Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 305: Ý đồ của Triệu Hân

Thêm nữa bọn người Thu Báo Quốc, Tào Quân không phải người có dã tâm, có thể nói, bọn họ chỉ muốn hành lập một nơi có thể che gió che mưa cho người bình thường, để bọn họ khỏi bị thế đạo hỗn loạn này giết hại.

Bọn họ thuộc về loại người một lòng vì công nhân, khác biệt rất lớn với Vương Song, Vương Song tôn kính bọn họ, cũng nguyện ý giúp đỡ bọn họ, nhưng không đồng ý với hành vi của bọn họ, đây là một thế giới hỗn loạn, Zombies hoành hành, thú biến dị xuất quỷ nhập thần, nhân loại tự giết lẫn nhau, xem như Tiến Hóa Giả cũng không dám hứa chắc mình có thể sống sót, ai cũng không dám hứa chắc ngày thứ hai.

Cho nên, đối mặt với thế đạo ăn bữa hôm lo bữa mai, chỉ có đủ hung ác, đủ mạnh, mới có thể cam đoan mình sống được lâu dài, mà hành vi đám người Thu Báo Quốc theo Vương Song là quá mức bảo thủ, thủ thành có thừa, thế công không đủ. Nếu như mình có thực lực của bọn hắn, chỉ là một cái thành phố Hoa Tân, mình đã sớm trực tiếp thu phục.

Hiện tại bọn hắn thu phục thành phố Giang Nam đại bại, tới tìm cầu mình giúp, Vương Song cho dù như thế nào đều sẽ tận dụng một phần lực lượng của mình, không quan hệ lợi ích, mà là tôn trọng đối với bọn hắn, chính mình mặc dù không cách nào trở thành dạng người này, nhưng không trở ngại mình vì bọn họ làm những gì.

Cho nên, đối mặt với nghi hoặc của mọi người, Vương Song trực tiếp dốc hết sức đè xuống, nhìn mọi người, sắc mặt trở nên đặc biệt nghiêm túc:

- Ta nói, hôm nay, xuất binh!

Hắn nói chậm rãi từng chữ, mang theo mệnh lệnh khí thế không cách nào phản bác.

Mọi người thấy bộ dáng Vương Song thật tình như thế, đều biến sắc, người quen thuộc Vương Song đều biết đây là Vương Song đã quyết định, sẽ không sửa đổi, bởi vậy không lên tiếng nữa, yên lặng gật đầu.

Ngay cả Hoàng Thiên Hằng cũng như thế, mặc dù mình là phó tổng đội trưởng, nhưng hiểu rõ lời Vương Song nói ở chỗ này mới thật sự là nhất ngôn cửu đỉnh, không cho phản bác, một khi trong lòng thật sự quyết định chuyện gì, không có bất luận kẻ nào có thể khiến hắn sửa đổi.

- Có lẽ, cũng chỉ có người nhà Vương đội có thể khiến hắn sửa đổi ý nghĩ của mình!

Trong lòng Hoàng Thiên Hằng thở dài, chỉ có thể gật đầu xác nhận.

- Lần này, Lý Tân, Chương Nghiệp, Lưu Hâm, Vương Hổ, Đặng Mai, và hai đại đội một hai, tổng cộng một trăm người theo ta, những người khác, tiếp tục làm việc của mình!

Vương Song nhìn thấy tất cả mọi người gật đầu, bắt đầu phân phó, lần này chuyện rất quan trọng, bản thân cũng phải chuẩn bị đầy đủ, dù sao, một lương kho lớn muốn tuỳ tiện đạt được không thể nào, không thấy ngay cả sư đoàn 21 cũng muốn hợp tác với mình sao. Nếu như có thể tuỳ tiện đạt được, bọn họ làm sao cam tâm nhường ra một khối thịt mỡ lớn như thế.

Nhìn bộ dáng Vương Song điều binh khiển tướng như thế, trên mặt Thu Ảnh Đồng lộ ra một tia kỳ lạ, nàng không nghĩ tới Vương Song uy tín vậy mà đáng sợ như thế, nhiều Tiến Hóa Giả như vậy, bởi vì một câu của hắn cũng không dám mở miệng phản bác, nàng không khỏi nghĩ đến những binh sĩ kia của mình không ngừng cản, mỗi lần đều cãi nhau vì những chuyện khác, nếu không có Tào Quân, Vương Lệ và cha mình đè ép, chỉ sợ đều sẽ lật trời, ngay cả như vậy, mỗi một lần đều bởi vì các chuyện khác nhau lãng phí thời gian, nếu không phải là phụ thân mình ngăn cản, Thu Ảnh Đồng đều hận không thể trực tiếp một thương đánh chết bọn họ!

Bây giờ thấy nơi này của Vương Song, dứt khoát, lưu loát, nhất ngôn cửu đỉnh, so sánh cả hai không khỏi hết sức hiếu kỳ với Vương Song, có một tia bội phục.

- Nam nhân như thế này mới là anh hùng ở Mạt Thế!

Trong lòng Thu Ảnh Đồng không nhịn được âm thầm nghĩ tới.

Rất nhanh, Vương Song phân phó xong, nhìn Thu Ảnh Đồng giống như đang ngẩn người, không khỏi nhẹ giọng kêu:

- Thu cô nương?

Thu Ảnh Đồng đang suy nghĩ, nghe được thanh âm Vương Song, nhất thời giật mình một cái, lấy lại tinh thần nhìn Vương Song, có chút mê mang mở miệng:

- Làm sao?

Nhìn bộ dáng Thu Ảnh Đồng, Vương Song có chút bất đắc dĩ thở dài, cười nói:

- Thu cô nương, chỗ này ta đã an bài xong, tùy thời có thể xuất phát, ngươi bây giờ có thể nói cho ta biết vị trí cụ thể của lương kho và vị trí của các vị!

- Há, an bài tốt... An bài tốt!

Nghe được thanh âm Vương Song, vẻ mặt Thu Ảnh Đồng giật mình, thần sắc quả thật có chút hoảng hốt, có chút không dám tin tưởng, chính mình dễ dàng như vậy đã thuyết phục Vương Song, không, không phải là thuyết phục, mà chính là mình căn bản chưa nói gì, Vương Song đã sảng khoái đáp ứng, cái này là một chuyện tốt, nhưng kết quả dễ dàng như vậy, lại làm nàng có một loại cảm giác không thực tế, trước khi đến nàng đã suy nghĩ qua Vương Song sẽ công phu sư tử ngoạm như thế nào, mình gặp chiêu phá chiêu như thế nào, cuối cùng qua một phen nỗ lực của mình mới thuyết phục được Vương Song.

Nhưng hiện tại, chính mình tựa hồ vẻn vẹn hợp lý một cái truyền lời viên tác dụng, trừ cái đó ra, một điểm khí lực đều không sử dụng bên trên, nhượng Thu Ảnh Đồng có loại nhất quyền đánh vào trên bông cảm giác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận