Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1645: Cứu nhóc con!

Nhóc con ngay lập tức chạy về phía sau, cả Vương Song cùng Dương Mạt đều tò mò đi theo, rất nhanh, bọn họ đã đến một nơi.

- Ồ, sư huynh, hình như đây là địa bàn của con tê giác hai đầu, tiểu tử này ban nãy còn đi đường vòng, bây giờ sao lại dám tiến vào địa bàn của yêu thú!

Dương Mạt tò mò nhìn thân nhìn thân ảnh nhóc con thẳng tắp nhảy vào địa bàn của con tê giác hai đầu, tuy rằng yêu thú này không để ở bọn họ trong mắt, nhưng mà cũng là yêu thú Tiên Thiên, thực lực còn mạnh hơn gấp đôi so với Tiên Thiên bình thường.

- Xuống xem đi!

Vương Song khóe miệng lộ ra ý cười, hắn đã mơ hồ hiểu được cách làm của đối phương, hẳn là muốn mượn sức mạnh của con tê giác hai đầu này, rất giống với biện pháp trước đây bản thân đã dùng khi ở giữa bí cảnh.

Bọn họ chăm chú đi theo sau, cũng không có phát hiện phía sau bọn họ còn có một chùm sáng màu bích lục đang theo sát phía sau.

Nhóc con tiến vào khu vực này vô cùng cẩn thận, tiến lên một cách lén lút, rất nhanh, một con yêu thú lớn chừng mười mét, toàn thân là màu xám trắng, còn có hai cái đầu lẳng lặng nằm trên mặt đất, âm thanh ngủ say vang lên ù ù, lá cây xung quanh đều bị rơi xuống lung tung.

Càng tiến đến gần tên này, nhóc con càng cẩn thận, dường như nó cũng biết con yêu thú này quá đáng sợ, nhìn như là ngủ nhưng thực ra năng lực bên ngoài vẫn vô cùng nhạy bén, nếu có người muốn đối phó nó, sợ rằng còn chưa tới gần nó sẽ lập tức tỉnh lại!

Đến khi cách con yêu thú còn có một trăm mét, nhóc con đột nhiên dừng bước, không tiếp tục tiến lên nữa, quan sát xung quanh sau đó nhìn thấy mặt đất bên cạnh có một viên đá cỡ khoảng như nắm tay, ánh mắt nhóc con sáng lên, nhẹ nhàng tiêu sái đi tới, cầm viên đá trong bàn tay nhỏ của mình mà ước chừng.

- Nó đang muốn chọc giận con tê giác hai đầu, đi đối phó với mấy người Phong Thôn kia!

Dương Mạt lúc này cũng đã hiểu ra, đột nhiên bừng tỉnh nói.

- Ha ha, thật đúng là một tiểu yêu nghiệt!

Vương Song cảm thán một câu. Nếu mà thiên tài như vậy mà ở Tây Tinh Vực, chỉ e rằng toàn bộ Tây Tinh Vực đều sẽ đánh nhau vỡ đầu, Bát Đại Tông Môn đều sẽ liều mạng để đoạt lấy, thiên tài như vậy, tương lai đừng nói là Tôn Giả, cho dù có là Thánh Giả cũng không phải là không có cơ hội đạt được!

Bọn họ đang cảm thán thì nhóc con ở cách đó không xa đã nhìn chuẩn mục tiêu của mình.

- Vèo.

m thanh viên đá xé gió vang lên, làm cho thân thể hai người Vương Song và nhóc con chấn động, chỉ mới có 3 tuổi nhưng ném đá rất lợi hại, viên đá đó có thể ném được hơn trăm mét, sức mạnh vẫn có chút đáng xem, cơ thể như vậy, thậm chí khiến Vương Song có một loại xúc động muốn truyền Tinh Thần Thần Quyết cho đối phương, cơ thể như vậy, nếu tu luyện Tinh Thần Thần Quyết, e rằng sẽ quét sạch tất cả.

- Grào.

Viên đá còn chưa tới gần, con tê giác hai đầu đã đột nhiên đứng dậy, phía trên thân hình khổng lồ phát ra từng chùm ánh sáng màu xám trắng, làm viên đá trong nháy mắt hóa thành bột phấn.

Khí tức cuồng bạo giống y như núi lửa, thời điểm con tê giác hai đầu ngủ say căm ghét nhất là có người quầy rầy giấc ngủ của nó, hơn nữa tính tình nó còn dễ nổi nóng, càng khiến nó tức giận đến cực hạn.

Đồng tử cực lớn quét khắp bốn phía, sau đó phát hiện ra một bóng dáng đã đi xa.

Phát hiện ra nhóc con có khí tức của nhân loại, con tê giác hai đầu càng thêm phẫn nộ, thân thể khổng lồ giẫm trên mặt đất, mặt đất ngay lập tức chấn động, như là phát sinh một trận động đất nhỏ.

Thân hình khổng lồ của con tê giác hai đầu theo sát bóng dáng nhóc con ở phía trước, Vương Song cùng Dương Mạt đều đang đi theo phía sau, gương mặt kinh ngạc nhìn lấy một màn này.

Rất nhanh, nhóc con đã trở về điểm bắt đầu, ngay lập tức nhìn thấy đám người Phong Thôn kia đang ở phía xa, nhìn thấy càng ngày càng tới gần, nhóc con đứng lên lớn tiếng cầu cứu.

- Thúc, đại bá, cứu mạng...

m thanh nhóc con cực kỳ trong trẻo, đồng thời lờ mờ xen lẫn một chút non nớt, truyền vào trong tai một đám nam tử cao lớn đều khiến cho bọn hắn sững sờ.

Sững sốt một lúc, nhóc con nhảy lên bước ra, khiến đám đại hán kia ngay lập tức nhìn thấy, bọn họ đều vô cùng kinh ngạc, thực sự là nhóc con quá nhỏ, thế nhưng lại phô ra sức mạnh quá mức kinh người, tốc độ như vậy, đến cả võ giả đạt cảnh giới Hậu Thiên cũng đều không thể sánh bằng, nhưng bọn họ đều thấy rõ nhóc con chỉ mới đạt được cảnh giới Luyện Thể!

- Đây là con cái nhà ai, Phong Thôn chúng ta có đứa trẻ như vậy sao?

Đại não bọn họ đại não đều là có chút đông cứng, vậy mà tại nghiêm túc suy nghĩ thôn bọn họ có đưa trẻ nghịch thiên như vậy hay không.

Thậm chí có người nghe được tiếng của nhóc con nên đã chủ động tiến lên, khiến nhóc con lướt qua bọn họ rồi chạy tiếp, nhất định phải bảo vệ thiên tài trong thôn của mình!

Thế nhưng ngay sau đó, một tiếng rống kinh thiên vang lên, một thân ảnh to lớn xuất hiện ở ngay trước mắt, chính là con tê giác hai đầu, nhìn thấy trước mắt xuất hiện nhiều nhận loại như vậy, ý thức của con tê giác hai đầu đều bùng nổ, được lắm, các ngươi không chỉ dám quấy rầy giấc ngủ của ta mà còn dám ngang nhiên mai phục ở đây!
Bạn cần đăng nhập để bình luận