Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1999: Thần Uyên!

Thế nhưng nếu dẫn theo đối phương, bọn họ là đi tranh đoạt ba cái danh ngạch Thời Gian Đàm, đến lúc đó chiến đấu sẽ đáng sợ như thế nào, không ai biết, một cô bé như vậy, rất dễ xảy ra vấn đề.

Tất cả mọi người nghĩ đến vấn đề này, đều nhướng mày, cảm giác có chút khó giải quyết.

- Hay là dẫn theo cô bé trước, ta sẽ phụ trách an toàn của cô bé.

Bỗng nhiên Vương Song nói, hắn có Vạn Giới Châu, có thể cất giữ người sống, trước tiên dẫn theo cô bé, đợi đến khi chuyện Thời Gian Đàm lần này chấm dứt, thì mới quyết định nơi để đối phương đi.

Nghe vậy, đám người Tôn Ngôn, Phong Tình Tuyết đều sửng sốt, Tôn Ngôn đang muốn nói, Vương Song liền cười nói:

- Ta chỉ có một mình, không giống các ngươi, cùng lắm thì dẫn theo cô bé trở về tông môn Tây Tinh Vực ta.

- Vậy thì đa tạ Vương Song đại ca.

Tôn Ngôn cảm tạ nói, trải qua mấy ngày ở chung với Vương Song, bọn họ cũng hiểu được tâm tính của Vương Song, không phải người tà ác.

Vương Song không thèm để ý lắc đầu, nhìn cô bé vui vẻ ăn uống, khẽ cười hỏi:

- Tiếu Tiếu, ngươi có tên không?

- Tên? Ôi, Tiếu Tiếu chính là tên ta.

Nghe vậy, cô bé dừng động tác của mình lại, cái miệng nhỏ nhét phồng lên, chậm lại một hồi lâu mới xem như nuốt xuống, nhìn Vương Song sợ hãi nói.

- Mẹ đã dặn, đứa bé thích cười sẽ có kẹo ngọt để ăn, cho nên đặt tên cho ta là Tiếu Tiếu.

Tiếu Tiếu nhỏ giọng nói, nói về mẹ mình, trong mắt cô bé có một chút bối rối, dường như dần dần quên mất dáng vẻ của cha mẹ mình.

- Mẹ?

Tôn Ngôn ở một bên nghe được danh từ này, trong mắt hiện lên một tia cổ quái, tựa như nghĩ tới cái gì đó.

- A Ngôn!

Một bên, Phong Tình Tuyết, hai nàng Thủy Mạc Hân đều cầm bàn tay Tôn Ngôn, nhẹ giọng nói. Một màn này làm cho Vương Song có chút kinh ngạc.

- Yên tâm đi, ta không sao, đợi đến khi ta đột phá cảnh giới Tôn giả, ca ca ta nhất định sẽ đi Ma Kha tộc một chuyến, đưa mẹ của ta về, đồng thời nổ tung bộ tộc này.

Tôn Ngôn thấp giọng nói.

- Chuyện gì đang xảy ra ở đây?

Vương Song tò mò hỏi.

Phong Tình Tuyết và Thủy Mạc Hân nhìn thoáng qua Tôn Ngôn, tựa như lại hỏi có muốn nói cho Vương Song biết hay không.

- Cái này không có gì phải giấu diếm, cha ta là con người, còn là một vị võ giả mạnh mẽ, về phần mẹ ta, lại là một vị thánh nữ đến từ tinh vực trung ương, chủng tộc kia chính là Ma Kha tộc.

Tôn Ngôn lắc đầu, nhẹ giọng giải thích:

- Ma Kha tộc là tộc quần có thánh giả, ở tinh vực trung ương thuộc chủng tộc ẩn thế, rất ít người biết rõ, bộ tộc này nói là trong cơ thể có dòng máu cao quý của tổ tiên, nghiêm cấm người ngoài kết hôn với người trong tộc của bọn họ. Mẹ ta thân là thánh nữ của Ma Kha tộc, thân phận chỉ đứng sau tộc trưởng, vốn với thân phận của mẹ ta, là phải kết hôn với thánh tử trong tộc, nhưng mẹ ta đã gặp và quen ba ta trong một lần đi chơi, hơn nữa còn yêu nhau, kết hôn, sau đó sinh ra ta.

Vương Song vẫn im lặng lắng nghe, hơn nữa mơ hồ cảm thấy rất quen thuộc, dường như đã nhìn thấy rất nhiều tình tiết tương tự trên mạng trước khi trên địa cầu chưa xảy ra thay đổi.

Hắn biết, kế tiếp hẳn là một bước ngoặt, không cần đối phương nói thì mình đã đoán được nội dung tiếp theo mà đối phương muốn nói.

- Ma Kha tộc biết được chuyện này, phái ra cường giả đuổi giết cha ta, cha ta trọng thương, tu vi bị phế, mẹ ta bị mang đi, về phần ta, ta chỉ mới ba tuổi, vào lúc đó, thiên phú thuộc về Ma Kha tộc lại bị đối phương sử dụng bí pháp tiêu diệt.

Vương Song nghe vậy, nhướng mày, thiên phú bị tiêu diệt, còn có thể trổi dậy lần nữa. Quả nhiên, tiểu tử Tôn Ngôn này chính là một chân mệnh thiên tử, không khác gì nhóc con của Tinh Vực, Ma Kha tộc kia chỉ là một chướng ngại vật hơi lớn trên con đường thăng chức của vị chân mệnh thiên tử này, khi Tôn Ngôn cường đại, hoặc là thần phục dưới thân Tôn Ngôn, hoặc là biến mất cùng lịch sử.

Hiện tại, Vương Song thậm chí có chút đồng tình với chủng tộc này, ngươi ngoan ngoãn làm ô che thân của chân mệnh thiên tử, sau đó chờ đối phương trưởng thành đại sát tứ phương, hết lần này tới lần khác muốn làm chuyện như vậy!

Ở trước mặt chân mệnh thiên tử, hết thảy tất cả, đều chỉ là mây bay!

- Hiện tại ta còn chưa đủ thực lực để lật đổ chủng tộc này, nhưng đợi đến khi ta thăng chức Tôn giả, trừ phi Thánh giả Ma Kha tộc ra tay, nếu không, một mình ta đủ để trấn áp bộ tộc bọn họ!

Ngữ khí Tôn Ngôn khí phách nói, giọng nói vô cùng tự tin.

Trên thực tế đúng là như vậy, hiện giờ hắn cũng chỉ là cảnh giới Tinh Chủ, cho dù có thể so với Tôn giả bình thường, khi hắn thăng cấp Tôn giả, Vương Song không chút nào hoài nghi đối phương có thực lực vô địch trong cảnh giới Tôn giả!

- Lật đổ một chủng tộc Thánh giả, thú vị, Tôn Ngôn tiểu đệ, nếu như ngươi đi thì nhớ gọi ta, ta cũng muốn tìm hiểu một chút thực lực của cái gọi là Ma Kha tộc!

Vương Song mỉm cười nói.

- Vương Song đại ca ngươi cũng tới?

Nghe vậy, Tôn Ngôn kinh ngạc.

- Đúng vậy, ngươi là một người thú vị, ta cảm thấy ngươi không thể ngã xuống ở chỗ Ma Kha tộc, nếu không, phiến vũ trụ này liền mất đi một vị thiên kiêu chói mắt!

Vương Song cười khẽ nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận