Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1613: Dương Mạt xuất thủ (2)

Trong lòng suy nghĩ chuyện này, Dương Mạt quyết định trở về Vô Danh Phong hỏi ý kiến Chu Càn, trong khoảng thời gian mình bế quan rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Vì sao Tam Tông lại đánh tới ngoài cửa tông môn mình rồi.

- Dương sư đệ, ngươi xuất quan rồi!

Bỗng nhiên, một âm thanh vui mừng vang lên cách đó không xa, Dương Mạt ngẩng đầu nhìn lại, Cố Hồng Y kinh hỉ đang nhìn mình.

Bn cạnh nàng, còn có tiểu bàn tử Mạnh Lãng, con ngươi không ngừng loạn chuyển, cũng không biết đang đánh chủ ý quỷ quái gì.

- Cố sư tỷ, có chuyện gì vậy?

Nhìn thấy mộtngười quen biết, Dương Mạt tiến lên, hơi nghi hoặc một chút dò hỏi.

- Ngươi đi theo ta.

Cố Hồng Y không giải thích, mang theo Dương Mạt đi vào trong cung điện.

Trong cung điện, Cố Hồng Y mở một cánh cửa sổ, vừa vặn nhìn thấy bên ngoài Thanh Nguyên Tông, mơ hồ có thể nhìn thấy thân ảnh Tam Tông liên quân này lít nha lít nhít, cùng một đài chiến đấu to lớn.

Sau đó, Cố Hồng Y đơn giản nói những chuyện đã xảy ra sau khi Dương Mạt bế quan, sau cùng tổng kết nói:

- Hiện tại Tam Tông liên quân tạo ra Thần Ma đài, muốn khiêu chiến thiên kiêu Thanh Nguyên Tông ta, chúng ta xuất chiến 13 trận, kết quả chỉ thắng ba trận, còn lại đều thua thảm.

- Sở sư huynh, Lý sư huynh, cùng Tư Đồ sư tỷ đều đang bế quan, không thể xuất chiến, đồng thời bọn họ đều là Hóa Thần cảnh giới, nếu xuất chiến, chỉ sợ cũng phải đối mặt với Mục Hàn Phong Hóa Thần đỉnh phong, gia hỏa này thực lực quá mạnh, đoán chừng trừ Vương Song, chúng ta không ai có thể chắn được nửa chiêu thức của hắn!

Dương Mạt lẳng lặng nghe, không cắt ngang lời Cố Hồng Y nói chuyện chờ đến khi đối phương nói xong, hắn trầm ngâm một chút, lập tức trước mắt phát lạnh, không nói câu nào, đứng dậy muốn rời khỏi.

- Dương sư đệ, ngươi không thể xuất chiến!

Thấy thế, Cố Hồng Y vội vàng kéo đối phương lại:

- Sư tôn đã quyết định, chờ đến khi đám người Sở sư huynh xuất quan, sẽ đưa chúng ta đi, nếu ngươi xuất chiến, lỡ như xảy ra bất trắc, đây là tổn thất của cả tông môn, tông chủ chắc chắn sẽ không đồng ý.

- Sư tỷ yên tâm, trong đồng cấp, những đệ tử Tam Tông kia chẳng qua chỉ là một đám ô hợp, sư đệ căn bản không để vào mắt.

Dương Mạt tự tin mở miệng, đã có bảo vật Thần Ma này, hắn cũng không lo lắng khi đối đầu với Mục Hàn Phong, trong Siêu Phàm cảnh giới, trừ mình ra, hắn thực sự không sợ bất luận kẻ nào.

- Vậy cũng không được, Thần Ma đài này dù sao cũng là bảo vật của đối phương, ai biết đây có phải âm mưu không, là vì dẫn xuất ngươi, tóm lại, ngươi không thể xuất chiến!

Giọng điệu của Cố Hồng Y vô cùng kiên quyết, vẫn một mực giữ Dương Mạt lại.

- Không sai, Dương sư huynh, chuyện mạo hiểm như thế này chúng ta không thể làm, ngươi là Hoàng Kim Thần Thể chờ sau khi Tu Vi Đại Thành, Tây Tinh Vực còn không phải mặc cho ngươi tung hoành ngang dọc sao, hà cớ gì phải quan tâm đến chút được mất ở thời điểm hiện tại chứ...

Một bên, Mạnh Lãng cũng mở miệng thuyết phục.

Dương Mạt nghe hai người nói, trong lòng cũng hơi hơi rung động, hắn ngẩng đầu nhìn ra xa xa, lại phát hiện trên Thần Ma cự đại, hai bóng người đang điên cuồng chém giết, nhưng mà chưa đến năm hiệp, một bóng người đã bị một kiếm trảm làm hai nửa.

- Đệ tử Thanh Nguyên Tông cũng chỉ có thể thôi, đều là một đám rác rưởi!

Đạo thân ảnh kia tắm máu tươi của đệ tử Thanh Nguyên Tông, lạnh giọng cười, thanh âm vang vọng cả tông môn.

- Có gan đánh với ta một trận không!

- Vô liêm sỉ!

Dương Mạt thấy thế, trên mặt hiện lên vẻ giận dữ, thân ảnh nhảy lên, hóa thành một đạo lưu quang, bay ra ngoài Thanh Nguyên Tông.

- Dương sư đệ!

- Dương sư huynh!

Cố Hồng Y cùng Mạnh Lãng ở phía sau kêu to, chỉ có thể trơ mắt nhìn Dương Mạt rời đi.

- Không sao, để hắn qua, có chúng ta ở đây, sẽ không để cho hắn xảy ra chuyện!

Lúc này, bên tai Cố Hồng Y xuất hiện một thanh âm, khiến cho nàng sững sờ, sau đó kịp phản ứng, bất đắc dĩ gật đầu, nhưng sự lo lắng trong lòng lại được buông xuống.

Nếu sư tôn đã nói như vậy, như vậy Dương Mạt sẽ không gặp nguy hiểm, dù sao trong đồng cấp, nàng cũng không tin có người có thể đánh bại Dương Mạt.

- Rầm.

Dương Mạt hóa thành một đạo lưu tinh, trực tiếp ra Hộ Sơn Đại Trận của Thanh Nguyên Tông, tiến lên trên Thần Ma đài, chấn động Thần Ma đài.

Ở trong Tông môn đại điện của Thanh Nguyên Phong, trước mắt đám đệ tử Thanh Nguyên Tử có một màn sáng cự đại, bên trong là thân ảnh của Dương Mạt, bọn họ giống như đã ra quyết định gì đó, đám người Lý trưởng lão bên cạnh thì tức đến dựng râu trừng mắt.

Chu Càn bình chân như vại ngồi ở chỗ đó, nhìn thân ảnh Dương Mạt trong màn sáng, ánh mắt hiện lên vẻ chờ mong.

- Thanh Nguyên Tông Dương Mạt!

Dương Mạt rơi xuống, lạnh lùng nhìn đối phương, lúc này, trên Thần Ma đài, dâng lên một quầng sáng màu xanh, bao phủ hai người trong đó, đây là thừa nhận hai người đồng cấp, có thể nhất chiến!

Đồng tử đối phương co rụt lại, dường như cũng không nghĩ tới gặp được Dương Mạt, đối với thiên tài của Thanh Nguyên Tông, đệ tử Tam Tông cũng khá hiểu biết, ban đầu ở Thanh U Cổ Thành giết không biết bao nhiêu đệ tử Tam Tông, thậm chí Hóa Thần cảnh giới cũng không phải là đối thủ của đối phương, mặc dù hắn tự phụ, nhưng cũng biết mình biết người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận