Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1119: Cung điện màu vàng! (2)

- Sau khi tiến vào tầng thứ chín, ta đã gặp một nam nhân giống hệt mình. Cho dù là kinh nghiệm chiến đấu, nhận thức chiến đấu hay sức mạnh, thậm chí là vũ khí, thói quen đều giống hệt ta. Chỉ sau ba chiêu, ta đã thất bại.

Khóe miệng Tôn Thành có chút chua xót, thứ một người sợ nhất, không phải địch nhân, cũng không phải bằng hữu, mà là chính mình, hơn nữa chính mình mới là người hiểu rõ chính mình nhất, xuất hiện một người giống y hệt mình, còn vô cùng quen thuộc với phong cách chiến đầu của ta, cùng một chiêu thức, cùng một kinh nghiệm, nhưng đối thủ chỉ dùng ba chiêu đã giết được ta, nếu không có quy tắc bảo vệ, bây giờ ta đã chết rồi.

- Nếu Phi Lợi Tư cũng gặp phải tình huống giống như ta, vậy ta không cho rằng hắn có thể đánh lại một bản thân khác mạnh hơn hắn!

Nghe Tôn Thành nói, tất cả mọi người đều có chút chấn động.

- Cái gì, một bản thân khác, sao có thể!

- Đánh bại chính mình, làm thế nào có thể đánh bại chính mình?

- Quá khó, trừ phi ta đột phá tại chỗ, nếu không, sao có khả năng đánh bại một bản thân khác cùng thực lực!

- Không biết đám người thành chủ làm thế nào vượt qua khảo nghiệm này!

Mọi người đều lẩm bẩm một mình, dường như có chút lo lắng cho đám người Vương Song.

Nhưng đám Vương Song đều ở cấp bậc tam giai, bọn hắn cũng không còn cách nào ngoài việc trong lòng âm thầm chúc phúc cho bọn họ.

Cho đến cuối cùng, Phi Lợi Tư vẫn chưa xuất hiện, lúc này, tất cả mọi người đều hiểu rõ, Phi Lợi Tư hẳn đã thành công vượt qua tầng chín tháp!

- Xem ra người này hẳn là đột phá đến tam giai, nếu không căn bản không cách nào vượt qua tầng thứ chín!

Tôn Thành lẩm bẩm, trong mắt dường như hiện lên một tia chiến ý cuồng nhiệt!

Trong Tinh Hà Bí Cảnh, Phi Lợi Tư nhìn thân ảnh đẫm máu trước mắt bị hắn giết chết, không khỏi cười khổ nói:

- Mẹ kiếp, cái khảo nghiệm biến thái khảo này do ai thiết kế vậy, thế mà bắt chiến đấu với một bản thân khác ở trạng thái đỉnh phong, nếu như không phải ta đột phá trước khi chiến đấu, chỉ sợ sẽ thất bại hoàn toàn!

Mặc dù đã đánh bại đối phương, nhưng vết thương hắn phải chịu lại cực kỳ nghiêm trọng, vì đánh bại đối thủ, hắn đã dùng mọi thủ đoạn, không chút e dè, suýt chút nữa bị người khác giết chết, hiện tại mới có thể miễn cưỡng giành được chiến thắng.

Phi Lợi Tư chỉ hơi chuyển động một chút, lập tức cảm thấy xương cốt của mình kêu lên "răng rắc" "răng rắc", giống như bị gãy rất nhiều xương.

Tiếp theo, còn chưa đợi Phi Lợi Tư bắt đầu chữa trị vết thương, trong không gian này đột nhiên xuất hiện một chùm sáng màu trắng sữa, hoàn toàn bao trùm hắn ở bên trong, dưới cái chùm sáng màu trắng sữa này, vết thương trên người Phi Lợi Tư lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được khôi phục.

Mấy hơi thở sau, thương thế của Phi Lợi Tư đã hoàn toàn khôi phục. Chùm sáng lần nữa chuyển động, thân ảnh Phi Lợi Tư biến mất khỏi không gian này, xuất hiện bên ngoài một cái cung điện khổng lồ.

Một tòa cung điện màu vàng rộng chừng trăm thước, lối vào bị hai cánh cửa màu vàng chặn lại, bên ngoài cung điện có một hình vuông cực lớn, dường như toàn bộ đều được làm bằng bạch ngọc, Phi Lợi Tư chỉ đứng ở trên đó, đã cảm nhận được một cỗ năng lượng vợt vào cơ thể hắn.

- Phi Lợi Tư, ngươi thế mà vượt qua khảo nghiệm tầng thứ chín!

Giọng nói kinh ngạc của Thần chủ vang lên, Phi Lợi Tư nhìn sang không chỉ có thần chủ, u Lợi, Mạc Nhã, Bác Nhĩ Tháp, Y Đằng Bác Văn, còn có đám người Thu Ảnh Đồng, Đỗ Không, Lăng Vân...,trong những cường giả tam giai không có người nào vắng mặt.

Nhưng Phi Lợi Tư phát hiện nơi này không có Vương Song, không khỏi kinh ngạc, thực lực của Vương Song mạnh hơn đám người Đỗ Không, đám Đỗ Không còn có thể vượt qua, sao hắn lại thất bại!

- Thần Chủ!

Phi Lợi Tư nghe thấy giọng nói của Thần Chủ, nhanh chóng bước tới gần hắn, dù sao đây dường như cũng là trận chiến tranh đoạt truyền thừa cuối cùng, hắn ở bên cạnh Thần Chủ vẫn an toàn hơn, ít nhất là hai người bọn họ có thể trợ giúp lẫn nhau.

- Thì ra là ngươi đột phá, tốt quá rồi, như vậy thực lực của chúng ta sẽ có ưu thế, cơ hội thu được truyền thừa cũng sẽ lớn hơn nhiều!

- Một lúc nữa trận chiến bắt đầu, ngươi cứ ở phía sau ta, giúp ta thu phục những người khác.

- Ừ...

Lúc này Phi Lợi Tư có thể nói cái gì, trong những người ở đây có thể nói hắn là người yếu nhất, hắn vừa mới đột phá đến tam giai, những người khác ngay cả Thu Ảnh Đồng, cũng đã đột phá đến tam giai từ lâu rồi.

- Đúng rồi, Vương Song đâu? Sao hắn có thể thất bại trong khảo nghiệm tầng thứ chín được!

Phi Lợi Tư lập tức cao giọng hỏi.

- Chuyện này ta cũng không biết.

Trong mắt Thần Chủ cũng hiện lên một tia nghi hoặc:

- Ngươi nhìn thấy cánh cửa màu vàng kim kia không? Chỉ khi tất cả nhân tuyển đều thông qua tầng thứ chín, nó mới mở ra. Nếu như Vương Song không vượt qua, đã có những người ở đây, cánh cửa này đáng lẽ phải mở ra, nhưng đến bây giờ vẫn chưa mở ra, điều này đồng nghĩa là Vương Song chắc chắn sẽ vượt qua tầng thứ chín!

Cuối cùng, mê mang trong mắt hắn càng thêm nồng đậm, tuy rằng đối địch với Vương Song, nhưng hắn cũng không dám coi thường thực lực của đối phương, đây là một cường giả hàng đầu có thể đọ sức với hắn, sao có thể bị một cái khảo nghiệm của tầng thứ chín trì hoãn lâu tới như vậy!

Bạn cần đăng nhập để bình luận