Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 986: Nhị giai đỉnh phong! (2)

Mà Vương Song cũng không biết trong lòng Lục Tuyết Kỳ đang nghĩ gì, lúc này, sau khi nuốt hai giọt Long Huyết, Vương Song cảm thấy huyết dịch trong người mình đang dần sôi trào, toàn bộ cơ thể đều giống như dung nham vậy, vô cùng nóng bỏng.

- Dựa vào sự chỉ dẫn của Tinh Thần Lực, hào quang óng ánh trên người Vương Song càng thêm hừng hực, sau cùng, mơ hồ xuất hiện một âm thanh “Răng rắc”, có thứ gì đó đánh phá.

- Ầm

Trên người Vương Song going như bị cuồng phong quấn quanh, tạo nên gợn sóng khủng khiếp, đá ở trên mặt đất đều bị khí thế này làm cho vỡ nát.

- Đây là đột phá!

Lục Tuyết Kỳ trừng to mắt, thấy khí thế khủng bố trên người Vương Song đã tăng lên gấp bội, trong lòng càng run rẩy hơn, ban đầu thực lực của Vương Song đã vượt qua Đạo Huyền Chưởng Giáo, bây giờ hắn còn đột phá nữa, thật không biết rốt cuộc đã đến mức nào rồi!

Trong lòng nàng không khỏi cười khổ một tiếng, sao ở đây lại xuất hiện quái vật, đả kích người khác đến như vậy!

- Bốp

Hào quang thông thiên óng ánh tán đi, ánh mắt Vương Song chậm rãi mở ra, một ánh sáng chói mắt lập tức xuyên qua mắt, trên mặt đất còn lưu lại một cái hố lớn rất sâu.

Đứng dậy, tùy ý hoạt động gân cốt, phát hiện bây giờ mình đã đạt được nhị giai đỉnh phong, sức mạnh có thể sánh ngang với Giang Hà, nhưng Vương Song cũng không có chút mảy may mừng rỡ.

- Tầng thứ nhất của Thiên Long Chân Kinh càng thêm hoàn mỹ, triệt để ổn định lại, tầng thứ hai còn chưa đạt đến! Xem ra Long Huyết của Hắc Thủy Huyền Xà thật sự quá ít!

Vương Song lẩm bẩm, không che giấu được sự thất vọng.

Nhưng bản thân Vương Song cũng không nghĩ nhiều, bây giờ dựa vào thực lực của hắn, toàn bộ Tru Tiên những người có thể làm đối thủ của hắn, xem ra cũng không nhiều!

- Không được, dựa vào thực lực bây giờ vẫn không thể ứng đối với Tru Tiên Kiếm Trương Tiểu Phàm, muốn đánh bại đối phương, nhất định phải đạt đến tam giai thì mới có hy vọng!

Vương Song tự lẩm bẩm, bây giờ xem ra, muốn tự lẩm bẩm, hiện tại xem ra, muốn tu luyện Thiên Long Chân Kinh đến tầng thứ hai là không thể nào, bây giờ xem ra chỉ có thể đặt mục tiêu là nâng cấp, có lẽ, dựa vào nguyên khí thiên địa dồi dào ở trong Tru Tiên, bản thân có thể đạt đến trình độ đó!

Nghĩ đến đây, Vương Song xoay người rời đi, còn về cơ thể của Hắc Thủy Huyền Xà, hắn cũng không định bỏ qua, cất vào trong Trữ Vật Giới của mình, yêu thú đẳng cấp thế này dù có chết thì cũng là bảo vật, cầm về cho người trong căn cứ ăn, giúp bọn họ tăng cường thể chất.

Nhưng mà, lúc này hắn phát hiện Lục Tuyết Kỳ đang ở cách đó không xa, đối phương đang trừng đôi mắt xinh đẹp nhìn mình, gương mặt trước giờ vẫn luôn lãnh diễm cũng đang tràn ngập hiếu kỳ, Vương Song không nhịn được cười một tiếng, xem ra vận khí của nữ tử này cũng không tệ.

Vừa sải bước đi, thân ảnh biến mất ngay tại chỗ, sau một khắc, bản thân lại xuất hiện ở trước mặt Lục Tuyết Kỳ.

- Ngươi không sao chứ?

Lục Tuyết Kỳ nghe âm thanh vang lên ở bên tai, giật mình, sau dó nhìn thấy gương mặt ôn hòa của Vương Song, sắc mặt không khỏi đỏ lên.

Vương Song thấy đối phương sững sờ như vậy, không khỏi lắc đầu, vươn tay, nhanh chóng đánh một chưởng lên vai của đối phương, một năng lượng ấm áp tự tay hắn truyền vào trong Lục Tuyết Kỳ.

Cảm nhận được động tác của Vương Song, Lục Tuyết Kỳ giật mình, đang muốn phản kháng, nhưng phát giác được Vương Song cũng không có ác ý thì không làm gì nữa.

Năng lượng ấm áp truyền vào bên trong cơ thể của Lục Tuyết Kỳ, năng lượng tản mát từng đạo sinh cơ, nhanh chóng giúp nàng khôi phục, sau đó thì biến mất không thấy đâu nữa.

- Được rồi, thương thế trên người ngươi đã ổn rồi!

Vương Song thu tay lại, cười nhạt nói với Lục Tuyết Kỳ.

- Không biết quý danh của bằng hữu, kế thừa ở đâu?

Lục Tuyết Kỳ cảm nhận được thương thế trên người mình đã hông còn, không khỏi thở phào, nhưng ở đây vô cùng nguy hiểm, nếu bản thân trọng thương, e rằng sẽ không thể bảo vệ được mình. Bây giờ Vương Song đã chữa trị cho, bản thân cũng không lo lắng gì nữa. Nhưng mà, Lục Tuyết Kỳ vẫn rất hiếu kỳ với Vương Song, nhịn không được hỏi thăm lai lịch của Vương Song.

- Ta họ Vương, Vương Song, nhưng chỉ là tán tu mà thôi.

Vương Song cười nhạt một tiếng, lập tức phát giác ra gì đó.

- Nhóm bằng hữu của ngươi hình như đến rồi, ta sẽ không quấy rầy đâu, cáo từ!

Nói xong, bước ra một bước, thân thể lập tức biến mất trước mặt Lục Tuyết Kỳ.

Lục Tuyết Kỳ còn muốn hỏi gì đó, nhưng không có cơ hội, chỉ có thể tiếc nuối nhìn về hướng Vương Song vừa rời đi.

- Hắn nói bằng hữu của ta đến, chẳng lẽ là những đồng môn khác của Thanh Vân Môn?

Lục Tuyết Kỳ suy nghĩ đến lời Vương Song nói trước khi rời đi, không khỏi có chút hiếu kỳ, cũng không tùy ý đi lại mà xếp bằng ở tại chỗ, lặng lẽ chờ đợi.

Sau thời gian khoảng một nén nhang, Lục Tuyết Kỳ nghe được tiếng bước chân rất nhỏ, nghe âm thanh kia, dường như có người chạy đến.

Lục Tuyết Kỳ vô cùng kinh ngạc, Vương Song có thể trong thời gian nửa nén nhang phát giác ra được có người đến sao, thậm chí còn biết đó là đồng môn của mình, công lực này thật sự quá đáng sợ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận