đi, các ngươi không phải là Luân Hồi Đao, Nhân Hoàng Đao, mà là Vĩnh Hằng Thiên Đao!

"Ầm "

Vương Song bước ra một bước, từ trong vũ trụ đi ra, nhìn về phía trước, đó là hỗn độn hải dương không nhìn thấy điểm cuối, đang không ngừng quay cuồng, mà dưới chân hắn, thì là hàng rào của một mảnh vũ trụ to lớn!

Chỉ có Vĩnh Hằng Giả của vũ trụ đó, mới có thể tiến vào bên trong!

– Thiên Diệt, ta tới rồi….

Một giọng nói đạm mạc vang lên, thân ảnh của Vương Song dần dần biến mất ở nơi xa, trong vũ trụ, chỉ có truyền thuyết của hắn vẫn như cũ lưu truyền, nhưng trải qua vô số kỷ nguyên, cũng không ai có thể lại nhìn thấy thân thân ảnh của Vương Song...
Bạn cần đăng nhập để bình luận