Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1229: Khởi điểm mới

- Thế giới bên ngoài rất lớn, nếu như vẫn cứ ở chỗ này, tương lai gặp phải nguy cơ, chỉ sợ sẽ không có vận khí tốt như lần trước!

Đây là nguyên văn lời nói của Vương Song.

- Nếu như các ngươi ai cũng muốn đi ra ngoài, như vậy có thể đi cùng nhau!

Vương Song nói với cao tầng căn cứ, địa cầu chính là một cái giường ấm, đạt tới tình trạng hiện tại còn muốn tiếp tục trở nên mạnh mẽ thì chỉ có thể tiến vào đại vũ trụ, Vương Song cũng sẽ không hạn chế lựa chọn của mọi người.

Vì để sau khi mình đi khỏi căn cứ sẽ không xảy ra đại loạn, Vương Song chuẩn bị để Lục Ma Đằng và Phi Thuyền ở lại, để Lục Ma Đằng lại cho Vương Phong, Phi Thuyền thì để lại cho người nhà, một khi xuất hiện nguy hiểm gì, thì lập tức có thể bảo vệ bản thân.

Còn có Long Quy và Tiểu Hổ của dãy núi Đại Hưng, bây giờ bọn nó đều thành công tấn cấp tứ giai. Có bọn nó ở đây, Vương Song tin cho dù gặp phải bất kỳ nguy hiểm gì đều đủ để ứng phó.

Về phần trái cây sinh mệnh, Vương Song cũng không có ý định lấy đi, những vật này hiện tại đối với hắn mà nói cũng không có chút tác dụng nào, thứ mình cần có nhất là áp lực!

Chuyện ở căn cứ các nàng Triệu Hân vô cùng quen thuộc, còn có bọn người Lý Tân, Chương Nghiệp, Thu Báo Quốc hỗ trợ quản lý, cho nên Vương Song cũng vô cùng yên tâm,

Biết được Vương Song muốn rời khỏi, mấy nữ nhân Triệu Hân đều trở nên có chút điên cuồng, không ngừng đòi theo, thực sự không muốn xa rời Vương Song một giây phút nào.

Vương Song cũng tận dụng đủ thời gian còn lại để dạy dỗ Đóa Đóa và Vương Phong, bố trí trên người hai đứa một số kỹ năng, là vì để phòng ngừa bất trắc.

- Không đi không được sao?

Triệu Hân nhìn Vương Song đang nằm bên cạnh, nhẹ giọng cất lời, trên gương mặt trắng nõn như ngọc có một số vết mồ hôi.

- Ở đây, ta đã đạt tới đỉnh phong, nhưng lại không cách nào tiếp tục tiến bộ nữa, nhất định phải rời khỏi, mới có thể trở nên càng mạnh hơn!

Vương Song nhẹ giọng nói:

- Nếu không biết thì thôi, nếu đã biết, vậy thì ta nhất định phải xông vào một lần!

- Ta sẽ không cho phép cuộc đời mình cứ như vậy mà hoang phí!

- Sau khi ta đi, chuyện ở căn cứ giao cho ngươi, hi vọng ngươi có thể tiếp tục quản lý thành phố Giang Nam tốt hơn, đợi sau này khi ta quay về, nhìn thấy sẽ là một dáng vẻ mạnh mẽ hơn!

Vương Song nhẹ giọng nói.

Triệu Hân gật đầu:

- Ừm, ngươi yên tâm, đợi sau khi Tiểu Phong trưởng thành, ta sẽ để nó quản lý toàn bộ căn cứ!

- Không cần, thứ Tiểu Phong cần là thực lực chí cường, chỉ có thực lực đủ mạnh, mới có thể chống đỡ căn cứ, nó không cần quản lý căn cứ!

Vương Song lắc đầu, gạt bỏ quyết định này của Triệu Hân. Đối với con trai của mình, Vương Song càng hi vọng bọn nó có võ lực tuyệt thế, chứ không phải là quyền lực kinh thiên, quyền lực đều là những thứ bên ngoài, chỉ cần thực lực của ngươi đủ mạnh, như vậy quyền lực ắt sẽ tự nhiên tìm đến, không có thực lực, dù cho quyền lực có lớn đi chăng nữa cũng chẳng qua là trăng trong gương, hoa dưới nước.

Nghe vậy, Triệu Hân sững sờ, nhưng cũng thở phào trong lòng. Nàng si mê quyền lợi cực kỳ, nếu đơn giản buông bỏ quyền lực như vậy, e là chính bản thân nàng cũng sẽ có chút không cam tâm, cho dù người này là con trai của Vương Song. Vương Song cũng là nghĩ đến chuyện này, cho nên mới cất lời trước,

Thời gian lại trôi qua một năm, một năm qua, toàn bộ thế giới dường như cũng rơi vào bên trong một khoảng yên tĩnh, trước khi ma sát, mâu thuẫn cũng trở nên cực kỳ ít, giống như là đã đạt tới một hiệp nghị, đều trở nên vô cùng hài hòa.

Trong phòng luyện công của Vương Song, Vương Song từ từ mở mắt, cảm giác nguyên lực trong cơ thể mình dường như ngưng trệ, cười khổ một tiếng:

- Quả nhiên, lại tiếp tục, thực lực của ta sẽ mãi mãi dừng lại ở Tiên Thiên chi cảnh! Còn lâu mới có thể tiếp tục tiến bộ!

- Tiểu Không, ta đã hẹn bọn Thần Chủ ba ngày sau gặp mặt ở căn cứ, sau đó mọi người cùng nhau thông qua truyền tống trận rời khỏi! Chúng ta nhiều người truyền tống như vậy, mười viên Nguyên Thạch có đủ hay không?

Vương Song có chút bận tâm hỏi thăm.

- Yên tâm, mười viên là đủ, hơn nữa, cũng không nhất định phải là chúng ta bỏ ra toàn bộ mười viên Nguyên Thạch này, lúc ấy bọn hắn giết chết đối thủ, chắc có thể cũng có một chút Nguyên Thạch, có thể để bọn hắn bỏ ra một chút!

Tiểu Không mở miệng cười đáp.

Ánh mắt Vương Song sáng lên, cảm giác đó là một chủ ý không tồi.

Vương Song đứng dậy, ra khỏi phòng, nhìn thấy ba người Chu Vân Nguyệt, Thu Ảnh Đồng và Triệu Nhược Nam đang đợi hắn, không khỏi có chút tò mò:

- Sao thế?

- Bọn ta cũng muốn đi khỏi nơi này!

Ba nữ nhân đồng thanh cất lời.

- Làm càn!

Vương Song quát lạnh.

- Không làm càn, trước đó lúc ta đang tu luyện cảm giác được một lời vẫy gọi, dường như là tới từ một nơi vô cùng xa xôi, ta nghĩ, đó chắc là Đại Vũ Trụ.

Triệu Nhược Nam lên tiếng đầu tiên, lời nói có chút không rõ ràng.

- Ta cũng vậy, trước đó lúc ta đang tu luyện, trên người đột nhiên xuất hiện Phượng Hoàng, cảm nhận được ở nơi rất xa có cái gì đó đang kêu gọi ta.

Thu Ảnh Đồng cũng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận