Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 450: Xuất phát - Thiên Chi Thành!

Vương Song lắc đầu, cũng không lưu tay nữa, tuy rằng thương thế Thu Ảnh Đồng còn chưa khôi phục, nhưng thực lực của nàng không thể khinh thường.

Từng đạo từng đạo Phong Nhận màu xanh nhạt xuất hiện ở trước mặt mình, trực tiếp xé rách không khí hướng về Phượng Hoàng đối diện bay đi. Theo sát phía sau còn có một đạo hỏa diễm trường đao dài đến ba trượng, một đao đao đánh xuống, không khí đốt lốp bốp rung động.

Hai công kích va chạm, một cỗ lực trùng kích vô cùng to lớn quét sạch bốn phương, toàn bộ nửa bộ phận trên của biệt thự trực tiếp bị nhấc lên. Tất cả mọi người bị cỗ này sóng xung kích thổi không ngừng rút lui.

May mắn hai người đều khống chế lực lượng, tận lực thu nhỏ phạm vi công, nếu không phải vậy, ít nhất phải chết không ít người.

Đợi đến công kích tán đi, mọi người lần nữa nhìn lại, Hỏa Phượng của Thu Ảnh Đồng biến mất, Phong Nhận và Hỏa Diễm Trường Đao của Vương Song cũng không thấy, thậm chí ngay cả thân ảnh của Vương Song cũng không thấy.

- Ta thua!

Thanh âm Thu Ảnh Đồng lạnh lùng truyền đến, lúc này chúng người mới phát hiện, Vương Song không biết lúc nào đã đến sau lưng Thu Ảnh Đồng, bàn tay hắn rơi vào trên vai Thu Ảnh Đồng.

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người lặng ngắt như tờ, sau khi Thu Ảnh Đồng mở miệng, Vương Song cũng thu cánh tay mình lại.

Thu Báo Quốc liếc nhìn Vương Song thật sâu, nhắm mắt lại, một lúc lâu sau không nói gì, Vương Song cũng lẳng lặng chờ, không có chút không kiên nhẫn nào.

- Coi như ta đáp ứng ngươi, Tào Quân bọn họ cũng sẽ không đồng ý, ta lần này tới cứu viện, chỉ mang một nửa binh lực!

Trôi qua rất lâu, Thu Báo Quốc mở to mắt, nhìn Vương Song trầm giọng nói.

- Lão Thu, ngươi thật...

Sắc mặt Lương Vân Hải ở bên cạnh vô cùng lo lắng, có chút không thể tin nhìn Thu Báo Quốc.

- Chẳng lẽ ngươi cho là chúng ta vẫn còn biện pháp à, thu phục thành phố Giang Nam là mục đích chung của chúng ta, mà muốn làm đến bước này, lực lượng của chúng ta còn thiếu rất nhiều, nhất định phải dung hợp tất cả lực lượng, dù cho Vương Song làm chủ cũng không có gì, nếu như về sau Vương Song không đủ tư cách làm người lãnh đạo, chúng ta lại lựa chọn thoát khỏi cũng không muộn!

Thu Báo Quốc lạnh nhạt mở miệng:

- Chẳng lẽ chúng ta phải chết không công mới có giá trị sao?

- Thế nhưng sau này muốn thoát ly nào có đơn giản như vậy...

Lương Vân Hải muốn phản bác, nhìn thấy ánh mắt Thu Báo Quốc chỉ có thể nuốt lời nói chìm vào trong bụng.

- Chúng ta bây giờ cũng không có lựa chọn nào khác...

Trong lòng Thu Báo Quốc cười khổ một tiếng, biết đây là một thời cơ ngàn năm có một, Vương Song cho dù như thế nào cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này, mà bọn họ nếu quả thật không đồng ý kế hoạch của Vương Song có thể sẽ không chết, nhưng Vương Song cũng sẽ không thả bọn họ đi!

Bọn họ đều có cùng một mục tiêu, Vương Song cũng không phải phần tử cực đoan phản nhân loại, đều là vì sống sót tốt hơn, trong lòng bọn họ sở dĩ mâu thuẫn có lẽ cũng là tâm lý kiêu ngạo khó mà để bọn hắn cúi đầu, bọn họ đều là quân nhân, chức trách của quân nhân cũng là bảo vệ quốc gia, mà không phải trở thành tư binh của một ai.

Có điều hắn cũng có chỗ hiểu biết Vương Song, lúc trước hắn có thể không chút do dự đến giúp đỡ sư đoàn 21 lấy được lương thực mà nói, Vương Song cũng không phải loại người lãnh đạo tàn bạo độc tài kia, đầu nhập vào Vương Song, dù sao cũng mạnh hơn so với tên gia hỏa Lôi Thành kia!

Vương Song nghe được lời của Thu Báo Quốc, trên mặt lộ ra ý cười không che giấu được, lớn tiếng nói:

- Được, Thu sư trưởng, ngươi nhất định sẽ không hối hận về quyết định hôm nay!

- Về phần một nửa người của căn cứ các ngươi, trước không vội, có lẽ chờ đến lúc bọn họ biết được chuyện này hẳn là sẽ chủ động phái người tới!

- Được rồi, hiện tại tất cả đều vui vẻ.

Vương Song cười nhạt mở miệng, cho mỗi người phá tan phong ấn trước đó của Lôi Thành.

Làm xong tất cả, tất cả mọi người là ánh mắt phức tạp nhìn lấy Vương Song trong khoảng thời gian ngắn, thế lực bọn họ tất cả thuộc về Vương Song, từ nay về sau, trên người bọn họ chỉ sợ cũng sẽ bị đánh lên ấn ký của Thiên Chi Thành!

Nhìn Vương Song, bọn họ giống như nhìn thấy một cái mặt trời lóa mắt gay gắt đang chậm rãi dâng lên, quang mang vô biên cuối cùng rồi sẽ vẩy khắp nơi, ở trong mạt thế lưu lại một đoạn Truyền Kỳ bất hủ!

Vương Song cũng có chút hoảng hốt nhìn bọn họ, chính mình cũng không nghĩ tới sẽ thuận lợi như vậy, tuy nhiên hắn biết đây là một cơ hội ngàn năm có một, nhưng vẫn còn có chút do dự, trong suy nghĩ của hắn, hẳn là sẽ có một ít người chết cũng sẽ không đồng ý kế hoạch của mình, hắn cũng đã làm tốt dự định này, thậm chí khi tất yếu không ngại sử dụng thủ đoạn lôi đình!

Lại không ngờ rằng sẽ thuận lợi như vậy, nhìn mọi người, trong lòng hắn cũng có chút bành trướng, dung hợp ba phe thế lực, Thiên Chi Thành của hắn sẽ nhảy lên trở thành thế lực cường hãn nhất thành phố Giang Nam!

Chờ đến khi hắn thu phục được thành phố Giang Nam, những vật tư vũ khí, lương thực, súng đạn này đều sẽ có được liên tục không ngừng, khi đó, Thiên Chi Thành mới có thể chính thức trở thành cường giả sừng sững, có được quyền nói chuyện nhất định.

Bạn cần đăng nhập để bình luận