Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1157: Thiêu đốt Long Huyết

Nghe vậy, đồng tử Vương Song hơi hơi động một cái, chỉ kinh ngạc một chút.

- Ngươi tới trước, hay là ta tới trước?

Vương Song quay đầu, hỏi Lăng Vân bên cạnh.

- Ta!

Lăng Vân không có thừa hơi nói nhảm, trong miệng băng lãnh phun ra một chữ, lập tức tiến lên một bước, khí tức trên người không che giấu nữa, giống như một thanh Thiên Kiếm, thẳng mạo xưng Vân Tiêu!

- Rầm!

Tầng tầng lớp lớp mây đen giống như bị mặt trời chiếu xạ, theo kiếm ý của Lăng Vân trực tiếp ầm vang vỡ vụn, trên bầu trời thoáng chốc Nhất Thanh, ánh sáng mặt trời lần nữa rơi xuống.

Mặt biển mãnh liệt lúc này giống như bị đứng im, trực tiếp bị một luồng lực lượng đè qua.

Lúc này, không ít người đều đang chăm chú thông qua vệ tinh nhìn thấy một màn này, tâm lý đều có chút khẩn trương, bọn hắn cũng muốn biết, cường giả đỉnh phong nhất trong Biến dị thú so với cường giả đỉnh cao nhất của nhân loại gặp nhau, rốt cuộc ai sẽ thắng!

Khí thế Giao Long giống như là một ngọn núi cuồn cuộn, trầm ngưng, cẩn trọng, bá đạo, mà khí tức của Lăng Vân tựa như một thanh thần kiếm, bất luận phía trước có bất kỳ rào cản nào cũng sẽ bị chém vỡ!

- Tứ giai!

Lời nói Giao Long có chút âm trầm, con mắt cũng bỗng nhiên trừng lớn, dường như có chút kinh ngạc.

- Khó trách lại có dũng khí dẫn dụ ta ra, thì ra đã đạt tới tứ giai. Nhưng mà như các ngươi lại muốn tới đối phó ta, không phải quá đề cao bản thân các ngươi quá rồi sao!

Lời Giao Long vừa dứt, Vương Song nhìn thấy đối phương gầm nhẹ một tiếng!

- Ầm.

Một cái đuôi tráng kiện như thiên trụ bỗng nhiên áp xuống không gian trực tiếp vỡ nát! Cái đuôi lấy khí thế không thể ngăn cản rơi về phía Lăng Vân, uy lực gần như có thể san bằng một ngọn núi thành bình địa!

Đối mặt với đòn công kích khủng bố này, sắc mặt Lăng Vân đạm mạc, Hắc Kiếm sau lưng dường như phát giác được nguy cơ, vậy mà bắt đầu rung động, lập tức phát ra một âm thanh vù vù.

- Vù.

Sau đó, một trường kiếm giống như một đạo thần hồng bỗng nhiên rơi xuống, lập tức rơi vào trong tay Lăng Vân!

- Xoẹt!

Một tia Kiếm Khí sáng chói Trùng Tiêu, khoảng ngàn trượng, kiếm khí vô cùng sắc bén thẳng tắp bắn ra, bỗng nhiên cùng rơi xuống cái đuôi kịch liệt đụng vào nhau.

- Ầm.

Tựa như sao chổi đụng Địa Cầu, sóng xung kích khủng bố điên cuồng lan ra bốn phía, mặt biển tĩnh lặng trong nháy mắt bạo phát ra sóng to gió lớn, sóng lớn ngàn trượng tựa như ngày tận thế.

Nhưng mà điều này cũng chẳng ảnh hưởng đến cuộc chiến của một người một thú sinh, Vương Song thấy rõ, theo một kích này của Lăng Vân, phía trên đuôi Giao Long tóe ra tia lửa, giống như cái búa đập nện trên khối thép.

Nhưng mà đòn công kích của Lăng Vân cũng không phải không có hiệu quả, thân thể con Giao Long này bỗng nhiên dừng lại, cái đuôi quật về phía sau.

- Đòn kích mạnh thật đấy!

Trong miệng Giao Long phát ra âm thanh có chút ngưng trọng, đôi đồng tử cực đại của Giao Long lẳng lặng nhìn Lăng Vân, mặc dù không đánh tan được phòng ngự của mình, nhưng nó rõ ràng cảm nhận được sự cường hãn trong đòn công kích của Lăng Vân, kiếm khí sắc bén đến cực hạn thậm chí có thể xuyên thấu qua Lân Giáp của mình thâm nhập vào thân thể.

Thân thể Lăng Vân cũng lui ra phía sau, sắc mặt có chút ngưng trọng nhìn đối phương, trường kiếm trong tay giống như có sinh mệnh không ngừng chấn động, dường như muốn bay ra ngoài!

- Con Giao Long này phòng ngự quá mạnh, đòn công kích bình thường cũng không đủ gãi ngứa ngứa cho nó!

Thanh âm của Khí Linh vang lên bên tai Vương Song.

- Mặc dù gia hỏa này thu hoạch được Kiếm Hồn, nhưng hiện tại hắn không thể phát huy ra uy lực của Kiếm Hồn, muốn phải giải quyết con Giao Long này, chỉ sợ vẫn không hiện thực lắm!

Trong lòng Lăng Vân cũng hơi kinh ngạc, hắn cho rằng mình đến tứ giai, nương theo Kiếm Hồn, có thể chém giết con Giao Long này nhưng hiện tại xem ra, bản thân hình như hơn xem thường đối phương rồi.

- Nhưng mà như vậy mới càng thú vị, nếu như dễ dàng đánh giết ngươi, chỉ sợ lại khiến ta thất vọng!

Lăng Vân tự lẩm bẩm, trường kiếm trong tay chấn động mạnh một cái.

Xoẹt!

Vương Song chấn kinh nhìn thấy trước mặt Lăng Vân có vô số kiếm khí xuất hiện, giống như kiếm khí hải dương, thậm chí khiến Vương Song nhớ tới cảnh tượng chấn động của Vạn Kiếm Tề Phi trong phim!

Vạn đạo kiếm quang xoẹt qua trước mặt Giao Lon, nhìn dáng vẻ, có cảm giác không chết không thôi.

- Hừ!

Thấy thế, Giao Long đối diện hừ lạnh một tiếng, xem thường, thân thể bỗng nhiên hất lên, trong biên vô số nước biển nháy mắt bạo phát, giống như từ nước biển tạo thành thành tường, ngăn trước mặt nó!

Kiếm khí cùng nước biển tạo thành thành tường đụng vào nhau, sau đó cùng tan rã.

Nhưng mà lúc này thân ảnh Lăng Vân cũng theo sát phía sau, trong nháy mắt nước biển biến mất đã hóa thành một đạo kiếm quang, đánh thẳng về phía Giao Long.

Ầm ầm!

Đại chiến cường hãn bạo phát, biển động kinh thiên, đá vụn bắn tung trời, không gian bị cắt chém thành từng đạo từng đạo vết nứt, nơi này hoàn toàn lâm vào thế hỗn loạn, không ai biết tình huống chiến đấu trong đó, bao gồm cả Vương Song.

Thân ảnh Vương Song thậm chí còn lặng lẽ rút về phía sau, không muốn tham dự vào, hắn cũng muốn thừa cơ quan sát lực chiến đấu của con Giao Long này!

Bạn cần đăng nhập để bình luận