Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1891: Đánh giết Hắc thần điêu! (3)

Nghe vậy, trong long Vương Song run lên, không dám thất lễ, hai tay kết ấn, lạnh lùng quát một tiếng.

– Bất Hủ Thanh Liên!

Chỗ sâu trong óc, một tòa cự đại thanh sắc liên hoa nhất thời chớp động vô số thanh sắc thần mang, ở chung quanh thân thể Vương Song, tựa như cũng xuất hiện một đóa thanh liên hư huyễn, giống như Thiên Địa sơ khai chính là vắt ngang ở chỗ này!

Một khắc sau, Vương Song lập tức cảm giác được thần hồn của chính mình vững chắc, mặc cho lốc xoáy màu đén quét qua, thân thể chính hắn vẫn bất động.

U Minh Chi Phong chuyên làm tổn thương tâm hồn, do Hắc Thần Điêu thi triển, uy lực càng là đáng sợ đến cực hạn, dù cho là cường giả cảnh giới Tinh Chủ cũng khó có thể chống cự, trong mấy hơi thở lập tức sẽ bị triệt để thổi tan Thần Hồn!

Thế nhưng, nhìn thấy Bất Hủ Thanh Liên bao phủ chung quanh Vương Song, trong mắt Hắc Thần Điêu phát lạnh, thu hồi thần thông của chính mình, nó nhìn ra thứ Vương Song thi triển là một môn thần thuật bảo vệ Thần Hồn vô cùng mạnh mẽ, dựa vào U Minh Chi Phong của nó, căn bản không thể đánh bại!

– Xem ra ta thật sự đã coi thường ngươi ! Chẳng qua, Xích Hoàng Thảo kia, ta nhất định phải có được, ngươi ngăn không nổi ta!

Hắc Thần Điêu nói xong, trên thân thể bỗng nhiên xuất hiện một đạo hắc mang, Hắc Mang này bao phủ cả người nó, một khắc sau, một bóng người hiển hiện, đó là một tôn sinh vật hình người, toàn thân bao trùm một tầng hắc sắc khải giáp, tản ra quang mang đen kịt, vẻn vẹn chỉ lộ ra hai con mắt, hàn quang lóe lên.

– Đây là Đấu Chiến thân thể của Yên Tộc! Hóa thành hình người, lực chiến đấu tăng vọt hơn ba thành, Vương Song, cẩn thận!

Hậu phương, giọng nói của Tiểu Thất lần nữa truyền đến.

Vương Song nghe vậy, sắc mặt nghiêm túc, không chờ đối phương xông lên, chính mình đã dẫn đầu công kích trước, Đao Vực hiển hiện, khi hắn đột phá đến Hóa Thần đỉnh phong, phạm vi bao phủ đã đạt tới ba trăm mét, Luân Hồi Đao chấn động, hóa thành hàng vạn đao mang ùn ùn kéo đến, kết hợp với Đao Vực, hóa thành đao hải hủy diệt sáng chói loá mắt!

"Ầm "

Đối diện, nhìn thấy công kích của Vương Song công kích, Hắc Thần Điêu này cũng phát ra gầm giận dữ, không hề có chút tránh né, trực tiếp vọt tới phía Vương Song, một khắc sau, vô số lợi kiếm màu đen từ trên người hắn bạo phát, lít nha lít nhít, bao trùm toàn bộ Thương Khung!

– Mười vạn Thiên Kiếm!

Hắc Thần Điêu một loại khác thần thông, vô tận Linh Vũ làm kiếm, diệt sát hết thảy!

Đao kiếm va chạm, tranh đấu gay gắt trong nháy mắt chôn vùi lẫn nhau.

Hư không tựa như rơi xuống quang vũ, nổi lên một chút ba động, Vương Song thấy thế, trong mắt lóe lên một vòng lãnh quang, Đao Thế lại biến, vô tận đao quang biến mất, chỉ có một đạo đao mang chừng Trượng Nhị xuất hiện, tựa như vừa thoáng qua, nhanh như thiểm điện lướt qua khoảng cách giữa hai bên, trực tiếp xuyên qua thân thể của Hắc Thần Điêu!

"Xoẹt "

Động tác của Hắc Thần Điêu cứng đờ, cảm nhận được một loại đau đớn tê tâm liệt phế, bụng mình, xuất hiện một cái động lớn, đương nhiên, đây không phải tổn thương trí mạng, nhưng có một cỗ đao khí kinh khủng còn lưu lại bên trong cơ thể nó, không ngừng phá hư thân thể nó, muốn hoàn toàn hủy diệt thân thể của nó!

– Nếu như ta có thể lĩnh ngộ được Đao Ý, một đao kia đã đủ để triệt để đoạn tuyệt sinh cơ của nó!

Vương Song xoay người lại, nhìn thân thể của Hắc Thần Điêu, lẩm bẩm.

Chẳng qua, ngay cả như vậy, một đao kia cũng khiến đối phương trọng thương.

– Tiếp đó, tiễn ngươi về Tây Thiên!

Vương Song lạnh lùng quát, Luân Hồi Đao trong tay biến mất, một chỉ rơi xuống phía trước, sau khi một chỉ kia rơi xuống, trong mắt hắn, dường như có tinh thần đi thằng về , theo một chỉ này rơi xuống, trong mắt của hắn, tựa hồ có tinh thần huyễn diệt.

– Điểm Tinh Chỉ!

Xung quanh Hắc Thần Điêu, bỗng nhiên trở nên ảm đạm, giống như hóa thành một khỏa Tinh Thần, sau khi một chỉ của Vương Song vừa xuống, một ngôi sao theo đó chôn vùi, đồng thời, thân thể của Hắc Thần Điêu cũng không khác gì bọt biển trong nháy mắt vỡ vụn!

Giết chết Hắc Thần Điêu, Vương Song thở phào, một lần nữa quay lại trên đỉnh núi.

– Đánh một trận hém giết Hắc Thần Điêu, có cái cảm thụ gì?

Tiểu Thất cười khẽ hỏi.

– Thực lực của con yêu thú đó quả thực rất mạnh, chẳng qua ta cảm giác tựa như thiếu một chút gì đó.

Vương Song nhướng mày, nghi hoặc nói.

Tuy nhiên thực lực con yêu thú biểu hiện ra bên ngoài đã đủ để đánh bại rất nhiều cường giả cấp bậc Tinh Chủ, nhưng một đầu Hắc Thần Điêu cảnh giới Tinh Chủ, lại bị hắn dễ dàng đánh giết như vậy, khó tránh khỏi có chút quá đơn giản.

– Không tệ, đầu Hắc Thần Điêu này mặc dù là cảnh giới Tinh Chủ, nhưng lại không hoàn toàn dung hợp tinh thần, chỉ có thể coi là một loại yêu thú tinh chủ vô cùng khác loại!

Tiểu Thất giải thích.

– Thánh Cảnh này trước đó thuộc về Côn Bằng Thánh giả, Côn Bằng Thánh giả giao chiến với ba tôn Thánh giả, chính mình cũng vì thế vẫn lạc, nếu là hắn không vẫn lạc, bên trong Thánh Cảnh này đương nhiên không thiếu hụt tinh thần, nhưng theo sự vẫn lạc của hắn, Thánh Cảnh này đã từng bị đại chiến tác động đến, tinh thần vỡ nát, không cách nào tái sinh, Thổ Dẫn không có tinh thần có thể dung hợp, đương nhiên không thể dựa theo phương thức đột phá bình thường!

Bạn cần đăng nhập để bình luận