Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1825: Tốc Độ Cực Hạn!

- Không tệ, hắn còn có phòng ngự, Nhất Đao của Giang tiên tử kinh diễm như thế cũng không khiến đối phương bị tổn hại chút nào, quả thực vạn pháp bất xâm!

Tần Vũ cũng nhíu mày nói.

Đặt mình vào hoàn cảnh của người khác mà suy nghĩ, bọn họ đều không tự chủ đặt mình vào tình cảnh của Giang Hồng Nguyệt, nếu là bọn họ đối mặt với tình huống này, rốt cuộc nên làm gì?

Không ít người lắc đầu, đổi thành bọn họ, chỉ sợ cũng đành chịu bó tay.

Vương Song hơi nhíu mày, hắn không tin Giang Hồng Nguyệt sẽ thất bại, đã từng giao đấu qua, cảm nhận được bên trong đối phương có một lực lượng ẩn giấu sâu xa!

Phía xa thân ảnh của Giang Hồng Nguyệt lần nữa hiển hiện, ánh mắt yên tĩnh nhìn Tháp Hùng.

- Tiếp tục đi, chỉ cần ngươi có thể đánh tan phòng ngự của ta.

Tháp Hùng đứng dậy, hai tay nâng lên, va chạm nhau một chút, phát ra âm thanh trận đấu ngột ngạt.

Giang Hồng Nguyệt nhìn tầng ánh sáng thuộc kim của đối phương, nhíu mày, lát sau thân ảnh nàng biến mất, như hòa vào trong gió!

- Vèo vèo!

Trong không gian hình như xuất hiện vô số đao ảnh, phân bố khắp hư không, Đao Vực cùng loại với Vương Song, nhưng uy lực mạnh lên rất nhiều, từng đạo đao quang xen lẫn, cuối cùng hóa thành một vầng minh nguyệt!

- Thần Nguyệt!

Quát lạnh một tiếng, đao quang của Giang Hồng Nguyệt hóa thành minh nguyệt từ phía sau đánh tới đối phương.

- Đến đi phá cho ta!

Tháp Hùng thấy thế, trong mắt hiện lên màu đỏ, ánh sáng trên thân thể tăng vọt, biến thành một Viễn Cổ Cự Hùng, phát ra tiếng rống giận cực lớn!

- Ầm.

Đấm ra một quyền, sức mạnh khủng khiếp ngưng tụ ở bên trong nắm đấm, hướng về phía Giang Hồng Nguyệt.

Đối mặt với một quyền mạnh đến nỗi có thể đánh nát Tinh chủ, quang đao của Giang Hồng Nguyệt nháy mắt tan vỡ. Thế nhưng nàng không mảy may để ý, Thần Đao trong tay phát ra dao động cực kì khủng bố, nguyên khí trong cơ thể dường như hoàn toàn sôi trào, xung quanh cơ thể ngưng kết từng luồng ánh sáng, hóa thành vô số đao ảnh!

- Thập Phương Vô Địch, Phá Thiên thức!

Lạnh lùng quát lên một tiếng, toàn thân Giang Hồng Nguyệt xuất ra mười bóng đao, có Minh Nguyệt Cao Huyền, Thần Dương Hoành Không, Thái Nhạc Nguye Nga, Thương Hải Nộ Khiếu, Ngũ Hành Tuần Hoàn, Phong Lôi Chấn Thiên...

Mười bóng đao hóa thành vạn vật trên trời dưới đất, cuối cùng, mười đạo đao ảnh lại dung hợp làm một, hóa thành một luồng ánh đao chói sáng rực rỡ, thân hướng về phía Tháp Hùng bay đi.

- Giang gia mạnh nhất là tấn công bằng Thần Thuật! Thập Phương Vô Địch!

Ở phương xa, đám người Tần Vũ ánh mắt ngưng trọng khi nhìn một màn này,

- Thần Quyết tấn công này của Giang gia vô cùng bá đạo, căn bản không cho người ta một con đường sống, một đòn đánh ra, sức mạnh của nàng mất đi tám, chín, mười phần, trong thời gian ngắn sẽ không còn sức lực tiếp tục chiến đấu.

- Không biết chừng một đòn này còn có thể đánh tan hàng phòng ngự của đối phương!

Tất cả mọi người đều vô cùng lo lắng nhìn một màn này, nếu Giang Hồng Nguyệt thất bại, trận đấu này bọn họ sẽ thua ngay lập tức, về sau chiến đấu thực sự sẽ rất bất lợi.

- Rầm.

- Thiên Hùng Chiến quyền!

Đối mặt với ánh đao kia của Giang Hồng Nguyệt, trên thân Tháp Hùng bỗng nhiên phát ra một luồng ánh sáng hoàng kim sáng chói, bao phủ toàn thân hắn, giống như tạo ra bảo vật hoàng kim phụ trợ.

Sau lưng của hắn xuất hiện một bóng người, không thấy rõ mặt mũi, thế nhưng lại ẩn chứa khí thế hống hách, mang đến loại cảm giác như đang quan sát vạn vật thế gian.

Một bóng người theo động tác của Tháp Hùng đồng loạt ra tay, đồng thời tung ta một quyền, tựa như một đòn từ trên trời ầm ầm giáng xuống.

- Rầm.

Sức mạnh bùng phát cực kỳ kinh khủng, không gian giống như bị bóp méo, hai bóng người bị sức mạnh điên cuồng nhấn chìm, không thể thấy rõ.

Đây là hai người một quyền vô cùng mạnh của hai người, hợp lại đã không còn là thắng thua, mà là sinh tử!

Sức mạnh cuồng bạo quét qua khắp bốn phía, đám người Vương Song không nhịn được đành phải rút lui, ở phía trước bày ra một tầng nguyên lực bảo hộ, lúc này mới hoàn toàn ngăn được dư âm còn lại.

Ở phía đối diện, Dị Vực giả đồng loạt nhíu lông mày, hơi kinh ngạc khi chứng kiến cảnh này, giống như là không nghĩ tới hai người có thể đánh tới mức độ này.

- Ha ha, hoàng kim Ma Hùng phòng ngự vô song, muốn đánh tan phòng ngự của Tháp Hùng, nữ nhân kia tấn công còn chưa đủ!

Một bóng người khẽ mở miệng cười nói.

Vừa dứt lời, chỗ trung tâm chiến trường, một bóng người bay ngược ra ra, lập tức rơi xuống phía trước đám người Vương Song không ai khác chính là Giang Hồng Nguyệt!

Cơ thể Giang Hồng Nguyệt vô cùng chật vật, sắc mặt tái nhợt đến cực hạn, trên người khí tức vô cùng yếu ớt, giống như không cảm nhận được, lòng bàn tay cầm đao hoàn toàn nứt ra, máu tươi chảy xuống theo thân đao, rơi xuống mặt đất tạo thành một dòng sông nhỏ.

- Giang tiên tử!

Thấy thế, sắc mặt đám người Vương Song lập tức thay đổi, vội vàng tiến lên đỡ đối phương dậy, trong tay Vương Song lập tức đưa ra một viên tiên dược tỏa mùi nồng nặc, đưa đến cho Giang Hồng Nguyệt nuốt xuống.

- Ha ha, xem ra trận này chúng ta thắng chắc.

Ở phía đối diện, thấy cảnh này, không ít người đều lớn tiếng cười rộ lên, dường như vô cùng đắc ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận