Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1089: Khôi phục sức mạnh? (2)

Nghĩ đến đây, hắn không do dự nữa, thấp giọng nói với Lục Chấn ở bên cạnh,

- Ngươi ngăn những người khác lại, Vương Song giao cho ta!

- Được!

Lục Chấn cũng không phải kẻ ngộc, đương nhiên hiểu được thời gian đang cấp bách, vì vậy không nói hai lời, trực tiếp đánh về phía Ngạn Tiểu Ngư.

- Vương Song, ngươi không có cơ hội tìm người đến cứu viện đâu!

Kha Ni gầm lên giận dữ, từng đợt năng lượng màu xanh nước biển xuất hiện trên đỉnh đầu, năng lượng kịch liệt phun trào, nháy mắt hóa thành một trường mâu màu xanh biển.

- Giết!

Vô số năng lượng trường mâu rơi xuống, giống như mơi trút nước vậy, mơ hồ bao trùm toàn bộ không gian trước mắt.

- Thành chủ, chạy mau!

Ngạn Tiểu Ngư hét lên một tiếng, lập tức xông về phía trước, dùng chính cơ thể của mình để ngăn trở công kích này.

- Ở đâu ra vậy, cút ngay!

Đằng sau, tiếng Miêu Vong lạnh lùng quát lên, sau đó, Ngạn Tiểu Ngư cảm giác cơ thể mình có một luồng sáng, cả người mạnh mẽ bị đánh bay ra phía sau.

Khóe mắt liếc nhìn thấy thân ảnh Miêu Vong mạnh mẽ đạp đi, một quyền đánh ra, không khí trước mặt tựa hồ bị rút sạch, tất cả sức mạnh ngưng tụ lại ở trên nắm tay.

- Ầm

Sức mạnh khủng khiếp lần nữa đối diện với hai người kia, trực tiếp tạo ra một trận năng lượng cực lớn.

Mà khí kình kia trực tiếp khiến mặt đất xuất hiện những vệt nứt lớn, giống như đồ sứ bị vỡ vụn vậy.

- Ầm

Sương khói đầy trời, thân ảnh của Miêu Vong giống như ngọn cỏ bay ngược về phía sau.

Máu tươi ở khóe miệng Miêu Vong không ngừng chảy xuống, hắn không ngừng há miệng thở dốc, lồng ngực hô hấp không ngừng giống như quạt gió vậy.

- Phù phù

Máu tươi theo hô hấp của hắn không ngừng chảy ra, bộ dáng trông vô cùng thê thảm.

Đột nhiên, sắc mặt Lục Chấn trở nên hơi trắng bệch, vừa nãy va chạm mạnh như vậy, khiến hắn cảm nhận được một sức mạnh giống như kim cương viễn cổ, sức mạnh còn cường đại hơn nhiều so với thực lực của hắn, hắn có thể xác định, nếu không có Kha Ni, sợ rằng hắn tuyệt đối chỉ có con đường chết.

Kha Ni cũng không bị thương mấy, nhưng sắc mặt cũng có chút khó coi, tuy thực lực của Vương Song không giống với lúc trước, nhưng nếu chỉ dựa vào nhất giai mà có thể liều mạng với mình đến tận lúc này, cũng có thể thấy là rất lợi hại rồi.

- Không hổ danh là cường giả đỉnh phong, dù bây giờ thực lực chỉ ở nhất giai nhưng vẫn có thể dây dưa với ta đến tận bây giờ!

Kha Ni hít sâu một hơi, hai tay chậm rãi vươn ra, một khí tức vô cùng khủng bố xuất hiện ở trên người hắn.

Nhưng mà, ta sẽ không ngươi có cơ hội nào đâu!

Lời nói vừa dứt, lại một trường đao dài màu xanh nước biển xuất hiện, đánh về phía Miêu Vong.

- Ầm

Phát giác được công kích mãnh liệt kia, sắc mặt Miêu Vong có chút tái nhợt, muốn tụ hội sức mạnh trong người của mình để ngăn cản trường đao, nhưng cơ thể vừa động đã cảm nhận được một trận thống khổ tê liệt.

- Cẩn thận!

Ngạn Tiểu Ngư ở đằng sau có chút thất kinh lên tiếng, đám người Phương Thanh ở cách đó không xa cũng vội vàng nhắm mắt lại, giống như không đành lòng nhìn cảnh tượng thê thảm sắp diễn ra này.

- Chết đi!

Ánh mắt Kha Ni lộ vẻ vô cùng hưng phấn, một kích này của bản thân thậm chí có thể giết được cả cường giả nhị giai, bây giờ Vương Song cũng chỉ là nhất giai, giết chết hắn, dư sức.

Nghĩ đến cảnh sau khi giết chết được Vương Song, hắn cảm thấy vui sướng không thể nào khống chế được.

Trường đao cường đại hạ xuống, Miêu Vong ở trước ánh mắt của mọi người chậm rãi nhắm mắt, tư thái như muốn nhận mệnh.

- Chẳng lẽ tất cả đều kết thúc rồi sao?

Đám người Phương Thanh, Ngạn Tiểu Ngư nhìn thấy cảnh này, trong đầu đều trống rỗng.



Trên bầu trời, sắc mặt của đám người Chu Ảnh ngồi trên trực thăng vô cùng nghiêm túc, trong lúc mơ hồ còn có chút hưng phấn, tin tức Vương Song được tìm thấy có thể nói là tin tức tốt nhất mà bọn họ từng nghe trong hơn một năm qua, nhưng bọn họ đều mơ hồ suy đoán, Vương Song chắc chắn đã xảy ra một ít chuyện, nếu không tại sao trong thời gian dài như vậy lại không trở về.

Lúc bọn họ đang trầm mặc, Lục Ma Đằng đang lẳng lặng nằm trên mặt đất trong nháy mắt lại hơi rung động, cơ thể xanh mơn mởn lớn chừng một mét lại bộc phát ánh sáng màu xanh lục chói mắt.

- Vút

Lục Ma Đằng trong nháy mắt bay lên, bay thẳng ra ngoài khỏi máy bay trực thăng.

Thấy Lục Ma Đằng đột nhiên bay đi, những người còn lại đều biến sắc,

- Lục Ma Đằng là sủng vật của thành chủ, nhất định cảm ứng được đối phương đang gặp nguy hiểm, cho nên mới đột nhiên bay ra ngoài!

Chu Ảnh trầm giọng nói.

- Mau dùng tốc độ nhanh nhất đi!

Tô Vũ ở một bên cũng trầm giọng lên tiếng, nói với phi công.

- Ầm

Sau khi nhận được mệnh lệnh, cánh quạt của trực thăng điên cuồng xoay tròn, tốc độ đột nhiên tăng lên gấp đôi!

Máy ba trực thăng bay với tốc độ cực nhanh, nhưng tất cả mọi người ngồi trong đó vẫn không giấu nổi sự lo lắng của mình.



Căn cứ Hắc Thủy, thân thể Miêu Vong thẳng tắp đứng vững, giống như một tòa thành lớn, nhưng khí tức trên người để suy yếu đến cực điểm, thậm chí một số người bình thường còn cảm nhận được tình trạng hiện tại của hắn là cực kỳ không tốt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận