Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1530: Đoạn Thiên Nhai vào cuộc! (2)

- Các ngươi tự xem đi!

Tiền Long không nói gì, vẻ mặt cổ quái nhìn hai người, bọn họ không chút do dự, tinh thần lực dung nhập vào trong đó, rất nhanh, bọn họ đều phục hồi tỉnh lại.

- Đây là chỗ ẩn thân của đệ tử Thanh Nguyên tông, là ai gửi cho chúng ta?

Cố Cảnh thần sắc cổ quái, hắn có thể xác định đây tuyệt đối không phải là đệ tử tam tông gửi cho bọn hắn, nếu như vậy trực tiếp cho là được, nào đến mức không thấy bóng người.

- Chẳng lẽ hắn là đệ tử của Thanh Nguyên tông? Vì sao phải bán đứng tông môn của mình chứ, chẳng lẽ không sợ chúng ta cũng giết hắn hay sao?

Tiền Long vô cùng kinh ngạc.

- Xem ra, trong Thanh Nguyên Tông cũng không phải bền chắc như thép!

Chu Triều Tuấn cười lạnh.

- Cũng tốt, mặc kệ là thật hay giả, chúng ta đi xem một chút, nếu như thật, vậy thì tốt, cho dù là giả, dù sao cũng cũng tốt hơn ở chỗ này làm con ruồi không đầu.

Tiền Long nói với hai người, Cố Cảnh và Chu Triều Tuấn đều gật đầu, rõ ràng cũng đồng ý lời nói của Tiền Long.

Nói xong, lập tức ba người bọn họ lần nữa hóa thành ba đạo lưu quang biến mất ở trên trời, đợi đến khi bọn họ rời đi, không gian vặn vẹo, bóng dáng Đoạn Thiên Nhai từ trong đó xuất hiện.

Hắn nhìn ba người đi xa, trên mặt lộ ra một nụ cười.

- Có ba đại Hóa Thần đỉnh phong ra tay, ta cảm thấy lần này không thể xảy ra sai sót được!

Nhưng mà dường như nghĩ tới cái gì, lần nữa lẩm bẩm một mình.

- Nhưng mà, ta cũng phải đi một chuyến, không thể bị hắn phát hiện sơ hở, ít nhất cũng phải diễn hết trò.

Nói xong, bóng người của hắn chậm rãi biến mất tại chỗ.

……

Trong sơn động, đám người Tô Nhan, Trịnh Đông Lai đều đang lẳng lặng ngồi thiền, nguyên khí thiên địa theo khí tức của bọn họ bị hút vào trong đan điền.

Mặc dù đang tu luyện, nhưng là mí mắt của bọn hắn hơi rung lên, như thể bọn hắn đang suy nghĩ về điều gì đó.

- Rầm!

Một tiếng nổ kỳ dị vang lên, đám người Tô Nhan đột nhiên mở mắt, nhìn về phía cửa động, nơi đó bị bọn họ bố trí một tầng cấm chế, không được cho phép, rất khó tiến vào.

Tô Nhan vung tay lên, trước mắt dường như nổi lên một tia gợn sóng, lập tức, cảnh tượng bên ngoài rơi vào trong mắt bọn họ.

- Các vị huynh đệ, là ta, Đoạn Thiên Nhai!

Đoạn Thiên Nhai đứng ngoài cửa sơn động, nhìn đám người Tô Nhan, Trịnh Đông Lai bên trong, trong lòng hiện lên một tia kinh ngạc, hắn còn tưởng rằng chỉ có ba bốn người, nhưng không ngờ rằng lại có nhiều như vậy.

- Đoàn sư huynh, ngươi tới rồi!

Đám người Tô Nhan nhìn thấy Đoàn Thiên Nhai, trên mặt lộ ra vẻ kích động, lập tức hai tay kết ấn, tầng tầng cấm chế trước mắt biến mất, lộ ra một con đường.

Bóng dáng Đoạn Thiên Nhai nhoáng lên một cái, tiến vào sơn động, sau đó cấm chế mở ra, một lần nữa phong ấn cửa sơn động.

Đoạn Thiên Nhai đánh giá chúng đệ tử, càng nhìn, trong lòng càng kinh ngạc, nhưng mà trên mặt của hắn không lộ ra chút nào, vô cùng thân thiết nhìn Tô Nhan:

- Tô sư đệ, thật không ngờ chúng ta còn có ngày gặp lại, lúc trước ta biết được các ngươi bị phục kích, muốn trở về cứu viện, kết quả bị đệ tử chân truyền của Tam Tông ngăn chặn, thật vất vả mới mở ra một con đường, bản thân cũng bị trọng thương…

- Vốn dĩ ta cho rằng các ngươi đều hy sinh, thật không ngờ sư đệ ngươi vậy mà trốn thoát, thật sự là trời phù hộ Thanh Nguyên tông chúng ta!

Nói xong, hắn quay đầu nhìn về phía những đệ tử khác:

- Ta càng không nghĩ tới còn có nhiều sư đệ còn may mắn sống sót như vậy, ta thật sự rất vui vẻ, chỉ cần mọi người cùng nhau, ta tin tưởng chúng ta nhất định có thể bình yên vô sự rời đi!

Tô Nhan cũng có chút kích động nhìn Đoạn Thiên Nhai, trên mặt tràn đầy hưng phấn:

- Sư huynh, ta biết ngay, người sẽ không vứt bỏ chúng ta mà!

- Chúng ta nơi này tổng cộng có chín người, mặc dù không tính là quá mạnh mẽ, nhưng nói như thế nào thì lực lượng cũng không yếu, Sở sư huynh cùng Lý sư huynh cũng không thấy tăm hơi, Ngân Phong sư huynh cùng Tần Phong sư huynh đều đã vẫn lạc, Tư Đồ sư tỷ cũng bị nhốt vào cấm địa, chúng ta chỉ có dựa vào Đoàn sư huynh, lần này gọi sư huynh đến, chính là hy vọng sư huynh có thể dẫn dắt chúng ta, tiếp tục chống lại đệ tử tam tông!

- Hi vọng Đoàn sư huynh có thể dẫn dắt chúng ta cùng đấu lại đệ tử tam tông!

Chín tên đệ tử đồng thời lên tiếng, vẻ mặt kích động nhìn Đoàn Thiên Nhai.

- Mấy vị sư đệ yên tâm, Đoạn Thiên Nhai còn sống một ngày, nhất định cùng tam tông không chết không thôi!

Vẻ mặt Đoạn Thiên Nhai nghiêm túc, trầm giọng nói:

- Chư vị sư đệ, sao các ngươi lại gặp nhau được, ta nhớ rõ trước đó các ngươi không cùng đội ngũ mà.

Đoạn Thiên Nhai tựa như vô tâm tùy ý hỏi, Trịnh Đông Lai không đợi những người khác trả lời đã đáp lại:

- Chúng ta đều bị đệ tử tam tông truy sát, tất cả đều đang ẩn núp đi, về sau vẫn là Tô Nhan sư đệ tìm được chúng ta, muốn đoàn kết sức mạnh của mọi người, hợp thành một đoàn, cứ như vậy, cũng có thể đoàn kết sức mạnh…

- Ồ, thì ra là vậy!

Đoạn Thiên Nhai như bừng tỉnh đại ngộ, nhưng trong lòng đang suy tư, có ba tên kia ra tay, hắn cũng không lo lắng những đệ tử này có thể chạy đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận