Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 691: Trở về trong lúng túng

- Chuyện này, hình như hơi ác rồi! Ngươi cũng muốn chúng ta chơi luôn sao!

Hùng Ưng nghe xong khiếp sợ nói. Ánh mắt Tiểu Hổ lại sáng lên, gật đầu không ngừng.

- Muốn thôn tính thế giới này, chỉ có lợi hại thôi thì không được, chẳng lẽ ngươi muốn bị đám người Hòa Bình Xã lấy đi!

Vương Song lơ đễnh nói,

- Mục tiêu của chúng ta là cả thành phố Thiên Thủy, thậm chí là toàn bộ vùng đông bắc! Chỉ có lấy được thuốc đột biến gen, chúng ta mới có thể làm được!

Nghe Vương Song nói ra mục tiêu điên cuồng của ình, Hùng Ưng cũng giật mình, nhưng máu trong lòng hắn lại hơi nóng lên, dường như có nơi nào đó đang được thôi thúc.

- Được, cầu phú quý trong nguy hiểm!

Hùng Ưng gật đầu thật mạnh.

Vương Song cười cười vỗ vai Hùng Ưng, quay đầu nhìn về phía Tiểu Hổ.

- Tiểu Hổ, tiếp theo tất cả đều phải dựa vào ngươi rồi, có thể thành công hay không là ở lần hành động này đó!

- Chủ nhân, yên tâm đi, Tiểu Hổ nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!

Tiểu Hổ dùng cái đầu to của nó cạ vào Vương Song, xem như đảm bảo.

- Bây giờ, ngươi tiếp tục ở lại đây, chờ lần sau bọn ta đến, ta sẽ thông báo cho ngươi.

Vương Song cười sờ sờ đầu Tiểu Hổ, khẽ cười nói.

......

Trong căn biệt thự của Thanh Long Bang ở thành phố Thiên Thủy, đám người Bạch Manh Manh đều có chút nhàm chán, Triệu Nhược Nam nằm trên chiếc sô pha mềm mại, Bạch Manh Manh ngồi ở trên người nàng, nhẹ nhàng nắn bóp lưng cho nàng.

- Khi nào lão công mới trở lại đây!

Bạch Manh Manh nhỏ giọng lầm bầm.

- Gấp cái gì, hắn mới đi được bao lâu, ngươi đã nóng lòng như vậy rồi!

Triệu Nhược Nam hơi híp mắt, hưởng thụ được Bạch Manh Manh phục vụ, vẻ mặt thư thái nói. Đồng Vũ và Hồ Văn Văn thì ở bên bên cầm sách, bình thản đọc.

- Nhưng mà, tay nghe xoa bóp của ngươi càng ngày càng tốt ha, xem ra không uổng công luyện tập!

Triệu Nhược Nam khẽ cười nói.

Từ Đông Đông và Cao Mộng Viện mặc quần áo thể thao bó sát đang chạy trên máy chạy bộ, lộ ra dáng người đầy đặn của bọn họ, bờ ngực như hai ngọn núi run run, vô cùng hùng vĩ, đám người Bạch Manh Manh nhìn mà không khỏi ngưỡng mộ.

- Xoa bóp tốt thì có lợi ích gì, còn không bằng hai khối thịt kia! Tại sao của bọn họ lại lớn như vậy! Khiến cho lão công hồn bay phách lạc!

Bạch Manh Manh liếc hai người Từ Đông Đông một cái, ngay sau đó lại nhìn ngực mình, vô cùng tức giận lên tiếng. Nữ nhân sợ nhất là so sánh, đặc biệt là ở phương diện kia bị những nữ nhân khác chèn ép, lửa ghen ghét của bọn họ dường như có thể thiêu đốt được cả một tòa thành!

- Ha ha, nam nhân đều như thế mà!

Triệu Nhược Nam cười khẽ một tiếng, cũng không quan tâm.

- Manh Manh nha, ngươi muốn thay đổi trở nên lớn giống tỷ tỷ, thì bình thường nên ăn nhiều một chút, dinh dưỡng không đủ, làm sao có thể hấp dẫn người ta!

Dường như Từ Đông Đông nghe Bạch Manh Manh đang thì thầm, bước xuống máy chạy bộ, cầm lấy một cái khăn mặt, lâu sạch mồ hôi trên người, lúc đi đến bên cạnh Bạch Manh Manh thì dừng lại, cười ngốc nói. Nói xong lại tiếp tục lắc mờ mông đầy đặn của mình rời đi, giống như đang khoe khoang vậy.

- Hừ, hồ ly tinh!

Bạch Manh Manh khinh thường hừ lạnh một tiếng.

- Nhược Nam, ngươi nói xem giờ lão công đi rồi, những người kia ở Hòa Bình Xã có nhân cơ hội này đến gây phiền phức cho chúng ta không?

Bạch Manh Manh lập tức quên luôn chuyện ban nãy với Từ Đông Đông, có chút lo lắng nói.

Bọn họ đều là những người bình thường, không có Vương Song che chở, chỉ cần một Tiến Hóa Giả nào đó xuất hiện cũng có thể lấy đi mạng của bọn họ.

- Phong Hổ và Hoàng Tuyền đều đang canh giữ ở gần đây, trừ phi là Thần Hồ Thiên Xuyên tự mình ra tay thì được!

Triệu Nhược Nam lắc đầu một cái,

- Có hai cường giả nhất giai là Thường Thừa Viễn và Lưu Phong kiềm chế, Hòa Bình Xã lại không biết Vương Song đã rời đi, mấy ngày trước còn chưa đủ mất mặt hay sao mà quay lại!

- Hì hì, nghĩ lại sắc mặt của đám người Hòa Bình Xã mấy ngày trước thật là thú vị! Giống như cha chết vậy á!

Bạch Manh Manh cười, lại tức giận nói:

- Nhưng mà nữ nhân kia của Thiên Phượng Bang đúng là không biết xấu hổ, vậy mà lại gia nhập vào Hòa Bình Xã, quên bản thân là người Hoa Quốc rồi à!

- Ha ha, đâu ai có thể đoán được chứ! Nữ nhân có thực lực lực như nàng làm làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy!

Triệu Nhược Nam thì thào, ánh mắt thoáng qua vẻ kỳ lạ.

- A

Đột nhiên, bên trong phòng của Từ Đông Đông đột nhiên phát ra tiếng hét rất lớn, các nữ nhân đều biến sắc, vội vàng chạy đến phòng của nàng.

- Ầm

Cửa phòng nháy mắt mở ra, các nữ nhân đều sửng sốt, Từ Đông Đông đang thay quần áo, trên người chỉ mặc mỗi đồ lót, sau kkhi vận động xong thì da thịt càng thêm mê người, hai tay Vương Song ôm Từ Đông Đông, tiếng thét vừa rồi chính là do nàng phát ra.

Thấy cảnh này, các nữ nhân đều biết được đã có chuyện gì xảy ra, thấy Vương Song có chút lúng túng nhìn bọn họ, bọn họ nhất thời giận dữ liếc hắn một cái, lục tục rồi đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận