Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 496: Giết chết Biến dị thú nhất giai (3)

- Con Long Quy này lực phòng ngự quá mạnh, hiện tại dựa vào lực của chúng ta không thể giết nó được, cho dù là một kích vừa rồi cũng không có khả năng!

Vương Song nói với Thu Ảnh Đồng bên cạnh.

- Vậy làm sao bây giờ? Chẳng lẽ cứ như vậy mà buông tha cho nó!

Thu Ảnh Đồng một thân tử sắc Chiến Khải, giống như Nữ Chiến Thần nghe thấy lời của Vương Song, nhất thời nhướng mày, có chút không cam lòng nói.

Nàng cùng Long Quy đại chiến lâu như vậy cũng không thể thực sự làm đối phương bị thương, hiện tại mãi mới chờ đến lúc Vương Song giải quyết đối thủ, đang muốn liên thủ đối phó với Long Quy, lại nghe thấy Vương Song thừa nhận bản thân cũng không có lòng tin có thể đánh bại phòng ngự của con Long Quy này, khó tránh khỏi có chút nhụt chí.

- Mặc dù không giết được đối phương, nhưng vẫn có thể khiến nó bị thương!

Vương Song mỉm cười, hai tay quét ngang, một viên hỏa cầu màu tím nhạt xuất hiện trong tay Vương Song, thực lực lần nữa tấn thăng, uy lực ngưng tụ ra hỏa cầu cũng tăng thêm!

- Đi!

Hỏa cầu màu tím nhạt rơi về phía đối phương, Thu Ảnh Đồng thấy thế, trường kiếm trong tay vụt ngang, ngón tay khễ điểm, hóa thành một viên hỏa cầu màu tím sậm nhanh chóng đuổi kịp hỏa cầu của Vương Song, dung hợp cùng nhau.

- Ầm!

Hai đạo cùng thuộc tính công kích dung hợp lại cùng nhau, uy lực của Tử Sắc Hỏa Diễm nhanh chóng tăng vọt, trong lúc mơ hồ, lộ ra một chút hào quang màu bạc, rất nhỏ, rất ít, gần như không thể thấy, nhưng cũng là hỏa diễm màu bạc tơ mỏng này khiến Long Quy trở nên điên cuồng, vô cùng hoảng sợ, trỏng miệng không ngừng phát ra từng tiếng gọi hoảng sợ, Huyền Băng Hàn Khí điên cuồng phun ra, muốn ngăn cản hỏa cầu dung hợp lại cùng nhau!

Hàn khí màu trắng cùng hỏa cầu hơi hơi tiếp xúc, chưa đến một giây đồng hồ đã trực tiếp bốc hơi! Hỏa cầu lảo đảo rơi về phía Long Quy.

Một âm thanh kinh khủng vang lên, trên lưng Long Quy trực tiếp bạo phát một trận hỏa diễm khủng bố dị thường phong bạo, nơi trung tâm nhất, vài tia ngân sắc tơ mỏng rơi trên lưng Long Quy, nhất thời khiến Long Quy phát ra từng tiếng gào thét thê thảm!

Vỏ lưng phòng ngự vô song cũng xuất hiện mấy vết rách cháy khét, mặc dù không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng so với nhiệt độ khủng bố ban đầu cũng khiến Long Quy không thể nào kiên trì được nữa, cả người sắp chìm xuống nước, nhanh chóng chạy khỏi nơi này!

- Muốn chạy!

Vương Song nhìn động tác của Long Quy, tâm niệm khẽ động, một phù văn kỳ dị màu xanh nhạt trực tiếp từ xuất hiện trong thân thể hắn như thiểm điện rơi vào trong thể nội của Long Quy.

Động tác chạy trốn của Long Quy trì trệ, trong mắt Vương Song lóe lên một tia vui mừng, cho là mình thành công, không nghĩ tới một giây sau, Long Quy tiếp tục lặn xuống đáy sông, không chút do dự.

- Đáng chết, vậy mà thất bại!

Vương Song sầm mặt lại, tuần thú thuật không ngừng vận dụng, muốn thuần phục con Long Quy có lực phòng ngự cường hãn này, xác suất một phần trăm thật sự là quá nhỏ, hắn liên tiếp sử dụng vài chục lần cuối cùng cũng thất bại.

- Không được, tiếp tục như vậy, trừ phi vận khí ta nghịch thiên nếu không sẽ không thành công!

Vương Song nhướng mày:;

- Vận khí nghịch thiên, đúng, A Ninh!

Ánh mắt Vương Song h sáng lên, nhớ tới cái gì, vội vàng nhìn về phía Phạm Ninh Ninh bên bờ sông!

Phạm Ninh Ninh ở bên cạnh Dương Tử trợn to mắt nhìn tình hình ở trên mặt sông, đột nhiên mắt nhoè đi, bóng hình của Vương Song chớp nháy, rồi xuất hiện ở bên cạnh mình, hắn không nói lời nào mà trực tiếp ôm nàng bay lên không trung.

Khuôn mặt Phạm Ninh Ninh ngơ ngác nhìn Vương Song, cũng không hoảng sợ quá nhiều, chỉ hơi mơ màng nhìn Vương Song. Không hiểu tại sao Vương Song lại mang theo mình.

Những người khác đều ngạc nhiên, nhưng bọn họ phát hiện ra là Vương Song thì cũng yên tâm hơn, đồng thời nghi hoặc nhìn Vương Song.

- Đừng sợ, ca ca dẫn ngươi đi xem ta đánh bại Biến dị thú nhất giai này thế nào!

Giọng nói ấm áp của Vương Song truyền đến, khiến Phạm Ninh Ninh bình tĩnh lại.

Vương Song ôm lấy Phạm Ninh Ninh, trong mắt lộ ra nụ cười khổ sở, cảm giác bắt nạt một tiểu hài tử quả thật có chút tội lỗi. Nhưng hắn cũng không quan tâm quá nhiều, Long Quy này sắp chìm xuống sống rồi, đến lúc đó cho dù bản thân hắn có bản lĩnh lớn hơn nữa cũng không thể làm gì được nó!

- Lần cuối cùng, thành công hay thất bại đều ở lần này!

Vương Song có chút căng thẳng nói, lần nửa sử dụng bùa Thuần thú, tấm bùa có ánh sáng xanh chớp loé quỷ dị hướng thẳng về phía Long Quy sắp biến mất dưới sông, nó nhanh chóng xâm nhập vào cơ thể đối phương.

- Ào ào.

Theo bóng dáng Long Quy biến mất trong dòng sông, mặt nước lại trở về trạng thái yên tĩnh. Vương Song trợn to mắt, nhìn mặt sông im lặng như tờ, vẻ mặt nghi ngờ, ban nãy là thành công, hay là thất bại rồi?

- Người muốn thu phục Long Quy này?

Nhìn ra được ý đồ của Vương Song, Thu Ảnh Đồng bay đến bên cạnhVương Song nhàn nhạt nói.

- Đáng tiếc là thất bại rồi, xem ra tỷ lệ vẫn quá thấp rồi!

Vương Song lắc đầu, nở nụ cười khổ sở. Nhưng lời hắn vừa dứt, trên mặt nước lại gợn sóng, “bùm”, bóng dáng to lớn của con Long Quy lại lần nữa chậm rãi xuất hiện.

- Grừ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận